Editor: KInh ThuếLúc này, cô không được quay đầu lại, nhanh chóng ra khỏi đây, ngước mắt nhìn bầu trời đã sáng dần, màu xanh lơ kia sâu thẳm như màu mắt Liên.Trời, sắp sáng rõ.Cô không thể để người khác phát hiện, nếu không, hậu quả không chỉ là chuyện của một người phải chịu.Đợi cô đi đến bệnh viện thì trời cũng sáng rõ, bởi vì Dư Dịch đang nằm viện cho nên thời gian này cô luôn đi sớm về muộn, người trong nhà cũng không nghi ngờ gì, cô cũng thuận lợi đi gặp Liên, có điều đi đêm lắm có ngày gặp ma, hôm nay thiếu chút nữa đã bị phát hiện.Khóe môi không khỏi nở nụ cười khổ, đôi mắt cũng tối sầm xuống, anh ấy chỉ có một thân một mình chắc chắn rất cô đơn.Cô đi vào trong bệnh viện, đến trước phòng Dư Dịch thì gõ cửa, hồi lâu cũng không thấy ai trả lời, không lẽ anh ấy đang ngủ, cô vặn thử ổ khóa, cửa dễ dàng mở ra bên trong lại không thấy ai, hơn nữa, phòng ốc còn cực kì sạch sẽ.Cô không cho rằng, Kính Nguyệt Sâm sẽ bắt cóc Dư Dịch trong bệnh viện, dù sao cậu ta còn chưa ngu như vậy, đụng đến Dư gia sẽ còn kéo thêm Đan gia cùng Tả gia, cho nên chắc chắn cậu ta sẽ không tự vác đá đập
/678
|