Editor:KInh Thuế“Nếu cô ấy có chuyện gì ngoài ý muốn, anh nhất định sẽ đi theo cô ấy, đó không phải cũng là điều mà em muốn sao?” Kính Nguyệt Liên ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt biến đổi của Kính Nguyệt Sâm.Kính Nguyệt Sâm sững sờ: “Anh biết là tốt rồi.” Trên mặt cậu ta chỉ có vô tình, lạnh như băng, không còn chút tình cảm gì cho dù đây là anh trai song sinh với cậu ta.Hai người mặt đối mặt như vậy, Dư Châu nắm chặt tay lại, lại là uy hiếp, còn là lấy cô để uy hiếp, trước kia cũng vậy, cậu ta dùng cô để uy hiếp Liên, uy hiếp cha, còn uy hiếp anh trai.Cậu ta đúng là biết tận dụng triệt để, một người béo ngốc, một bao cỏ vô dụng lại có nhiều tác dụng như vậy, chắc chắn khiến cậu ta thật cao hứng, rất vui vẻ đi.Dường như cảm nhận được tâm tình Dư Châu, Kính Nguyệt Liên không sơ hở rụt tay trong chăn, tìm được tay cô, nắm chặt lấy tay cô, ý muốn cô bình tĩnh lại.Dư Châu cố hít một hơi thật sâu, nắm chặt lại bàn tay Kính Nguyệt Liên. Lại bởi một câu, anh nhất định sẽ đi theo cô ấy, làm cho cô thật đau lòng, đau.Liên, đồ ngốc này.Cô đưa tay anh đặt cạnh mặt mình, sau đó nhắm hai mắt lại, không để ý đến tên khốn cô không nhìn thấy kia, cũng không để ý đến người bên cạnh cô bây giờ.Kính Nguyệt Sâm, trò chơi vừa mới bắt đầu thôi, bây giờ cho cậu tự tin, sau này sẽ càng cay đắng, lần lợi dụng đó nếu không phải cô đồng ý, cậu ta nghĩ sẽ thực hiện được.Kính Nguyệt Sâm cũng không để ý động tác của anh, bởi vì nét mặt anh quá mức tự nhiên, cho đến bây giờ vẫn là bộ dáng bình thản không chút sợ hãi đó, dường như tất cả mọi việc nơi này đều bị anh dùng tư thế người đứng xem quan sát, tựa như người bị giam ở đây không phải anh, người bị uy hiếp cũng không phải anh, thậm chí ngay cả tính mạng cũng như của người khác vậy.“Vậy anh cứ ngoan ngoãn mà chờ xem.” Kính Nguyệt Sâm âm lãnh cười, trên môi lộ ra sát
/678
|