Lâm Bích Ngô đánh không lại hắn, mắng cũng không thắng được hắn, đành phải đau khổ cầu xin.
“Cha, chúng ta vừa mới làm qua một lần, có thể đừng làm nữa…”
Kết quả Hề Thiệu Công đáp lại một câụ
“Làm một lần là làm, làm hai lần có gì khác nhau, giống như con đã thể chết lần hai, bởi vì con đã chết rồi…”
Lâm Bích Ngô nghe xong lời này, lập tức h0àn toàn trở nên nghèo từ, cưỡng từ đoạt lý đến không có logic, hắn đều nói ra?
Thật ra ý tứ của Hề Thiệu Công chính là, dù sao tiểu huyệt của cô cũng bị hắn thao rồi, đây đã trở thành sự thật, không còn đường sống gì để cứu vãn, sao không để hắn làm cho đã nghiện, thao đến sướng?
Mà Lâm Bích Ngô trừng to mắt, vẻ mặt khó có thể tin được kia quá đáng yêụ
Hề Thiệu Công lại vươn tay ra kéo cô đến, dùng di động chiếu sáng chỗ hai người giao hợp.
“Con giật mình như thế làm gì, con nhìn tiểu huyệt của mình ăn đến vui vẻ chưa kìa, cha thao con đến khó chịu sao?”
Lâm Bích Ngô và Hề Kính Văn ở bên nhau lâu như vậy, lúc làm t̠ình hơn phân nửa là dùng tư thế truyền thống nam trên nữ dưới, cho nên chưa từng nhìn thấy nhục côn thô tráng của người đàn ông ra vào tiểu huyệt của mình như thế nào.
Thật sự quá chấn̵ động, cho nên tiểu huyệt không tìm được mà co lại, nước ào ào chảy xuống, xối ướt quy đầu của Hề Thiệu Công.
Cho nên không cần Lâm Bích Ngô nói gì, cơ thể cô đang đáp lại Hề Thiệu Công, cô bị hắn thao sướng.
Lâm Bích Ngô cắn môi dưới, hừ hừ mấy tiếng, gương mặt nhỏ nhắn đỏ ửng lên.
Ánh mắt ngày càng mị hoặc mê người, cô cứ như vậy vừa ẩn nhẫn không chịu nổi, lại tủi thân thất thố nhìn Hề Thiệu Công, nhìn mà tɾong lòng Hề Thiệu Công ngứa ngáy.
Nhất là bị cắm đến gương mặt nhỏ trở nên trắng bệch, cái miệng nhỏ thoạt nhìn nhu nhược đáng thươռg khiến người ta yêu thươռg.
Ngày thường hắn không thí¢h hôn miệng phụ nữ, nhưng hôm nay không biết làm sao vậy, một tay hắn đè lấy gáy cô, kéo cô lại gần, môi lưỡi phủ lên cái miệng nhỏ, dễ như trở bàn tay cạy hàm răng cô chui vào.
Cái miệng nhỏ của cô nhóc vừa nóng lại trơn, nước bọt ngọt lành, quan trọng nhất là một chút son phấn cũng không có.
Loại cảm giác thuần túy này Hề Thiệu Công đã lâu chưa từng được nếm qua, vừa hôn xuống đã gần như không nỡ buông ra.
Hắn đè lại gáy cô, xoay tròn góc độ, đầu lưỡi đảo qua mỗi một góc tɾong miệng cô, hôn đến Lâm Bích Ngô h0àn toàn không khép miệng được, nước miếng không ngừng nhỏ giọt, the0 cằm chảy xuống ngực.
/179
|