Editor: Xiu Xiu
Oa? đột nhiên Tống Thanh Xuân ngừng lại, như là nhớ tới cái gì đó, sau một khắc , liền vui mừng nói: Sao mình ngốc như thế, mỗi ngày ở đây đều có người đến dọn dẹp, vốn đã không bẩn, vì sao mình phải thật sự đi dọn dẹp? Chỉ cần giả vờ giả vịt là tốt rồi... Chờ anh ngủ thiếp đi, mình đi ngủ, ngày hôm sau tỉnh lại, làm sao anh biết được là mình không hề quét dọn?
Tống Thanh Xuân, cô quả thực quá thông mình, tôi yêu cô!
Sau đó anh liền nghe thấy cô muma chụt chụt một tiếng, đại khái là hôn ở trên tay, lại bị cô đập vào trên mặt, truyền đến một tiếng Bốp rất nhỏ.
Dưới lầu yên lặng tầm một phút, Tô Chi Niệm liền nghe được tiếng ti vi truyền đến.
Chắc là cô sợ bị anh nghe thấy, âm thanh cực kỳ nhỏ, nhưng anh vẫn có thể nhận ra, âm thanh đó phát ra ở trong phòng tập.
Phòng tập không có tivi, chắc là cô xem bằng di động, nghe đối thoại của nhân vật chính ở bên trong, là một bộ phim Hàn.
Thật ra anh cũng không xem mấy thể loại tình cảm triền miên lãng mạn của Hàn quốc, nhưng lại có chút hiểu biết đối với bộ phim này.
Bởi vì nam chính cũng như anh, có siêu năng lực.
Thế nhưng, anh lại có chút khác biệt, nam chính là người ngoài hành tinh, sống gần bốn trăm năm, mà anh là một người trái đất bình thường, sinh lão bệnh tử tuổi thọ hữu hạn.
Tô Chi Niệm tiếp một cuộc họp hội nghị qua webcam, trong lúc họp, lực chú ý của anh thường phiêu diêu xuống dưới lầu.
Cô thi thoảng lại vì tình tiết trong phim lên xuống, mà có vài lời tán thưởng ngắn ngủi.
Rất đẹp trai!, giáo sư quá đẹp!, ...
Căn cứ định luật tám tập của phim Hàn, bọn họ chuẩn bị hôn môi sao...
Sau đó Tống Thanh Xuân hoàn toàn không có âm thanh gì nữa, chắc là đắm chìm trong bộ phim rồi.
Anh Tô, anh xem đề nghị của tôi thế nào? Trong máy tính truyền đến tiếng người hỏi anh, anh rủ lông mi, không nói gì, người trong webcam tiếp tục hỏi một câu: Anh Tô?
Tô Chi Niệm khẽ nâng đầu, nói một câu Thật xin lỗi, chờ một chút, sau đó đứng lên, đi ra thư phòng.
-
Tống Thanh Xuân nằm trên thảm tập yoga trong phòng tập, cầm di động, xem đến mê mẩn.
Trong di động có tiếng nhạc nhỏ vang lên, đột nhiên nam chính ôm nữ chính vào lòng, hôn môi nữ chính...
Tống Thanh Xuân thấy một màn như thế, tâm tình đều đã vô cùng kích động, ngay lúc cô đang tập trung tinh thần xem cảnh khóa môi, đột nhiên nghe được tiếng của anh từ bên ngoài truyền đến: Tống Thanh Xuân!
Tay cô mềm nhũn, không cầm được điện thoại, rơi ở trên trán cô, đau đến hít vào một ngụm khí, sau đó nghe thấy tiếng bước chận của anh ngày càng gần.
Tống Thanh Xuân sợ đến mức chẳng quan tâm đến đau đớn trên trán, nhanh chóng tắt video, vội vàng giấu điện thoại ở dưới thảm.
Cô vừa cầm khăn lau, quỳ rạp trên mặt đất, cửa phòng tập liền bị đẩy ra.
Cô vội vàng giả bộ như đang lau chùi, đợi cho cửa hoàn toàn được mở ra, mới đè nặng đáy lòng sợ hãi, ngẩng đầu, nhìn anh một cái.
Ánh mắt anh cực kỳ nhạt nhìn cô, sau đó tầm mắt lại rơi xuống trên thảm yoga.
Tống Thanh Xuân sợ tới mức tim ngừng đập, không phải cô xem ti vi bị anh ta phát hiện chứ?
Oa? đột nhiên Tống Thanh Xuân ngừng lại, như là nhớ tới cái gì đó, sau một khắc , liền vui mừng nói: Sao mình ngốc như thế, mỗi ngày ở đây đều có người đến dọn dẹp, vốn đã không bẩn, vì sao mình phải thật sự đi dọn dẹp? Chỉ cần giả vờ giả vịt là tốt rồi... Chờ anh ngủ thiếp đi, mình đi ngủ, ngày hôm sau tỉnh lại, làm sao anh biết được là mình không hề quét dọn?
Tống Thanh Xuân, cô quả thực quá thông mình, tôi yêu cô!
Sau đó anh liền nghe thấy cô muma chụt chụt một tiếng, đại khái là hôn ở trên tay, lại bị cô đập vào trên mặt, truyền đến một tiếng Bốp rất nhỏ.
Dưới lầu yên lặng tầm một phút, Tô Chi Niệm liền nghe được tiếng ti vi truyền đến.
Chắc là cô sợ bị anh nghe thấy, âm thanh cực kỳ nhỏ, nhưng anh vẫn có thể nhận ra, âm thanh đó phát ra ở trong phòng tập.
Phòng tập không có tivi, chắc là cô xem bằng di động, nghe đối thoại của nhân vật chính ở bên trong, là một bộ phim Hàn.
Thật ra anh cũng không xem mấy thể loại tình cảm triền miên lãng mạn của Hàn quốc, nhưng lại có chút hiểu biết đối với bộ phim này.
Bởi vì nam chính cũng như anh, có siêu năng lực.
Thế nhưng, anh lại có chút khác biệt, nam chính là người ngoài hành tinh, sống gần bốn trăm năm, mà anh là một người trái đất bình thường, sinh lão bệnh tử tuổi thọ hữu hạn.
Tô Chi Niệm tiếp một cuộc họp hội nghị qua webcam, trong lúc họp, lực chú ý của anh thường phiêu diêu xuống dưới lầu.
Cô thi thoảng lại vì tình tiết trong phim lên xuống, mà có vài lời tán thưởng ngắn ngủi.
Rất đẹp trai!, giáo sư quá đẹp!, ...
Căn cứ định luật tám tập của phim Hàn, bọn họ chuẩn bị hôn môi sao...
Sau đó Tống Thanh Xuân hoàn toàn không có âm thanh gì nữa, chắc là đắm chìm trong bộ phim rồi.
Anh Tô, anh xem đề nghị của tôi thế nào? Trong máy tính truyền đến tiếng người hỏi anh, anh rủ lông mi, không nói gì, người trong webcam tiếp tục hỏi một câu: Anh Tô?
Tô Chi Niệm khẽ nâng đầu, nói một câu Thật xin lỗi, chờ một chút, sau đó đứng lên, đi ra thư phòng.
-
Tống Thanh Xuân nằm trên thảm tập yoga trong phòng tập, cầm di động, xem đến mê mẩn.
Trong di động có tiếng nhạc nhỏ vang lên, đột nhiên nam chính ôm nữ chính vào lòng, hôn môi nữ chính...
Tống Thanh Xuân thấy một màn như thế, tâm tình đều đã vô cùng kích động, ngay lúc cô đang tập trung tinh thần xem cảnh khóa môi, đột nhiên nghe được tiếng của anh từ bên ngoài truyền đến: Tống Thanh Xuân!
Tay cô mềm nhũn, không cầm được điện thoại, rơi ở trên trán cô, đau đến hít vào một ngụm khí, sau đó nghe thấy tiếng bước chận của anh ngày càng gần.
Tống Thanh Xuân sợ đến mức chẳng quan tâm đến đau đớn trên trán, nhanh chóng tắt video, vội vàng giấu điện thoại ở dưới thảm.
Cô vừa cầm khăn lau, quỳ rạp trên mặt đất, cửa phòng tập liền bị đẩy ra.
Cô vội vàng giả bộ như đang lau chùi, đợi cho cửa hoàn toàn được mở ra, mới đè nặng đáy lòng sợ hãi, ngẩng đầu, nhìn anh một cái.
Ánh mắt anh cực kỳ nhạt nhìn cô, sau đó tầm mắt lại rơi xuống trên thảm yoga.
Tống Thanh Xuân sợ tới mức tim ngừng đập, không phải cô xem ti vi bị anh ta phát hiện chứ?
/1091
|