Nữ Chủ Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui Tán!
Chương 199 - Đại Thần Game Online Vs Đồ Đệ Thích Làm Nũng (26)
/205
|
Lạc Mộc Tiêu Tiêu trở nên rất hot!
Trước kia cô cũng rất hot, nhưng dựa vào kỹ thuật chiến đấu siêu phàm của mình trở thành người chơi đứng đầu bảng xếp hạng PK.
Lần này cô hot vì sắc đẹp của mình.
Có một người chơi đi lễ hội giao lưu tổ PK đã đăng ảnh chụp hôm đó lên diễn dàn.
Sau đó, tất cả mọi người đều biết Lạc Mộc Tiêu Tiêu không những không xấu xí như trong trò chơi mà ngược lại còn lại một cô gái vô cùng xinh đẹp.
Nói thật ra những người đó cũng rất lạ, trước khi Lạc Mộc Tiêu Tiêu thực sự bước ra ánh sáng, đám fan của Tiểu Lâu Yên Vũ vẫn không thèm đếm xỉa tới cô, thậm chí còn mắng chửi cô.
Nhưng khi ảnh được đưa lên, đoàn quân này lại lặng như tờ. Cảm giác như họ dã ý thức được, Lạc Mộc Tiêu Tiêu Tiêu chiến đấu siêu đẳng trong game lại là một cô gái nhỏ bé, yếu đuối cần được bảo vệ.
Đối với tình trạng như vậy, Cố Thịnh Nhân chỉ muốn nói, đối với đám người chỉ nhìn mặt người này, tôi đã phục sát đất.
Lúc này cô và Sơn Hà Nhất Kiếm đang cùng làm nhiệm vụ.
Sơn Hà Nhất Kiếm xưa nay chưa từng che dấu việc anh đang theo đuổi Lạc Mộc Tiêu Tiêu.
Nhận thấy họ không hề có ý định che dấu, đồng thời danh tiếng quá lớn.
Mới vài hôm mà mọi người đều đã biết hai người đang có tình cảm trong hiện thực.
Rất nhiều người đàn ông có ý với Lạc Mộc Tiêu Tiêu dậm chân đấm ngực, ghen ghét Sơn Hà Nhất Kiếm đã ra tay quá nhanh. Vừa hận khi mình chọn server đã không cẩn thận, mất đi cơ hội tiếp xúc với nữ thần; mặt khác không hề có thực lực kỹ thuật nên không thể tham dự tiệc giao lưu, biết đâu cô sẽ thích mình thì sao?
Đương nhiên họ không hề biết, từ rất lâu rồi, trừ người đàn ông kia, không ai có thể có cơ hội.
“Tiêu Tiêu, chiều em có rảnh không, cùng đi ăn cơm đi.” Giọng nói của anh vô cùng dịu dàng.
Cố Thịnh Nhân không định từ chối.
Địa điểm mà Mạc Đình Viễn chọn là quán ăn mà họ gặp nhau lần đầu tiên.
“Lần đầu tiên nhìn thấy em, cũng là ở đây.” Mạc Đình Viễn nói với vẻ đầy xúc động.
Khi đó anh nhìn thấy Cố Thịnh Nhân là cảm giác gì ư? Rất lạ kì, rõ ràng là chưa gặp cô bao giờ nhưng lại có cảm giác vô cùng quen thuộc.
Đương nhiên, anh không có ý định bắt chuyện, nếu không sẽ bị nói một câu nói với đầy giọng chế diễu: “Đã là thời đại nào rồi, mà vẫn dùng phương pháp lỗi thời đó?”
Sau này khi anh ở trong game lại bị thu hút bởi Lạc Mộc Tiêu Tiêu, trước kia anh vô cùng khinh thường chuyện xa cách ngàn dặm, chỉ chat qua mạng internet lại có thể yêu một người sao?
Thế nhưng khi anh lâm vào tình trạng đó mới biết rung động là thế nào, thực sự cũng không cần điều kiện gì đăc biệt.
Mọi hành động của Lạc Mộc Tiêu Tiêu, cách xử sự của cô đều khiến anh mê say.
Đến tận lễ hội giao lưu người chơi.
Khi thấy Lạc Mộc Tiêu Tiêu cũng chính là người con gái mình cảm thấy thân quen khi trước, không ai biết anh đã hạnh phúc tới mức nào.
“Bây giờ anh đã được tính là qua sát hạch chưa?” Anh hỏi cô nửa đùa nửa thật, bóc vỏ tôm rồi để vào đĩa của cô.
Cố Thịnh Nhân yên tâm hưởng thụ sự ân cần của anh, nghe anh nói như vậy, nhìn anh nói: “Vẫn cần phấn đấu.”
Anh bật cười: “Vậy anh sẽ cố gắng hơn nữa.”
Cố Thịnh Nhân gật đầu như thật: “Vậy ngược lại, lần đầu tiên em được được người khác theo đuổi, đó thực sự là vinh dự của anh đó.”
Mạc tiên sinh lần đầu theo đuổi người khác cong môi khẽ cười: “Vâng, anh rất vinh dự.”
Trước kia cô cũng rất hot, nhưng dựa vào kỹ thuật chiến đấu siêu phàm của mình trở thành người chơi đứng đầu bảng xếp hạng PK.
Lần này cô hot vì sắc đẹp của mình.
Có một người chơi đi lễ hội giao lưu tổ PK đã đăng ảnh chụp hôm đó lên diễn dàn.
Sau đó, tất cả mọi người đều biết Lạc Mộc Tiêu Tiêu không những không xấu xí như trong trò chơi mà ngược lại còn lại một cô gái vô cùng xinh đẹp.
Nói thật ra những người đó cũng rất lạ, trước khi Lạc Mộc Tiêu Tiêu thực sự bước ra ánh sáng, đám fan của Tiểu Lâu Yên Vũ vẫn không thèm đếm xỉa tới cô, thậm chí còn mắng chửi cô.
Nhưng khi ảnh được đưa lên, đoàn quân này lại lặng như tờ. Cảm giác như họ dã ý thức được, Lạc Mộc Tiêu Tiêu Tiêu chiến đấu siêu đẳng trong game lại là một cô gái nhỏ bé, yếu đuối cần được bảo vệ.
Đối với tình trạng như vậy, Cố Thịnh Nhân chỉ muốn nói, đối với đám người chỉ nhìn mặt người này, tôi đã phục sát đất.
Lúc này cô và Sơn Hà Nhất Kiếm đang cùng làm nhiệm vụ.
Sơn Hà Nhất Kiếm xưa nay chưa từng che dấu việc anh đang theo đuổi Lạc Mộc Tiêu Tiêu.
Nhận thấy họ không hề có ý định che dấu, đồng thời danh tiếng quá lớn.
Mới vài hôm mà mọi người đều đã biết hai người đang có tình cảm trong hiện thực.
Rất nhiều người đàn ông có ý với Lạc Mộc Tiêu Tiêu dậm chân đấm ngực, ghen ghét Sơn Hà Nhất Kiếm đã ra tay quá nhanh. Vừa hận khi mình chọn server đã không cẩn thận, mất đi cơ hội tiếp xúc với nữ thần; mặt khác không hề có thực lực kỹ thuật nên không thể tham dự tiệc giao lưu, biết đâu cô sẽ thích mình thì sao?
Đương nhiên họ không hề biết, từ rất lâu rồi, trừ người đàn ông kia, không ai có thể có cơ hội.
“Tiêu Tiêu, chiều em có rảnh không, cùng đi ăn cơm đi.” Giọng nói của anh vô cùng dịu dàng.
Cố Thịnh Nhân không định từ chối.
Địa điểm mà Mạc Đình Viễn chọn là quán ăn mà họ gặp nhau lần đầu tiên.
“Lần đầu tiên nhìn thấy em, cũng là ở đây.” Mạc Đình Viễn nói với vẻ đầy xúc động.
Khi đó anh nhìn thấy Cố Thịnh Nhân là cảm giác gì ư? Rất lạ kì, rõ ràng là chưa gặp cô bao giờ nhưng lại có cảm giác vô cùng quen thuộc.
Đương nhiên, anh không có ý định bắt chuyện, nếu không sẽ bị nói một câu nói với đầy giọng chế diễu: “Đã là thời đại nào rồi, mà vẫn dùng phương pháp lỗi thời đó?”
Sau này khi anh ở trong game lại bị thu hút bởi Lạc Mộc Tiêu Tiêu, trước kia anh vô cùng khinh thường chuyện xa cách ngàn dặm, chỉ chat qua mạng internet lại có thể yêu một người sao?
Thế nhưng khi anh lâm vào tình trạng đó mới biết rung động là thế nào, thực sự cũng không cần điều kiện gì đăc biệt.
Mọi hành động của Lạc Mộc Tiêu Tiêu, cách xử sự của cô đều khiến anh mê say.
Đến tận lễ hội giao lưu người chơi.
Khi thấy Lạc Mộc Tiêu Tiêu cũng chính là người con gái mình cảm thấy thân quen khi trước, không ai biết anh đã hạnh phúc tới mức nào.
“Bây giờ anh đã được tính là qua sát hạch chưa?” Anh hỏi cô nửa đùa nửa thật, bóc vỏ tôm rồi để vào đĩa của cô.
Cố Thịnh Nhân yên tâm hưởng thụ sự ân cần của anh, nghe anh nói như vậy, nhìn anh nói: “Vẫn cần phấn đấu.”
Anh bật cười: “Vậy anh sẽ cố gắng hơn nữa.”
Cố Thịnh Nhân gật đầu như thật: “Vậy ngược lại, lần đầu tiên em được được người khác theo đuổi, đó thực sự là vinh dự của anh đó.”
Mạc tiên sinh lần đầu theo đuổi người khác cong môi khẽ cười: “Vâng, anh rất vinh dự.”
/205
|