Tổng giám đốc Lý giống như cảm thấy một mình ông hưởng thụ như vậy rất không tốt, còn vào lúc Tô Chi Niệm đi qua bên cạnh, thuận thế kéo anh một cái, kéo anh vào trong đống cô gái.
Các loại thân thể mềm mại dán lên thân thể Tô Chi Niệm, anh trước là suýt nữa nôn khan ra, sau đó người liền ngổn ngang trong gió .
"Hợp tác, cần phải hợp tác! Hợp đồng đâu! Hiện tại liền ký! Tôi vốn thảo luận với trên cơ sở, chia hai phần lợi nhuận cho cậu!" Sau khi tổng giám đốc Lý hào phóng nói những lời này, liền thật đi tìm hợp đồng.
Chỉ là ông ta chưa tìm được hợp đồng, Tô Chi Niệm liền chịu không nổi trường hợp như vậy trước, anh muốn tìm cớ với tổng giám đốc Lý, nói câu xin lỗi không tiếp được, chính là mới mở miệng, liền cảm thấy có thứ gì đó dâng ngược lên cổ họng, anh vội vàng ngậm miệng hất mặt, sau đó không hề dừng lại một chút nào liền đẩy cô gái cản ở trước mặt mình ra, lao ra khỏi phòng bao, chạy thẳng về phía nhà vệ sinh, gần như là nhào vào trước bồn rửa tay, bồn nôn ói vào bồn rửa tay.
Ói đến cuối cùng, dạ dày Tô Chi Niệm đều bị vét sạch, chỉ là phát ra từng tiếng nôn khan.
Gần như là ói đến sức cùng lực kiệt, Tô Chi Niệm mới ngừng lại, hai tay anh chống bồn rửa tay, nhắm mắt lại an yên tĩnh một lát, mới hữu khí vô lực giơ tay lên mở vòi nước ra, anh trước là nâng nước lên súc miệng, tiếp rửa mặt, sau đó thoải mái thở mấy hơi thật dài, mới cảm giác được mình chậm rãi sống lại.
Lúc anh đang chuẩn bị đóng vòi nước, đi xuống lễ tân hỏi một câu rốt cuộc hơn trăm cô gái kia là sao, điện thoại di động trong túi liền đinh đông một tiếng.
Anh rút khăn tay, chậm rãi lau tay sạch sẽ, mới không chút hoang mang lấy điện thoại di động ra, nhìn thoáng qua màn hình.
Là ngân hàng gửi tin nhắn tới, mười phút trước, số tiền quét thẻ tiêu phí là 178 vạn.
Mười phút trước, anh ở trong phòng bao riêng, tiêu phí chỗ nào?
Tô Chi Niệm nhăn mi tâm lại, nhìn cẩn thận dòng tin nhắn kia một lần, sau đó tầm mắt liền ngừng ở trên mấy chữ "số đuôi 0615".
0615 là sinh nhật anh, anh chỉ dùng số đuôi sinh nhật để định chế số thẻ của một tấm thẻ đen.
Tấm thẻ kia, trước đó được anh đưa cho Tống Thanh Xuân...
Tô Chi Niệm giống như là rõ ràng cái gì, theo bản năng nhấn web khách hàng ngân hàng trên điện thoại, tra chi tiết tiêu phí một chút, quả nhiên là cà thẻ ở Kim Bích Huy Hoàng... Cũng chính là nói cô gái trong cả phòng kia, là Tống Thanh Xuân cà thẻ?
Cô điên rồi sao? Anh cho cô thẻ lâu như vậy, cô không xài lần nào, thật vất vả xài một lần, lại tìm cho anh hơn trăm cô gái?
Tô Chi Niệm hoàn toàn hỏng mất, anh nhét mạnh điện thoại di động vào trong túi, lại không có thời gian để lo tổng giám đốc Lý trong phòng bao, trực tiếp sải bước đi ra nhà vệ sinh, đi tới thang máy.
Lúc chờ thang máy, anh còn rất táo bạo giơ chân lên, đá cửa thang máy hai cái.
Anh cho cô tiền, là muốn để cho bản thân cảm thấy thoải mái khi cô tiêu phí, nào biết lại bực mình như vậy!
Tô Chi Niệm càng nghĩ, càng cảm thấy nén giận, cửa thang máy vừa mở ra, anh liền nhanh chóng đi ra, đi tới phòng bao của Tống Thanh Xuân.
Anh cũng không gõ cửa, liền trực tiếp đẩy cửa vào.
"Tô tổng?" Trình Thanh Thông nghe được động tĩnh, đột nhiên quay đầu lại, lúc nhìn thấy Tô Chi Niệm, biểu tình cô bỗng chốc ngây ngẩn, sau đó liền mở miệng cung kính gọi tên anh, sau đó liền để điện thoại giơ bên tai xuống: "Tô tổng, đúng lúc tôi đang gọi điện thoại tìm ngài, vừa rồi Tống tiểu thư không chú ý, không cẩn thận té một cái, làm trẹo chân rồi ..."
Các loại thân thể mềm mại dán lên thân thể Tô Chi Niệm, anh trước là suýt nữa nôn khan ra, sau đó người liền ngổn ngang trong gió .
"Hợp tác, cần phải hợp tác! Hợp đồng đâu! Hiện tại liền ký! Tôi vốn thảo luận với trên cơ sở, chia hai phần lợi nhuận cho cậu!" Sau khi tổng giám đốc Lý hào phóng nói những lời này, liền thật đi tìm hợp đồng.
Chỉ là ông ta chưa tìm được hợp đồng, Tô Chi Niệm liền chịu không nổi trường hợp như vậy trước, anh muốn tìm cớ với tổng giám đốc Lý, nói câu xin lỗi không tiếp được, chính là mới mở miệng, liền cảm thấy có thứ gì đó dâng ngược lên cổ họng, anh vội vàng ngậm miệng hất mặt, sau đó không hề dừng lại một chút nào liền đẩy cô gái cản ở trước mặt mình ra, lao ra khỏi phòng bao, chạy thẳng về phía nhà vệ sinh, gần như là nhào vào trước bồn rửa tay, bồn nôn ói vào bồn rửa tay.
Ói đến cuối cùng, dạ dày Tô Chi Niệm đều bị vét sạch, chỉ là phát ra từng tiếng nôn khan.
Gần như là ói đến sức cùng lực kiệt, Tô Chi Niệm mới ngừng lại, hai tay anh chống bồn rửa tay, nhắm mắt lại an yên tĩnh một lát, mới hữu khí vô lực giơ tay lên mở vòi nước ra, anh trước là nâng nước lên súc miệng, tiếp rửa mặt, sau đó thoải mái thở mấy hơi thật dài, mới cảm giác được mình chậm rãi sống lại.
Lúc anh đang chuẩn bị đóng vòi nước, đi xuống lễ tân hỏi một câu rốt cuộc hơn trăm cô gái kia là sao, điện thoại di động trong túi liền đinh đông một tiếng.
Anh rút khăn tay, chậm rãi lau tay sạch sẽ, mới không chút hoang mang lấy điện thoại di động ra, nhìn thoáng qua màn hình.
Là ngân hàng gửi tin nhắn tới, mười phút trước, số tiền quét thẻ tiêu phí là 178 vạn.
Mười phút trước, anh ở trong phòng bao riêng, tiêu phí chỗ nào?
Tô Chi Niệm nhăn mi tâm lại, nhìn cẩn thận dòng tin nhắn kia một lần, sau đó tầm mắt liền ngừng ở trên mấy chữ "số đuôi 0615".
0615 là sinh nhật anh, anh chỉ dùng số đuôi sinh nhật để định chế số thẻ của một tấm thẻ đen.
Tấm thẻ kia, trước đó được anh đưa cho Tống Thanh Xuân...
Tô Chi Niệm giống như là rõ ràng cái gì, theo bản năng nhấn web khách hàng ngân hàng trên điện thoại, tra chi tiết tiêu phí một chút, quả nhiên là cà thẻ ở Kim Bích Huy Hoàng... Cũng chính là nói cô gái trong cả phòng kia, là Tống Thanh Xuân cà thẻ?
Cô điên rồi sao? Anh cho cô thẻ lâu như vậy, cô không xài lần nào, thật vất vả xài một lần, lại tìm cho anh hơn trăm cô gái?
Tô Chi Niệm hoàn toàn hỏng mất, anh nhét mạnh điện thoại di động vào trong túi, lại không có thời gian để lo tổng giám đốc Lý trong phòng bao, trực tiếp sải bước đi ra nhà vệ sinh, đi tới thang máy.
Lúc chờ thang máy, anh còn rất táo bạo giơ chân lên, đá cửa thang máy hai cái.
Anh cho cô tiền, là muốn để cho bản thân cảm thấy thoải mái khi cô tiêu phí, nào biết lại bực mình như vậy!
Tô Chi Niệm càng nghĩ, càng cảm thấy nén giận, cửa thang máy vừa mở ra, anh liền nhanh chóng đi ra, đi tới phòng bao của Tống Thanh Xuân.
Anh cũng không gõ cửa, liền trực tiếp đẩy cửa vào.
"Tô tổng?" Trình Thanh Thông nghe được động tĩnh, đột nhiên quay đầu lại, lúc nhìn thấy Tô Chi Niệm, biểu tình cô bỗng chốc ngây ngẩn, sau đó liền mở miệng cung kính gọi tên anh, sau đó liền để điện thoại giơ bên tai xuống: "Tô tổng, đúng lúc tôi đang gọi điện thoại tìm ngài, vừa rồi Tống tiểu thư không chú ý, không cẩn thận té một cái, làm trẹo chân rồi ..."
/1091
|