Nó ngạc nhiên không nói nên lời. Sao hắn ta lại có thể ở đây được cơ chứ?
-Anh đến đây từ lúc nào? -Nó hỏi.
-Câu đó tôi phải hỏi cô mới đúng. Cô tới nơi này làm gì? -Hắn cool chất lừ.Trước khi cởi bỏ chiếc mũ lưỡi trai đen sành điệu kia,hắn mặc một cây đen kín mít hệt giang hồ(Để bớt gây sự chú ý đó m.ng!)Thấy nó liền vứt ra,giờ đây hắn mới thấy mình dại:con gái bên ngoài đang gào thét ầm trời.
-Làm gì kệ tôi,anh trả lời trước đi!-Nó.
-Ko thik,cô nói trước!-Hắn cứng đầu cứng cổ,ko chịu để nó nói sau.(Tg:Anh Khánh Sơn hôm nay lắm lời phết nhỉ?Hihi!*Khánh Sơn lạnh lùng lườm rách áo*Tg run lầm cập:E...Em lỡ lờ...lời ạ!)
-Tôi cũng ko thik.-Nó ko phải dạng vừa đâu .
-Mệt cô thật,mua sắm.-Hắn đến chịu trước độ bướng của nó.Thôi thì nói trước cũng đâu có mất mát gì.(Hehe,chị Linh Chi đúng là chúa cứng đầu)
- Ơ,tôi cũng shopping.-Nó ngớ người.
-Sao cô ko ở nhà mà ngủ nướng?Hay vì cái hẹn giả tạo kia?-Hắn mỉa mai nó.(Tg:Ủa,anh Khánh Sơn biết sở trường ngủ nướng của chị Linh Chi từ lúc nào vậy?*Khánh Sơn tự hào:Thế mới gọi là giỏi!*Tg:-_-)
-Anh đoán đúng rồi,anh cx vậy phải ko?-Nó hỏi.
-Thì sao?-Hắn giở giọng kiêu ngạo.
-Thì biến đi!Thấy cái mặt anh tôi ko ưa nổi.
-Cô biến đi mới đúng!Ng gì đâu mà đanh đá hết sức!
-Anh nói lại xem!
-Ko nói,nghe ko nghe thì thôi.
....v....v....
Một cuộc chiến tranh mồm nữa bùng nổ.M.ng vây lại kín đến nỗi ko có đường ra.Lí do ko chỉ vì nhan sắc của hai ng trong cuộc mà còn vì...trận chiến của họ quá hay!Những câu đốp trả hết sức nhí nhố.Hô hô,bùn cừi quá đê!
-Nói chuyện vs anh thật mất hứng,ko thèm nói nữa!-Nó nói.
- Đc thôi,nói chuyện với cô cũng đâu vui gì!-Hắn đốp trả.
-Hứ,đồ dở hơi!
- Đồ lưu manh giả danh tri thức!(Nói nhỏ cho các bạn nghe nè:Anh Khánh Sơn gọi chị Linh Chi như vậy vì chỉ có vốn từ để đá đểu anh rất nhiều nên gọi là tri thức.Nhưng tính lại dữ như bà chằn nên gọi là lưu manh.Kết hợp lại là thế đó!Có căn cứ chứ nhỉ?)
-Hứ!-Rồi cả hai chả nói chả rằng mà Hứ! nhẹ(Nhẹ?) đi thanh toán núi đồ của mình.
-Thanh toán-Một lần nữa nó và hắn cùng đồng thanh.Nó ko ngoan nữa mà ăn nói cụt ngủn,m.ng lạnh cả sông lưng,trừ hắn.Đương nhiên lần này cũng như lần khác:Ném cho nhau ánh nhìn cực kì ức chế.
-Thanh toán cho tôi trước chứ nhỉ?-Nó cất giọng lạnh băng(Chắc lây nhiễm anh Khánh Sơn!)
-Dạ...-Chị nhân viên chưa nói hết câu đã bị hắn chặn họng:
-Tôi muốn trước,được ko?-Và miễn phí thêm 1 cái nhếch mép nhẹ ko hẳn là cười nhưng lại khiến cả trung tâm thương mại như sắp nổ tung bởi tiếng hò hét của các cô gái,chị nhân viên bị đứng hình.(Hám zai quá đi!-_-)
Nó thấy thế thì tức lộn ruột.Gì chứ?Định dùng nam nhân kế à?
-Rốt cuộc chị nghe theo lời của ai?-Linh Chi gằn từng chữ một cực đáng sợ.Chị nhân viên thức tỉnh và vừa sợ hãi,vừa luống cuống:
-Tôi...Tôi...
-Giải quyết hộ tôi trước đi mà!-Khánh Sơn lại chen vô,hơi hơi nũng nịu nhưng lại hết sức đáng yêu.Và chuyện thường tình:Con gái trong trung tâm bị mất máu(Trừ chị Linh Chi)Chị nhân viên cảm giác như tim đập lệch một nhịp,đã có sự động lòng.Đang định gật đầu thật ngoan ngoãn thì...
Bộp!!!!!! -Tiếng động man rợn vang lên,là nó thân thiện tặng cho cái bàn một phát đập khuyến mãi.Eo ôi!Kinh quá đê!
-Nè,đừng tưởng phục vụ này là nữ mà dở trò quyến rũ ra nhá!!!Anh có cần hèn hạ vậy ko?!!!-Trong khi hắn vẫn tỉnh bơ thì tất cả m.ng đều sợ hãi im như thóc.
-Thik đấy,làm gì được nhau?-Hắn lên giọng thách thức.
Nó tức đến nỗi ko nói nên gì.Phải mất đến 15s sau,khi đã lấy lại đc sự bình tĩnh,nó mới cất tiếng khinh bỉ.
-Ok,anh thik thì làm,tôi ko cần nữa!!!-Rồi nó bỏ đi để lại mọi người phía sau lại một phen sock nặng.Các bạn biết ko?Con trai nơi này tiếc nuôi lắm á!Vậy là hotgirl đi rồi,chán thật!
Đám đông dần giải tán,chỉ còn mấy girl(mê zai) ở lại.Hắn nhìn theo bóng nó khuất đã lâu,chợt nhếch môi(Lại nữa?): Cô ta cũng thú vị đó chứ! Nhưng bỗng khựng lại: Trời ơí!Sao mk lại nghĩ thế?Điên rồi! (Anh đang nói anh điên á!)
Chưa đến một giây sau,hắn cũng bỏ đi,ko thèm thanh toán nữa.(Lãng phí quá!)Chị nhân viên hụt hẫng,đám con gái kia rồi cũng giải tán.Haiz,chẳng biết 2 anh chị ấy bị gì nữa?Suốt ngày chặt chém nhau thế liệu rồi có kết nhau đc ko?Thôi bỏ đi,tg phải đi chơi cái đã!Các bạn nhớ ủng hộ truyện và comment ở dưới nhé!Tạm biệt!
-Anh đến đây từ lúc nào? -Nó hỏi.
-Câu đó tôi phải hỏi cô mới đúng. Cô tới nơi này làm gì? -Hắn cool chất lừ.Trước khi cởi bỏ chiếc mũ lưỡi trai đen sành điệu kia,hắn mặc một cây đen kín mít hệt giang hồ(Để bớt gây sự chú ý đó m.ng!)Thấy nó liền vứt ra,giờ đây hắn mới thấy mình dại:con gái bên ngoài đang gào thét ầm trời.
-Làm gì kệ tôi,anh trả lời trước đi!-Nó.
-Ko thik,cô nói trước!-Hắn cứng đầu cứng cổ,ko chịu để nó nói sau.(Tg:Anh Khánh Sơn hôm nay lắm lời phết nhỉ?Hihi!*Khánh Sơn lạnh lùng lườm rách áo*Tg run lầm cập:E...Em lỡ lờ...lời ạ!)
-Tôi cũng ko thik.-Nó ko phải dạng vừa đâu .
-Mệt cô thật,mua sắm.-Hắn đến chịu trước độ bướng của nó.Thôi thì nói trước cũng đâu có mất mát gì.(Hehe,chị Linh Chi đúng là chúa cứng đầu)
- Ơ,tôi cũng shopping.-Nó ngớ người.
-Sao cô ko ở nhà mà ngủ nướng?Hay vì cái hẹn giả tạo kia?-Hắn mỉa mai nó.(Tg:Ủa,anh Khánh Sơn biết sở trường ngủ nướng của chị Linh Chi từ lúc nào vậy?*Khánh Sơn tự hào:Thế mới gọi là giỏi!*Tg:-_-)
-Anh đoán đúng rồi,anh cx vậy phải ko?-Nó hỏi.
-Thì sao?-Hắn giở giọng kiêu ngạo.
-Thì biến đi!Thấy cái mặt anh tôi ko ưa nổi.
-Cô biến đi mới đúng!Ng gì đâu mà đanh đá hết sức!
-Anh nói lại xem!
-Ko nói,nghe ko nghe thì thôi.
....v....v....
Một cuộc chiến tranh mồm nữa bùng nổ.M.ng vây lại kín đến nỗi ko có đường ra.Lí do ko chỉ vì nhan sắc của hai ng trong cuộc mà còn vì...trận chiến của họ quá hay!Những câu đốp trả hết sức nhí nhố.Hô hô,bùn cừi quá đê!
-Nói chuyện vs anh thật mất hứng,ko thèm nói nữa!-Nó nói.
- Đc thôi,nói chuyện với cô cũng đâu vui gì!-Hắn đốp trả.
-Hứ,đồ dở hơi!
- Đồ lưu manh giả danh tri thức!(Nói nhỏ cho các bạn nghe nè:Anh Khánh Sơn gọi chị Linh Chi như vậy vì chỉ có vốn từ để đá đểu anh rất nhiều nên gọi là tri thức.Nhưng tính lại dữ như bà chằn nên gọi là lưu manh.Kết hợp lại là thế đó!Có căn cứ chứ nhỉ?)
-Hứ!-Rồi cả hai chả nói chả rằng mà Hứ! nhẹ(Nhẹ?) đi thanh toán núi đồ của mình.
-Thanh toán-Một lần nữa nó và hắn cùng đồng thanh.Nó ko ngoan nữa mà ăn nói cụt ngủn,m.ng lạnh cả sông lưng,trừ hắn.Đương nhiên lần này cũng như lần khác:Ném cho nhau ánh nhìn cực kì ức chế.
-Thanh toán cho tôi trước chứ nhỉ?-Nó cất giọng lạnh băng(Chắc lây nhiễm anh Khánh Sơn!)
-Dạ...-Chị nhân viên chưa nói hết câu đã bị hắn chặn họng:
-Tôi muốn trước,được ko?-Và miễn phí thêm 1 cái nhếch mép nhẹ ko hẳn là cười nhưng lại khiến cả trung tâm thương mại như sắp nổ tung bởi tiếng hò hét của các cô gái,chị nhân viên bị đứng hình.(Hám zai quá đi!-_-)
Nó thấy thế thì tức lộn ruột.Gì chứ?Định dùng nam nhân kế à?
-Rốt cuộc chị nghe theo lời của ai?-Linh Chi gằn từng chữ một cực đáng sợ.Chị nhân viên thức tỉnh và vừa sợ hãi,vừa luống cuống:
-Tôi...Tôi...
-Giải quyết hộ tôi trước đi mà!-Khánh Sơn lại chen vô,hơi hơi nũng nịu nhưng lại hết sức đáng yêu.Và chuyện thường tình:Con gái trong trung tâm bị mất máu(Trừ chị Linh Chi)Chị nhân viên cảm giác như tim đập lệch một nhịp,đã có sự động lòng.Đang định gật đầu thật ngoan ngoãn thì...
Bộp!!!!!! -Tiếng động man rợn vang lên,là nó thân thiện tặng cho cái bàn một phát đập khuyến mãi.Eo ôi!Kinh quá đê!
-Nè,đừng tưởng phục vụ này là nữ mà dở trò quyến rũ ra nhá!!!Anh có cần hèn hạ vậy ko?!!!-Trong khi hắn vẫn tỉnh bơ thì tất cả m.ng đều sợ hãi im như thóc.
-Thik đấy,làm gì được nhau?-Hắn lên giọng thách thức.
Nó tức đến nỗi ko nói nên gì.Phải mất đến 15s sau,khi đã lấy lại đc sự bình tĩnh,nó mới cất tiếng khinh bỉ.
-Ok,anh thik thì làm,tôi ko cần nữa!!!-Rồi nó bỏ đi để lại mọi người phía sau lại một phen sock nặng.Các bạn biết ko?Con trai nơi này tiếc nuôi lắm á!Vậy là hotgirl đi rồi,chán thật!
Đám đông dần giải tán,chỉ còn mấy girl(mê zai) ở lại.Hắn nhìn theo bóng nó khuất đã lâu,chợt nhếch môi(Lại nữa?): Cô ta cũng thú vị đó chứ! Nhưng bỗng khựng lại: Trời ơí!Sao mk lại nghĩ thế?Điên rồi! (Anh đang nói anh điên á!)
Chưa đến một giây sau,hắn cũng bỏ đi,ko thèm thanh toán nữa.(Lãng phí quá!)Chị nhân viên hụt hẫng,đám con gái kia rồi cũng giải tán.Haiz,chẳng biết 2 anh chị ấy bị gì nữa?Suốt ngày chặt chém nhau thế liệu rồi có kết nhau đc ko?Thôi bỏ đi,tg phải đi chơi cái đã!Các bạn nhớ ủng hộ truyện và comment ở dưới nhé!Tạm biệt!
/52
|