Editor: May
...
“Ngày mùng 6 tháng 2 năm 2017, sương mù. Trở về từ Hải Nam, tôi nhận lại cha ruột, cô gọi tôi một tiếng anh hai, một khắc đó, cho tôi biết, cuộc đời của tôi, không có tối tăm nhất, chỉ có càng hắc ám hơn. Rất lâu không viết nhật ký, có chút không biết nên viết từ chỗ nào, trước nói về từ thực xin lỗi đi. Đình Đình, một đêm ở Hải Nam kia, chúng ta giao hẹn, em trở về lấy chồng, tôi quen biết cô gái mới, chúng ta đều bắt đầu cuộc sống mới, gặp lại, liền làm anh em của nhau. Nhưng thực xin lỗi, tôi lại lừa em, sở dĩ tôi đáp ứng em, là bởi vì tôi muốn để em ở lại thiên đường. Tôi ở trong địa ngục tăm tối, ngốc rất nhiều năm, tôi không thể lại trở lại nhân gian, nếu bảo tôi vứt bỏ tình yêu với em, không bằng để cho tôi đi chết. Em vĩnh viễn đều sẽ không biết, ngày tôi gặp gỡ em vào năm 1996, liền chú định nếu không phải em, tôi liền phải đơn thương độc mã qua cả một đời. Nếu thật có người có thể thay thế em, vậy trước đây khi tôi biết em là em gái ruột, tôi liền đã buông tha em. Có lẽ thật sự là tôi quá mức cố chấp, nhưng không có cách nào, vào một khắc khi tôi biết tôi yêu thích em, tôi liền đã khóa tâm mình lại, tôi quy định cho mình phạm vi hoạt động, sau đó dùng hết khí lực toàn thân ném chìa khóa, tâm tôi mở không ra, cũng sẽ không có bất cứ người nào đi vào nữa, mà em cũng không ra ngoài được.”
“Ngày 10 tháng 2 năm 2017, Tống Mạnh Hoa chọn lựa cho tôi rất nhiều đối tượng kết hôn, còn gọi Tống Thanh Xuân tới giúp tôi xem xét, tôi nhìn ra được, cô có chút khổ sở, chẳng qua cô vẫn rất nghiêm túc giúp tôi xem xét các cô gái. Trở về nhà từ nhà họ Tống, đã mười một giờ đồng hồ, tắm rửa xong, nằm ở trên giường, làm sao cũng không thể ngủ, tôi nhớ lại từ đầu tới đuôi của tôi và cô một lần, vẫn không có buồn ngủ, sau khi trở về từ Hải Nam, đây là lần thứ bốn tôi xuất hiện tình huống không thể ngủ cả đêm, tôi biết, cô nhất định phải gả cho Tần Dĩ Nam, tôi cũng biết, mặc kệ chính mình có bao nhiêu đau đớn, cũng phải để cho cô thấy tôi không đau, nhưng tôi càng biết, tôi có thể sẽ không chống đỡ nổi đi, tôi không có cường đại như vậy, không cường đại đến mức nhìn người tôi yêu cả đời gả cho người đàn ông khác, còn có thể thản nhiên ung dung, không cường đại đến mức bình tĩnh tự nhiên ở trên lễ cưới của cô, nâng ly nói một câu trăm năm hảo hợp với cô.”
“Ngày 14 tháng 2 năm 2017, hôn sự của cô đã định xong, ngày 14 tháng 3, lễ tình nhân trắng, sáng hôm nay, tôi nhức đầu gần ba tiếng, tôi đứng ở trước cửa sổ sát đất, lúc ngắm mặt trời lặn, đột nhiên liền đi tới phía trước, may mắn có cửa sổ sát đất ngăn trở tôi, khoảnh khắc đó, tôi ý thức được, tôi có thể đã sinh bệnh, bởi vì ở dưới tình huống chính tôi không chút phát hiện, có ý đồ coi thường mạng sống của mình. Tôi biết tôi như vậy, nên phải khám bác sĩ, chỉ là tôi không đi khám bác sĩ, mà là tự mình mua một ít thuốc an thần, nguyên nhân tôi không muốn khám bác sĩ tâm lý rất đơn giản, tôi yêu thích em gái ruột của mình, bị người phỉ nhổ, xem thường, chán ghét, phản cảm, đều không việc gì, dù sao lúc còn rất nhỏ, tôi đều đã trải qua những chuyện này, nhưng tôi không muốn để cho người ta biết, em gái ruột của tôi là cô, tôi không muốn cô bởi vì tôi, bị người phỉ nhổ chán ghét, cô là tốt đẹp nhất trong sinh mệnh của tôi, tôi liều chết cũng phải bảo hộ tốt đẹp nhất.”
“Ngày 16 tháng 2 năm 2017, Tư Niệm có một biệt danh, gọi là tự đâm ngàn đao, tôi rất nhớ cô, mỗi ngày đều đang tự đâm ngàn đao.”
...
“Ngày mùng 6 tháng 2 năm 2017, sương mù. Trở về từ Hải Nam, tôi nhận lại cha ruột, cô gọi tôi một tiếng anh hai, một khắc đó, cho tôi biết, cuộc đời của tôi, không có tối tăm nhất, chỉ có càng hắc ám hơn. Rất lâu không viết nhật ký, có chút không biết nên viết từ chỗ nào, trước nói về từ thực xin lỗi đi. Đình Đình, một đêm ở Hải Nam kia, chúng ta giao hẹn, em trở về lấy chồng, tôi quen biết cô gái mới, chúng ta đều bắt đầu cuộc sống mới, gặp lại, liền làm anh em của nhau. Nhưng thực xin lỗi, tôi lại lừa em, sở dĩ tôi đáp ứng em, là bởi vì tôi muốn để em ở lại thiên đường. Tôi ở trong địa ngục tăm tối, ngốc rất nhiều năm, tôi không thể lại trở lại nhân gian, nếu bảo tôi vứt bỏ tình yêu với em, không bằng để cho tôi đi chết. Em vĩnh viễn đều sẽ không biết, ngày tôi gặp gỡ em vào năm 1996, liền chú định nếu không phải em, tôi liền phải đơn thương độc mã qua cả một đời. Nếu thật có người có thể thay thế em, vậy trước đây khi tôi biết em là em gái ruột, tôi liền đã buông tha em. Có lẽ thật sự là tôi quá mức cố chấp, nhưng không có cách nào, vào một khắc khi tôi biết tôi yêu thích em, tôi liền đã khóa tâm mình lại, tôi quy định cho mình phạm vi hoạt động, sau đó dùng hết khí lực toàn thân ném chìa khóa, tâm tôi mở không ra, cũng sẽ không có bất cứ người nào đi vào nữa, mà em cũng không ra ngoài được.”
“Ngày 10 tháng 2 năm 2017, Tống Mạnh Hoa chọn lựa cho tôi rất nhiều đối tượng kết hôn, còn gọi Tống Thanh Xuân tới giúp tôi xem xét, tôi nhìn ra được, cô có chút khổ sở, chẳng qua cô vẫn rất nghiêm túc giúp tôi xem xét các cô gái. Trở về nhà từ nhà họ Tống, đã mười một giờ đồng hồ, tắm rửa xong, nằm ở trên giường, làm sao cũng không thể ngủ, tôi nhớ lại từ đầu tới đuôi của tôi và cô một lần, vẫn không có buồn ngủ, sau khi trở về từ Hải Nam, đây là lần thứ bốn tôi xuất hiện tình huống không thể ngủ cả đêm, tôi biết, cô nhất định phải gả cho Tần Dĩ Nam, tôi cũng biết, mặc kệ chính mình có bao nhiêu đau đớn, cũng phải để cho cô thấy tôi không đau, nhưng tôi càng biết, tôi có thể sẽ không chống đỡ nổi đi, tôi không có cường đại như vậy, không cường đại đến mức nhìn người tôi yêu cả đời gả cho người đàn ông khác, còn có thể thản nhiên ung dung, không cường đại đến mức bình tĩnh tự nhiên ở trên lễ cưới của cô, nâng ly nói một câu trăm năm hảo hợp với cô.”
“Ngày 14 tháng 2 năm 2017, hôn sự của cô đã định xong, ngày 14 tháng 3, lễ tình nhân trắng, sáng hôm nay, tôi nhức đầu gần ba tiếng, tôi đứng ở trước cửa sổ sát đất, lúc ngắm mặt trời lặn, đột nhiên liền đi tới phía trước, may mắn có cửa sổ sát đất ngăn trở tôi, khoảnh khắc đó, tôi ý thức được, tôi có thể đã sinh bệnh, bởi vì ở dưới tình huống chính tôi không chút phát hiện, có ý đồ coi thường mạng sống của mình. Tôi biết tôi như vậy, nên phải khám bác sĩ, chỉ là tôi không đi khám bác sĩ, mà là tự mình mua một ít thuốc an thần, nguyên nhân tôi không muốn khám bác sĩ tâm lý rất đơn giản, tôi yêu thích em gái ruột của mình, bị người phỉ nhổ, xem thường, chán ghét, phản cảm, đều không việc gì, dù sao lúc còn rất nhỏ, tôi đều đã trải qua những chuyện này, nhưng tôi không muốn để cho người ta biết, em gái ruột của tôi là cô, tôi không muốn cô bởi vì tôi, bị người phỉ nhổ chán ghét, cô là tốt đẹp nhất trong sinh mệnh của tôi, tôi liều chết cũng phải bảo hộ tốt đẹp nhất.”
“Ngày 16 tháng 2 năm 2017, Tư Niệm có một biệt danh, gọi là tự đâm ngàn đao, tôi rất nhớ cô, mỗi ngày đều đang tự đâm ngàn đao.”
/1091
|