Editor: May
Khi có người bên cạnh bạn nói với bạn, anh ta có siêu năng lực, bạn sẽ phản ứng như thế nào?
Bộ phim truyền hình Tống Thanh Xuân mê luyến nhất, chính là 《 vì sao đưa anh tới》, lúc đó cô còn mang theo đầy tâm thiếu nữ, ảo tưởng một nửa khác của mình giống như là giáo sư kia, có được siêu năng lực huyễn khốc.
Nhưng mà, đó cũng chỉ là ảo tưởng của cô.
Cô chưa từng nghĩ đến, có một ngày, ảo tưởng của cô lại là tồn tại chân thật.
Tán dóc sao? Quả thực là tán dóc!
Nhưng mà, lý do tán dóc này, đúng lúc có thể hoàn toàn giải thích nghi hoặc nơi đáy lòng cô, khiến cho cuối cùng cô cũng hiểu rõ rõ ràng, vì sao lúc mình khóc, anh từng xuất hiện, nhưng cô lại không biết? Cũng khiến cho cô biết, vì sao tài xế xe tải bị thương, anh cũng bị thương theo?
Cho nên... Tiếp tục suy đoán như thế, lúc trước trong lúc chậu hoa nện xuống, Tần Dĩ Nam cứu cô, không đi cứu Đường Noãn, là bởi vì anh điều khiến ý thức của anh Dĩ Nam? Mà đêm cô bị bắt cóc kia, cũng là anh vì bảo vệ cô và anh Dĩ Nam, bất đắc dĩ khống chế tài xế đâm dao vào bụng?
Không thể tưởng tượng nổi, quả thực là quá không thể tưởng tượng nổi!
Ly kỳ, không có chuyện gì ly kỳ hơn tin tức cô nghe được vào giờ này phút này!
Nhưng mà, không thể tưởng tượng nổi cũng được, ly kỳ cũng được, phía sau những tâm tình phức tạp này, còn có đau lòng và cảm động.
Chỉ là sau khi tâm tình mênh mông của Tống Thanh Xuân khôi phục lại bình tĩnh, cô có lại là hốt hoảng và không dám tin tưởng.
Cô luôn cảm thấy, chính mình này là đang nằm mơ.
Trầm mặc và an tĩnh của cô, đối với Tô Chi Niệm mà nói, lại giống như là đày đọa trong địa ngục vậy.
Tô Chi Niệm biết, lúc này cô không nói một lời, là đang nghĩ về siêu năng lực của anh, mà lời tiếp theo cô mở miệng nói, chính là phán xét với anh.
Tô Chi Niệm chưa từng có khẩn trương giống như bây giờ, đến cuối cùng, trên trán của anh đều thấm ra một tầng mồ hôi, vào lúc anh cảm thấy cảm xúc của mình đều sắp hỏng mất, cuối cùng Tống Thanh Xuân có phản ứng: “Tô Chi Niệm?”
Tô Chi Niệm thẳng tắp nhìn chằm chằm Tống Thanh Xuân, không có mở miệng, dùng giọng nói “ừ” một tiếng.
“Chúng ta đi dạo phố đi?”
Tô Chi Niệm không chỉ ảo tưởng trong đầu một lần, có một ngày anh nói với Tống Thanh Xuân, anh có siêu năng lực, cô sẽ có phản ứng như thế nào? Câu đầu tiên cô mở miệng nói sẽ lại là cái gì?
Anh nghĩ tới, có thể là ngạc nhiên hỏi lại một câu: “Anh có thể đọc được ý nghĩ nơi đáy lòng em sao?”
Cũng có thể là một câu nghi vấn không thể tưởng tượng nổi: “Vậy em ở trước mặt anh, sẽ không có bất kỳ bí mật nào ư?”
Càng có thể là gọn gàng dứt khoát tách ra: “Tô Chi Niệm, thực xin lỗi, em không tiếp nhận nổi, em không thể chịu đựng được người bên cạnh của em, không có giây phút nào là không thăm dò nội tâm của em.”
Nhưng anh trăm triệu không nghĩ tới, cô lại có thể nói là một câu “Chúng ta đi dạo phố đi?”
Tô Chi Niệm giống như là bị sét đánh, hoá đá ở trên ghế sofa tại chỗ, anh giống như vừa rồi cô nghe được “Đình Đình, anh có siêu năng lực”, ngạc nhiên nhưng lại không có cách nào tin tưởng hỏi ngược một câu “Hả?”
“Em nói, chúng ta đi dạo phố đi.” Tống Thanh Xuân nói xong, liền đứng lên: “Em đi thay quần áo, anh cũng nhanh chóng sửa sang lại chính mình, sau đó gặp ở dưới lầu.”
Phản ứng của Tống Thanh Xuân quá không hợp hợp lẽ thường, không phù hợp, Tô Chi Niệm ngồi yên ở trên ghế sofa, thẳng đến khi nghe thấy Tống Thanh Xuân đã mặc quần áo tử tế, xuống lầu, anh mới nhanh chóng đứng dậy, trở lại phòng thay quần áo trong phòng ngủ, tùy tiện tìm một bộ quần áo thay đổi.
Ở trên xe, Tô Chi Niệm thường xuyên nhìn Tống Thanh Xuân, nhưng mà Tống Thanh Xuân còn phản ứng bình thường hơn trong tưởng tượng của anh.
Khi có người bên cạnh bạn nói với bạn, anh ta có siêu năng lực, bạn sẽ phản ứng như thế nào?
Bộ phim truyền hình Tống Thanh Xuân mê luyến nhất, chính là 《 vì sao đưa anh tới》, lúc đó cô còn mang theo đầy tâm thiếu nữ, ảo tưởng một nửa khác của mình giống như là giáo sư kia, có được siêu năng lực huyễn khốc.
Nhưng mà, đó cũng chỉ là ảo tưởng của cô.
Cô chưa từng nghĩ đến, có một ngày, ảo tưởng của cô lại là tồn tại chân thật.
Tán dóc sao? Quả thực là tán dóc!
Nhưng mà, lý do tán dóc này, đúng lúc có thể hoàn toàn giải thích nghi hoặc nơi đáy lòng cô, khiến cho cuối cùng cô cũng hiểu rõ rõ ràng, vì sao lúc mình khóc, anh từng xuất hiện, nhưng cô lại không biết? Cũng khiến cho cô biết, vì sao tài xế xe tải bị thương, anh cũng bị thương theo?
Cho nên... Tiếp tục suy đoán như thế, lúc trước trong lúc chậu hoa nện xuống, Tần Dĩ Nam cứu cô, không đi cứu Đường Noãn, là bởi vì anh điều khiến ý thức của anh Dĩ Nam? Mà đêm cô bị bắt cóc kia, cũng là anh vì bảo vệ cô và anh Dĩ Nam, bất đắc dĩ khống chế tài xế đâm dao vào bụng?
Không thể tưởng tượng nổi, quả thực là quá không thể tưởng tượng nổi!
Ly kỳ, không có chuyện gì ly kỳ hơn tin tức cô nghe được vào giờ này phút này!
Nhưng mà, không thể tưởng tượng nổi cũng được, ly kỳ cũng được, phía sau những tâm tình phức tạp này, còn có đau lòng và cảm động.
Chỉ là sau khi tâm tình mênh mông của Tống Thanh Xuân khôi phục lại bình tĩnh, cô có lại là hốt hoảng và không dám tin tưởng.
Cô luôn cảm thấy, chính mình này là đang nằm mơ.
Trầm mặc và an tĩnh của cô, đối với Tô Chi Niệm mà nói, lại giống như là đày đọa trong địa ngục vậy.
Tô Chi Niệm biết, lúc này cô không nói một lời, là đang nghĩ về siêu năng lực của anh, mà lời tiếp theo cô mở miệng nói, chính là phán xét với anh.
Tô Chi Niệm chưa từng có khẩn trương giống như bây giờ, đến cuối cùng, trên trán của anh đều thấm ra một tầng mồ hôi, vào lúc anh cảm thấy cảm xúc của mình đều sắp hỏng mất, cuối cùng Tống Thanh Xuân có phản ứng: “Tô Chi Niệm?”
Tô Chi Niệm thẳng tắp nhìn chằm chằm Tống Thanh Xuân, không có mở miệng, dùng giọng nói “ừ” một tiếng.
“Chúng ta đi dạo phố đi?”
Tô Chi Niệm không chỉ ảo tưởng trong đầu một lần, có một ngày anh nói với Tống Thanh Xuân, anh có siêu năng lực, cô sẽ có phản ứng như thế nào? Câu đầu tiên cô mở miệng nói sẽ lại là cái gì?
Anh nghĩ tới, có thể là ngạc nhiên hỏi lại một câu: “Anh có thể đọc được ý nghĩ nơi đáy lòng em sao?”
Cũng có thể là một câu nghi vấn không thể tưởng tượng nổi: “Vậy em ở trước mặt anh, sẽ không có bất kỳ bí mật nào ư?”
Càng có thể là gọn gàng dứt khoát tách ra: “Tô Chi Niệm, thực xin lỗi, em không tiếp nhận nổi, em không thể chịu đựng được người bên cạnh của em, không có giây phút nào là không thăm dò nội tâm của em.”
Nhưng anh trăm triệu không nghĩ tới, cô lại có thể nói là một câu “Chúng ta đi dạo phố đi?”
Tô Chi Niệm giống như là bị sét đánh, hoá đá ở trên ghế sofa tại chỗ, anh giống như vừa rồi cô nghe được “Đình Đình, anh có siêu năng lực”, ngạc nhiên nhưng lại không có cách nào tin tưởng hỏi ngược một câu “Hả?”
“Em nói, chúng ta đi dạo phố đi.” Tống Thanh Xuân nói xong, liền đứng lên: “Em đi thay quần áo, anh cũng nhanh chóng sửa sang lại chính mình, sau đó gặp ở dưới lầu.”
Phản ứng của Tống Thanh Xuân quá không hợp hợp lẽ thường, không phù hợp, Tô Chi Niệm ngồi yên ở trên ghế sofa, thẳng đến khi nghe thấy Tống Thanh Xuân đã mặc quần áo tử tế, xuống lầu, anh mới nhanh chóng đứng dậy, trở lại phòng thay quần áo trong phòng ngủ, tùy tiện tìm một bộ quần áo thay đổi.
Ở trên xe, Tô Chi Niệm thường xuyên nhìn Tống Thanh Xuân, nhưng mà Tống Thanh Xuân còn phản ứng bình thường hơn trong tưởng tượng của anh.
/1091
|