Editor: May
Nóng nảy của anh rơi vào đáy mắt Trình Thanh Thông, giống như là thiếu kiên nhẫn, Trình Thanh Thông cắn nhẹ khóe môi một chút, nỗ lực duy trì nụ cười trên mặt của mình, lại mở miệng nói: “Gặp sau.”
Nói xong, Trình Thanh Thông cũng không chờ Tần Dĩ Nam có phản ứng, liền đóng cửa xe lại, xoay người vội vàng đi vào đại sảnh khách sạn Tứ Quý.
Hẹn gặp lại, Tần Dĩ Nam.
Chỉ vài giây như vậy liền có thể nói ra sáu chữ, nhưng anh biết không? Em đã dùng sức lực cả đời, mới im lặng nói ra hoàn chỉnh ở dưới đáy lòng.
...
Xe Tần Dĩ Nam ngừng ở cửa khách sạn Tứ Quý một lúc mới lái đi.
...
Sau khi đi không bao lâu, Trình Thanh Thông liền đi ra từ khách sạn Tứ Quý, cô trước quẹo đến hiệu thuốc ở bên cạnh, mua một hộp thuốc tránh thai khẩn cấp.
Cô không phải vai nữ chính trong tiểu thuyết, ngu đần không hiểu được bảo vệ chính mình.
Sau này anh và cô đã không có khả năng, cô cũng sẽ không để cho chính mình có một đứa bé của anh, vậy sẽ không công bằng với anh, cũng không công bằng với đứa bé.
Nuốt thuốc vào, Trình Thanh Thông đi đến ven đường, chận một chiếc taxi, báo địa chỉ nhà Tần Dĩ Nam.
Cô vừa vào trong nhà, liền nhanh chóng thu thập những thứ mình mang tới lúc trước để lừa mẹ, sau đó đặt chìa khóa xe ở chỗ cửa nhà, kéo vali hành lý, vội vàng rời đi.
Cô trở lại căn phòng mình thuê, thu dọn đơn giản một vài thứ quan trọng, liền đi sân bay.
Giải quyết thủ tục lên máy bay, qua trạm kiểm an, chờ máy bay, đăng ký, máy bay cất cánh, xông lên tận trời.
Trình Thanh Thông ngồi an tĩnh ở trên chỗ ngồi cabin, cách cửa sổ nhỏ, nhìn mây trắng và trời xanh bên ngoài, nước mắt rơi như mưa.
...
Giờ này phút này, Tần Dĩ Nam đứng ở trên buổi họp báo công bố sản phẩm, khí vũ hiên ngang, hừng hực khí thế đang tuyên bố, điện thoại di động của anh đặt ở chỗ trợ lý, có tin nhắn đi vào, là Trình Thanh Thông gửi, nhưng mà, anh bận làm việc, lại không biết.
Buổi họp báo kết thúc, là tiệc rượu.
Mãi cho đến mười giờ đêm, hết thảy mới đều kết thúc.
...
Mà giờ này phút này Trình Thanh Thông đã sớm được tài xế Kim Trạch an bài, dẫn cô vào ngôi nhà Kim Trạch đã chuẩn bị cho cô -
Một ngày bận rộn, ép Tần Dĩ Nam tới gần như không có thời gian thở sâu, chờ đến khi tài xế đưa anh về nhà, đã là mười hai giờ khuya.
Cả tòa nhà, ngoại trừ ngẫu nhiên còn có hai ba cái cửa sổ sáng đèn, những phòng khác đều là một màu đen nhánh.
Tần Dĩ Nam đi thang máy, lên lầu, lấy chìa khóa ra, mở cửa.
Trong phòng một mảnh tối tăm, tối đen như vậy, khiến cho anh không thích ứng nhăn mày một chút, sau đó mới hậu tri hậu giác phản ứng được, hôm nay mẹ Trình đã đi, sợ là Trình Thanh Thông cũng đã đi rồi?
Theo ý nghĩ này thành hình, Tần Dĩ Nam nhanh chóng đưa tay ra, bật đèn, đến giày cũng không có đổi, liền vọt vào phòng, anh nhìn quanh phòng một lần, như anh suy nghĩ, đồ cô mang tới, đã không thấy.
Hết thảy đều trở lại điểm ban đầu anh muốn.
Tần Dĩ Nam đứng ở cửa phòng ngủ chính, hốt hoảng một lúc lâu, mới trở lại chỗ cửa nhà, đóng cửa phòng khách, cúi người không nhanh không chậm đổi giày, vào lúc anh đứng dậy đi vào trong nhà, anh bỗng nhiên nghĩ đến tối hôm qua, còn sớm hơn lúc này một chút, khi anh trở về, cô liền ngồi ở trong phòng khách xem ti vi, anh uống một ít rượu, cô liền ngồi xổm tại ở vị trí kia đổi giày cho anh.
Tần Dĩ Nam nuốt ngụm nước miếng, bước nhanh vào phòng ngủ, cởi hết quần áo xuống, vào nhà vệ sinh tắm rửa. Sau khi ra, lúc anh cầm lấy máy sấy chuẩn bị sấy tóc, bất giác nhìn tới mép giường một cái.
Nóng nảy của anh rơi vào đáy mắt Trình Thanh Thông, giống như là thiếu kiên nhẫn, Trình Thanh Thông cắn nhẹ khóe môi một chút, nỗ lực duy trì nụ cười trên mặt của mình, lại mở miệng nói: “Gặp sau.”
Nói xong, Trình Thanh Thông cũng không chờ Tần Dĩ Nam có phản ứng, liền đóng cửa xe lại, xoay người vội vàng đi vào đại sảnh khách sạn Tứ Quý.
Hẹn gặp lại, Tần Dĩ Nam.
Chỉ vài giây như vậy liền có thể nói ra sáu chữ, nhưng anh biết không? Em đã dùng sức lực cả đời, mới im lặng nói ra hoàn chỉnh ở dưới đáy lòng.
...
Xe Tần Dĩ Nam ngừng ở cửa khách sạn Tứ Quý một lúc mới lái đi.
...
Sau khi đi không bao lâu, Trình Thanh Thông liền đi ra từ khách sạn Tứ Quý, cô trước quẹo đến hiệu thuốc ở bên cạnh, mua một hộp thuốc tránh thai khẩn cấp.
Cô không phải vai nữ chính trong tiểu thuyết, ngu đần không hiểu được bảo vệ chính mình.
Sau này anh và cô đã không có khả năng, cô cũng sẽ không để cho chính mình có một đứa bé của anh, vậy sẽ không công bằng với anh, cũng không công bằng với đứa bé.
Nuốt thuốc vào, Trình Thanh Thông đi đến ven đường, chận một chiếc taxi, báo địa chỉ nhà Tần Dĩ Nam.
Cô vừa vào trong nhà, liền nhanh chóng thu thập những thứ mình mang tới lúc trước để lừa mẹ, sau đó đặt chìa khóa xe ở chỗ cửa nhà, kéo vali hành lý, vội vàng rời đi.
Cô trở lại căn phòng mình thuê, thu dọn đơn giản một vài thứ quan trọng, liền đi sân bay.
Giải quyết thủ tục lên máy bay, qua trạm kiểm an, chờ máy bay, đăng ký, máy bay cất cánh, xông lên tận trời.
Trình Thanh Thông ngồi an tĩnh ở trên chỗ ngồi cabin, cách cửa sổ nhỏ, nhìn mây trắng và trời xanh bên ngoài, nước mắt rơi như mưa.
...
Giờ này phút này, Tần Dĩ Nam đứng ở trên buổi họp báo công bố sản phẩm, khí vũ hiên ngang, hừng hực khí thế đang tuyên bố, điện thoại di động của anh đặt ở chỗ trợ lý, có tin nhắn đi vào, là Trình Thanh Thông gửi, nhưng mà, anh bận làm việc, lại không biết.
Buổi họp báo kết thúc, là tiệc rượu.
Mãi cho đến mười giờ đêm, hết thảy mới đều kết thúc.
...
Mà giờ này phút này Trình Thanh Thông đã sớm được tài xế Kim Trạch an bài, dẫn cô vào ngôi nhà Kim Trạch đã chuẩn bị cho cô -
Một ngày bận rộn, ép Tần Dĩ Nam tới gần như không có thời gian thở sâu, chờ đến khi tài xế đưa anh về nhà, đã là mười hai giờ khuya.
Cả tòa nhà, ngoại trừ ngẫu nhiên còn có hai ba cái cửa sổ sáng đèn, những phòng khác đều là một màu đen nhánh.
Tần Dĩ Nam đi thang máy, lên lầu, lấy chìa khóa ra, mở cửa.
Trong phòng một mảnh tối tăm, tối đen như vậy, khiến cho anh không thích ứng nhăn mày một chút, sau đó mới hậu tri hậu giác phản ứng được, hôm nay mẹ Trình đã đi, sợ là Trình Thanh Thông cũng đã đi rồi?
Theo ý nghĩ này thành hình, Tần Dĩ Nam nhanh chóng đưa tay ra, bật đèn, đến giày cũng không có đổi, liền vọt vào phòng, anh nhìn quanh phòng một lần, như anh suy nghĩ, đồ cô mang tới, đã không thấy.
Hết thảy đều trở lại điểm ban đầu anh muốn.
Tần Dĩ Nam đứng ở cửa phòng ngủ chính, hốt hoảng một lúc lâu, mới trở lại chỗ cửa nhà, đóng cửa phòng khách, cúi người không nhanh không chậm đổi giày, vào lúc anh đứng dậy đi vào trong nhà, anh bỗng nhiên nghĩ đến tối hôm qua, còn sớm hơn lúc này một chút, khi anh trở về, cô liền ngồi ở trong phòng khách xem ti vi, anh uống một ít rượu, cô liền ngồi xổm tại ở vị trí kia đổi giày cho anh.
Tần Dĩ Nam nuốt ngụm nước miếng, bước nhanh vào phòng ngủ, cởi hết quần áo xuống, vào nhà vệ sinh tắm rửa. Sau khi ra, lúc anh cầm lấy máy sấy chuẩn bị sấy tóc, bất giác nhìn tới mép giường một cái.
/1091
|