Editor: Kinh Thuế
Trận đấu như vậy mỗi năm đều có, năm nay đương nhiên cũng không ngoại lệ, mỗi lần đều là ban quý tộc thắng, năm nay cũng sẽ vậy, có điều, dù học cùng chung một trường, nhưng sự cạnh tranh giữa hai ban lại hết sức mạnh mẽ, bọn họ đều được coi là cao cấp hơn ban thường dân, nếu để thua, vậy cũng quá sức mất mặt rồi. Thân phận của bọn cậu, kiêu ngạo của bọn cậu đương nhiên cũng không cho phép bọn cậu có thể thua.
Kính Nguyệt Sâm nói xong, nhanh chóng trở về chỗ ngồi của mình, chỗ ngồi của cậu là hàng thứ nhất, bên cạnh là Thẩm Vũ Âm, được cậu ngầm điều chỉnh, cũng là nữ sinh duy nhất có thể đứng cạnh cậu được mọi người tuyển chọn.
Đôi mắt cậu nhẹ nhàng nâng lên, khóe môi dẫn ra một nụ cười nhạt không rõ nghĩa, rất nhanh, sẽ có việc hay xảy ra.
Anh, có xuất hiện hay không, dường như anh rất quan tâm người này.
Mà người cậu đang nghĩ đến là ai, có lẽ chỉ có chính cậu biết rõ.
Hơi ngả đầu vào lưng ghế, cậu quay đầu, thấy được ánh mắt không đồng ý của Dư Dịch, thật xin lỗi, cậu Kính Nguyệt Sâm không chấp nhận bất kì uy hiếp nào, từ bất luận kẻ nào.
Dư Châu nhìn chằm chằm khuôn mặt đã quay đi của Kính Nguyệt Sâm, không biết vì sao, dường như cảm thấy đại ca ca đã từng cười vô cùng ấm áp với mình kia đã tách khỏi con người hiện tại, anh bây giờ, không còn là anh trong quá khứ, giống như Dư Châu bây giờ không giống Dư Châu trước kia.
Cô nghiêng đầu ngả xuống đôi tay mập mạp của mình, cảm thấy cực kì mềm mại, cảm thấy so với trước kia đã nhỏ hơn rất nhiều, cảm nhận được những đạo ánh mắt không ngừng nhìn mình, cô ngẩng đầu, vừa lúc chạm đến ánh mắt Thẩm Vũ Âm đang dò xét, có điều, ánh mắt của cô ta không khác gì mũi đao, phóng thẳng về phía cô, cô vươn tay, cầm vở lên, nhanh chóng chặn lại tầm mắt của cô ta, cô cũng không phải lợn, nhìn cô như vậy làm gì chứ.
Bên trong ngôi trường này đúng là không phải người thường, cô bây giờ đã thực sự ý thức được, Kính Nguyệt Sâm thần bí, Tả Tư Viêm nóng nảy, Đan Gia Dật luôn treo vẻ mặt tươi cười vô tội, còn có người luôn yêu thầm người khác Đan Tương Tư, đương nhiên, còn có cô, Thẩm Vũ Âm, từ ban bình thường nhảy lên nhất ban quý tộc, là nữ sinh duy nhất có thể đứng cạnh Kính Nguyệt Sâm, chắc chắn chả phải người đơn giản gì.
Bên trong này càng nghĩ càng thấy phức tạp, nhưng cô cũng không có tâm tình tham dự vào, có điều, dường như có người không chịu bỏ qua cho cô, vậy đơn giản là bước tiếp thôi.Kinh/thue/dien';dan/le'quy/don
Đại hội thể dục thể thao, cũng chính là hình thức phân thắng thua giữa hai ban quý tộc và bình dân, cũng không có gì cần lo lắng. Về phần năm nay sẽ xuất hiện chuyện gì, vậy, bọn họ chỉ có thể gỡ bỏ từng lớp từng lớp ra thôi.
Có lẽ, sẽ là một ngạc nhiên đến bất ngờ.
Kinh hãi, hay vui vẻ.
Thông báo vừa ra, cả trường học bắt đầu sôi trào lên, đây chính là việc lớn của toàn trường, thông thường, ban quý tộc và ban thường dân cũng có những hoạt động như vậy, nhưng, bình thường đều chỉ có đơn lẻ cá nhân giới hạn ở một chỗ nhất định, trong phạm vi lớn lại cực ít.
Tất cả mọi người đều nôn nóng muốn thử, phải biết rằng đây chính là một lần cơ hội có thể tiến vào ban quý tộc, chỉ cần là bộ phận của ban quý tộc, như vậy, mặc lệ là thân phận gì, trong trường này chính là có tài trí hơn người.
Đây là một cuộc tranh tài, nhưng, trọng yếu hơn, đây là một cơ hội để thăng cấp thân phận.
“Châu Châu, bạn có muốn tham gia không?” Đan Tương Tư theo sau lưng Dư Châu, trước kia cô cũng có chút cảm thấy không tự nhiên, bởi vì luôn có một đám người chỉ chỉ điểm điểm với bọn cô, hơn nữa có khi sẽ xuất hiện một cái thông báo Dư Châu làm gì đó với một người nào đấy, kéo cả cô nổi danh theo.
May mà bây giờ Dư Châu không làm vậy nữa, ngay cả anh trai cô cũng bị gọi là hồ ly, đương nhiên càng không bắt gặp được cô ấy chủ động đi tìm người khác nói mấy lời kì quái nữa. Vì vậy, bây giờ ở cùng một chỗ với cô ấy, thật sự dễ chịu hơn rất nhiều.
“Cậu nghĩ mình sẽ tham gia cái gì?” Dư Châu đột nhiên quay đầu lại, “Cậu muốn mình thi thể trọng, hay thi ăn cơm, nếu không cũng là trận đấu so ai có thân hình giống hình vuông nhất hả?”
Trận đấu như vậy mỗi năm đều có, năm nay đương nhiên cũng không ngoại lệ, mỗi lần đều là ban quý tộc thắng, năm nay cũng sẽ vậy, có điều, dù học cùng chung một trường, nhưng sự cạnh tranh giữa hai ban lại hết sức mạnh mẽ, bọn họ đều được coi là cao cấp hơn ban thường dân, nếu để thua, vậy cũng quá sức mất mặt rồi. Thân phận của bọn cậu, kiêu ngạo của bọn cậu đương nhiên cũng không cho phép bọn cậu có thể thua.
Kính Nguyệt Sâm nói xong, nhanh chóng trở về chỗ ngồi của mình, chỗ ngồi của cậu là hàng thứ nhất, bên cạnh là Thẩm Vũ Âm, được cậu ngầm điều chỉnh, cũng là nữ sinh duy nhất có thể đứng cạnh cậu được mọi người tuyển chọn.
Đôi mắt cậu nhẹ nhàng nâng lên, khóe môi dẫn ra một nụ cười nhạt không rõ nghĩa, rất nhanh, sẽ có việc hay xảy ra.
Anh, có xuất hiện hay không, dường như anh rất quan tâm người này.
Mà người cậu đang nghĩ đến là ai, có lẽ chỉ có chính cậu biết rõ.
Hơi ngả đầu vào lưng ghế, cậu quay đầu, thấy được ánh mắt không đồng ý của Dư Dịch, thật xin lỗi, cậu Kính Nguyệt Sâm không chấp nhận bất kì uy hiếp nào, từ bất luận kẻ nào.
Dư Châu nhìn chằm chằm khuôn mặt đã quay đi của Kính Nguyệt Sâm, không biết vì sao, dường như cảm thấy đại ca ca đã từng cười vô cùng ấm áp với mình kia đã tách khỏi con người hiện tại, anh bây giờ, không còn là anh trong quá khứ, giống như Dư Châu bây giờ không giống Dư Châu trước kia.
Cô nghiêng đầu ngả xuống đôi tay mập mạp của mình, cảm thấy cực kì mềm mại, cảm thấy so với trước kia đã nhỏ hơn rất nhiều, cảm nhận được những đạo ánh mắt không ngừng nhìn mình, cô ngẩng đầu, vừa lúc chạm đến ánh mắt Thẩm Vũ Âm đang dò xét, có điều, ánh mắt của cô ta không khác gì mũi đao, phóng thẳng về phía cô, cô vươn tay, cầm vở lên, nhanh chóng chặn lại tầm mắt của cô ta, cô cũng không phải lợn, nhìn cô như vậy làm gì chứ.
Bên trong ngôi trường này đúng là không phải người thường, cô bây giờ đã thực sự ý thức được, Kính Nguyệt Sâm thần bí, Tả Tư Viêm nóng nảy, Đan Gia Dật luôn treo vẻ mặt tươi cười vô tội, còn có người luôn yêu thầm người khác Đan Tương Tư, đương nhiên, còn có cô, Thẩm Vũ Âm, từ ban bình thường nhảy lên nhất ban quý tộc, là nữ sinh duy nhất có thể đứng cạnh Kính Nguyệt Sâm, chắc chắn chả phải người đơn giản gì.
Bên trong này càng nghĩ càng thấy phức tạp, nhưng cô cũng không có tâm tình tham dự vào, có điều, dường như có người không chịu bỏ qua cho cô, vậy đơn giản là bước tiếp thôi.Kinh/thue/dien';dan/le'quy/don
Đại hội thể dục thể thao, cũng chính là hình thức phân thắng thua giữa hai ban quý tộc và bình dân, cũng không có gì cần lo lắng. Về phần năm nay sẽ xuất hiện chuyện gì, vậy, bọn họ chỉ có thể gỡ bỏ từng lớp từng lớp ra thôi.
Có lẽ, sẽ là một ngạc nhiên đến bất ngờ.
Kinh hãi, hay vui vẻ.
Thông báo vừa ra, cả trường học bắt đầu sôi trào lên, đây chính là việc lớn của toàn trường, thông thường, ban quý tộc và ban thường dân cũng có những hoạt động như vậy, nhưng, bình thường đều chỉ có đơn lẻ cá nhân giới hạn ở một chỗ nhất định, trong phạm vi lớn lại cực ít.
Tất cả mọi người đều nôn nóng muốn thử, phải biết rằng đây chính là một lần cơ hội có thể tiến vào ban quý tộc, chỉ cần là bộ phận của ban quý tộc, như vậy, mặc lệ là thân phận gì, trong trường này chính là có tài trí hơn người.
Đây là một cuộc tranh tài, nhưng, trọng yếu hơn, đây là một cơ hội để thăng cấp thân phận.
“Châu Châu, bạn có muốn tham gia không?” Đan Tương Tư theo sau lưng Dư Châu, trước kia cô cũng có chút cảm thấy không tự nhiên, bởi vì luôn có một đám người chỉ chỉ điểm điểm với bọn cô, hơn nữa có khi sẽ xuất hiện một cái thông báo Dư Châu làm gì đó với một người nào đấy, kéo cả cô nổi danh theo.
May mà bây giờ Dư Châu không làm vậy nữa, ngay cả anh trai cô cũng bị gọi là hồ ly, đương nhiên càng không bắt gặp được cô ấy chủ động đi tìm người khác nói mấy lời kì quái nữa. Vì vậy, bây giờ ở cùng một chỗ với cô ấy, thật sự dễ chịu hơn rất nhiều.
“Cậu nghĩ mình sẽ tham gia cái gì?” Dư Châu đột nhiên quay đầu lại, “Cậu muốn mình thi thể trọng, hay thi ăn cơm, nếu không cũng là trận đấu so ai có thân hình giống hình vuông nhất hả?”
/99
|