Nỗi Lòng Hoa Tầm Gửi

Chương 13 - Chương 12

/74


Khương Trì không biết cách dỗ con gái đang khóc.

Nếu là đám bạn gái trước kia khóc như thế trước mặt anh, anh chắc chắn sẽ bỏ đi không quay đầu nhìn lại, lười quản sống chết của đối phương.

Nhưng bánh bao mềm trước mắt này, nếu anh đi thật, đoán chừng cô có thể khóc như thế thật lâu.

Anh chưa bao giờ gặp cô gái nào yếu đuối hơn cô.

Khương Trì ho nhẹ một tiếng, chỉ có thể nói sang chuyện khác: Đồ ăn đâu? Anh đói rồi.

Tô Đường dùng tay lau nước mắt, động tác này, cô làm rất vô tội, cặp mắt vừa khóc xong nhìn rất hiền dịu, cô nhẹ nói: Để em bưng đồ ăn ra. Nhiệt độ hẳn vừa vặn.

Chờ một chút, tay em sao rồi? Khương Trì nhìn chăm chú, thấy trên tay Tô Đường có một vết đỏ. Anh híp mắt, vết đỏ này lộ ra trên màu da trắng nõn của Tô Đường, nhìn qua cực kỳ chói mắt.

Không sao đâu, ban nãy dì Trầm nắm hơi căng thẳng một chút. Tô Đường mấp máy môi, nhỏ giọng giải thích.

Khương Trì nghe vậy à một tiếng, liếm liếm môi, trong lòng không nhịn được nghĩ, bánh bao nhỏ khóc không chỉ lợi hại, còn vô cùng yếu ớt.

Tô Đường đến phòng bếp, bưng toàn bộ đồ ăn ra.

Hai người an tĩnh ăn xong cơm tối, cơm nước xong xuôi, Tô Đường cẩn thận từng li từng tí nói với Khương Trì: Khương Trì, thật xin lỗi.

Khương Trì sững sờ: Hả?

Vừa rồi em chọc giận anh, thật xin lỗi.

Tô Đường cẩn thận nhìn Khương Trì, mắt hạnh mở to, đầy chân thành nhìn anh, nhìn qua vừa vô tội vừa đáng thương.

Khương Trì không dám tin, trên thế giới này còn có người có tính cách yếu ớt như vậy. Rõ ràng không phải cô sai, nhưng cô hoàn toàn làm cứ như là mình sai, đồng thời thành tâm thực lòng nói xin lỗi.

Em vẫn luôn thế này à? Khương Trì nhíu mày hỏi.

Tô Đường nghĩ Khương Trì còn đang trách cô nói thay dì Trầm khi nãy, nghe anh hỏi như vậy, lắc đầu liên tục nói, giọng mềm nhũn: Sau này em sẽ không vậy nữa. Anh đừng tức giận.

Khương Trì biết Tô Đường không hiểu dụng ý thật sự lời anh hỏi. Anh liếm môi: Anh không tức giận. Chỉ là.

Tô Đường ngước mắt nhìn anh, ánh mắt mê mang.

Khương Trì đối mặt với ánh mắt như vậy, đột nhiên lời gì cũng nói không được nữa.

Anh đưa thay sờ đầu Tô Đường: Được rồi, sau này có anh đây bảo vệ em.

Sáng hôm sau, Tô Đường đang ở phòng bếp vội vàng nấu cháo, đột nhiên cổng truyền đến tiếng đàn ông rống lên giận dữ.

Khương Trì, mày lại làm gì vậy hả!

Tô Đường giật nảy mình, tay theo bản năng lắc một cái.

Lần này, tô trong tay không thoát khỏi như lần trước, mà trực tiếp ngã xuống nát bét.

Trên mặt đất đầy mảnh vỡ của tô bể. Nhưng giờ phút này Tô Đường không rảnh đi nhặt từng chút từng chút lên.

Bởi vì cô nhận ra giọng nói đó. Thuộc về Khương Ưng! Ông đã về!

Làm sao? Giờ phút này,giọng Khương Trì hững hờ không vội không chậm vang lên.

Mày còn mặt mũi hỏi thế nào? Dì Trầm đã làm gì trong nhà? Mà mày muốn đuổi bà ấy? Trong giọng chất vấn của Khương Ưng đầy phẫn nộ, và thái độ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép của ba với con trai mình.

Tôi thấy bà ta không vừa mắt. Khương Trì tùy ý trả lời.

Tự mày nói xem, ngoại trừ đám bạn xấu của mày, ai có thể khiến mày thuận mắt? Ông đây cũng không vừa mắt mày, đúng không?

Khương Trì nhẹ à một tiếng, chẳng khác gì biến tướng thừa nhận Khương Ưng.

Khương Ưng không thích nhất là lúc Khương

/74

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status