Editor: May
“Ngày 9 tháng 1.” Tần Dĩ Nam đáp.
“Vậy còn có một tháng mười ngày... Lễ cưới thì sao, bắt đầu chuẩn bị chưa?”
“Đưa chiếc này cho tôi xem thử, cám ơn.” Tống Thanh Xuân chỉ quầy hàng một cái, sau đó mới đáp câu hỏi của tiểu thư bán hàng: “Chuẩn bị gần xong rồi.”
Tiểu thư bán hàng bày nhẫn đôi Tống Thanh Xuân lựa chọn lên trên mặt bàn: “Chiếc nhẫn này, là kiểu vừa mới sản xuất, tên là kim đồng ngọc nữ, rất xứng với tiên sinh và tiểu thư đấy, nam soái nữ mỹ, thật đúng là kim đồng ngọc nữ!”
Tống Thanh Xuân nở nụ cười nhạt, không lên tiếng, cúi đầu xuống thử đeo nhẫn.
Tần Dĩ Nam ngược lại ôn hòa hỏi ngược một câu: “Phải không?”
“Đúng vậy ạ...” Tiểu thư bán hàng lải nhải không ngừng nói rất nhiều, Tô Chi Niệm không lắng nghe kỹ, trong đầu còn dừng lại trên bốn chữ “Kim đồng ngọc nữ” kia.
Kim đồng ngọc nữ... Bốn chữ hình dung nam nữ xứng đôi, phía dưới còn có bốn chữ nữa, nói gì nhỉ?
Ông trời tác hợp... Kim đồng ngọc nữ, ông trời tác hợp.
Hình như có một cây dao hung hăng đâm vào trong trái tim Tô Chi Niệm, khiến cho anh đau đến sắc mặt bỗng chốc trắng bệch như giấy.
Anh nhận được thiệp cưới của cô, đã hơn mười ngày rồi... Nhưng sao anh lại chậm chạp không có tinh thần chứ?
Rõ ràng trước đó không lâu, cô còn tới trong công ty anh thăm dò tâm anh mà, sao chỉ mới qua hơn hai mươi ngày, cô liền muốn gả cho người khác làm cô dâu rồi?
Thật ra đây là một màn anh vẫn luôn mong đợi nhất, không phải sao?
Anh kiên định muốn tìm cho cô một chốn về, kết hôn sinh con, trải qua cuộc sống bình thản khỏe mạnh của phụ nữ bình thường.
Cuối cùng anh đã được như nguyện nhìn thấy màn này, anh nên phải rất vui mừng, không phải sao?
Đúng, anh thật rất vui mừng, vui mừng vì cô gái anh liều mạng bảo vệ những năm này, cuối cùng đã đi về phía cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp, nhưng mà, anh lại rất khổ sở... Nhưng mà, anh cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn thế giới của mình hoàn toàn trở nên ảm đạm như vậy, chỉ có thể khô cằn nhìn tâm của mình khổ sở như thế.
Rất nhiều năm trước, anh đã từng tưởng tượng qua một màn này, lúc đó anh nghĩ, nếu như thật có một ngày như thế, anh khẳng định sẽ bởi vì cô gái anh yêu hạnh phúc mà cảm thấy hạnh phúc.
Dù sao trong cuộc đời của anh, mãi mãi cũng sẽ không tồn tại chuyện anh cho cô hạnh phúc.
Nhưng mà, bây giờ đây, anh vẫn còn chưa tận mắt nhìn thấy cô đi vào cung điện hôn nhân, chỉ là nhìn cô mua nhẫn, anh liền đã khổ sở muốn khóc.
Cuối cùng Tống Thanh Xuân đã được như nguyện chọn lựa được nhẫn đôi kết hôn mình thích, lúc Tần Dĩ Nam đi trả tiền, Tô Chi Niệm cảm thấy không khí quanh thân trở nên rất mỏng manh, anh thiếu dưỡng đến mức mình giống như có thể ngất xỉu ở nơi này bất cứ lúc nào.
Lần này anh cũng không chờ bọn họ xoay người đi ra cửa hàng mặt tiền, liền dẫn đầu bước bước chân, rời đi.
-
Trình Thanh Thông đứng ở nơi sau lưng Tô Chi Niệm khoảng hai mươi mét.
Lúc cô nhìn anh, cũng trông thấy Tống Thanh Xuân và Tần Dĩ Nam mua nhẫn.
Tuy rằng cô không nghe được rốt cuộc Tần Dĩ Nam và Tống Thanh Xuân đang nói cái gì, nhưng hình ảnh bọn họ chọn lựa nhẫn, đủ để cho cô biết bọn họ đây là muốn kết hôn.
Hóa ra, hóa ra, quãng thời gian này, sở dĩ đại BOSS không thích hợp như vậy, là bởi vì, bởi vì cô gái mình tâm tâm niệm niệm nhiều năm, muốn gả cho người khác làm cô dâu.
Trong lòng anh nhất định đau đớn rất lợi hại đi, nhưng mà, nhưng mà sao anh có thể chịu đựng được tin tức Tống tiểu thư muốn kết hôn này chứ!
Hơn nữa, hơn nữa cho cô kinh ngạc nhất là, đối tượng kết hôn của Tống tiểu thư, lại có thể là Tần tiên sinh.
“Ngày 9 tháng 1.” Tần Dĩ Nam đáp.
“Vậy còn có một tháng mười ngày... Lễ cưới thì sao, bắt đầu chuẩn bị chưa?”
“Đưa chiếc này cho tôi xem thử, cám ơn.” Tống Thanh Xuân chỉ quầy hàng một cái, sau đó mới đáp câu hỏi của tiểu thư bán hàng: “Chuẩn bị gần xong rồi.”
Tiểu thư bán hàng bày nhẫn đôi Tống Thanh Xuân lựa chọn lên trên mặt bàn: “Chiếc nhẫn này, là kiểu vừa mới sản xuất, tên là kim đồng ngọc nữ, rất xứng với tiên sinh và tiểu thư đấy, nam soái nữ mỹ, thật đúng là kim đồng ngọc nữ!”
Tống Thanh Xuân nở nụ cười nhạt, không lên tiếng, cúi đầu xuống thử đeo nhẫn.
Tần Dĩ Nam ngược lại ôn hòa hỏi ngược một câu: “Phải không?”
“Đúng vậy ạ...” Tiểu thư bán hàng lải nhải không ngừng nói rất nhiều, Tô Chi Niệm không lắng nghe kỹ, trong đầu còn dừng lại trên bốn chữ “Kim đồng ngọc nữ” kia.
Kim đồng ngọc nữ... Bốn chữ hình dung nam nữ xứng đôi, phía dưới còn có bốn chữ nữa, nói gì nhỉ?
Ông trời tác hợp... Kim đồng ngọc nữ, ông trời tác hợp.
Hình như có một cây dao hung hăng đâm vào trong trái tim Tô Chi Niệm, khiến cho anh đau đến sắc mặt bỗng chốc trắng bệch như giấy.
Anh nhận được thiệp cưới của cô, đã hơn mười ngày rồi... Nhưng sao anh lại chậm chạp không có tinh thần chứ?
Rõ ràng trước đó không lâu, cô còn tới trong công ty anh thăm dò tâm anh mà, sao chỉ mới qua hơn hai mươi ngày, cô liền muốn gả cho người khác làm cô dâu rồi?
Thật ra đây là một màn anh vẫn luôn mong đợi nhất, không phải sao?
Anh kiên định muốn tìm cho cô một chốn về, kết hôn sinh con, trải qua cuộc sống bình thản khỏe mạnh của phụ nữ bình thường.
Cuối cùng anh đã được như nguyện nhìn thấy màn này, anh nên phải rất vui mừng, không phải sao?
Đúng, anh thật rất vui mừng, vui mừng vì cô gái anh liều mạng bảo vệ những năm này, cuối cùng đã đi về phía cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp, nhưng mà, anh lại rất khổ sở... Nhưng mà, anh cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn thế giới của mình hoàn toàn trở nên ảm đạm như vậy, chỉ có thể khô cằn nhìn tâm của mình khổ sở như thế.
Rất nhiều năm trước, anh đã từng tưởng tượng qua một màn này, lúc đó anh nghĩ, nếu như thật có một ngày như thế, anh khẳng định sẽ bởi vì cô gái anh yêu hạnh phúc mà cảm thấy hạnh phúc.
Dù sao trong cuộc đời của anh, mãi mãi cũng sẽ không tồn tại chuyện anh cho cô hạnh phúc.
Nhưng mà, bây giờ đây, anh vẫn còn chưa tận mắt nhìn thấy cô đi vào cung điện hôn nhân, chỉ là nhìn cô mua nhẫn, anh liền đã khổ sở muốn khóc.
Cuối cùng Tống Thanh Xuân đã được như nguyện chọn lựa được nhẫn đôi kết hôn mình thích, lúc Tần Dĩ Nam đi trả tiền, Tô Chi Niệm cảm thấy không khí quanh thân trở nên rất mỏng manh, anh thiếu dưỡng đến mức mình giống như có thể ngất xỉu ở nơi này bất cứ lúc nào.
Lần này anh cũng không chờ bọn họ xoay người đi ra cửa hàng mặt tiền, liền dẫn đầu bước bước chân, rời đi.
-
Trình Thanh Thông đứng ở nơi sau lưng Tô Chi Niệm khoảng hai mươi mét.
Lúc cô nhìn anh, cũng trông thấy Tống Thanh Xuân và Tần Dĩ Nam mua nhẫn.
Tuy rằng cô không nghe được rốt cuộc Tần Dĩ Nam và Tống Thanh Xuân đang nói cái gì, nhưng hình ảnh bọn họ chọn lựa nhẫn, đủ để cho cô biết bọn họ đây là muốn kết hôn.
Hóa ra, hóa ra, quãng thời gian này, sở dĩ đại BOSS không thích hợp như vậy, là bởi vì, bởi vì cô gái mình tâm tâm niệm niệm nhiều năm, muốn gả cho người khác làm cô dâu.
Trong lòng anh nhất định đau đớn rất lợi hại đi, nhưng mà, nhưng mà sao anh có thể chịu đựng được tin tức Tống tiểu thư muốn kết hôn này chứ!
Hơn nữa, hơn nữa cho cô kinh ngạc nhất là, đối tượng kết hôn của Tống tiểu thư, lại có thể là Tần tiên sinh.
/1091
|