Editor: KInh ThuếCô căn bản không thể so sánh cùng cô ta, nhất là loại tình cảm chung huyết thống này, càng không cách nào thay thế.Cho nên, cuối cùng cô vẫn luôn là người xa lạ với anh trai.“Cô đến có việc gì không?” Dư Dịch nhấc chân, không chút để ý cô ta, giờ cậu chỉ quan tâm chân mình có bị sưng lên không thôi, đầu cũng đã thành cái dạng này rồi, thêm chân nữa, có để cho cậu sống hay không đây.Đau chân, đau đầu, trên dưới đều đau, ngoại trừ giữa người, bụng cậu giờ cũng muốn đau luôn đây.“Em chỉ …” Thẩm Vũ Âm dường như có chút khó mở miệng, học trưởng không nhìn cô, khiến cô cảm thấy như đang tự đối thoại, đương nhiên cũng có một người đang nhìn cô, chỉ có điều cô không có dũng khí cùng người ta nói chuyện mà thôi.Người cô ghét nhất Dư Châu, đương nhiên bây giờ cũng là người cô sợ nhất, bởi vì, ánh mắt cô ta nhìn cô như muốn ăn thịt cô vậy. Tựa như, cô ta chỉ cần liếc mắt qua có thể nhìn thấu được cô, việc gì cũng không qua nổi ánh mắt đó, cho nên cô muốn trốn, càng xa càng tốt, cái cảm giác bị lột sạch toàn thân từ đầu đến thân này, dù đều là con gái, cái gì cô có cô ta cũng có nhưng cô vẫn cảm thấy không được tự nhiên, có lẽ, cô đang chột dạ chăng, vì trước đây từng tính kế cô ta.Lề mề, một câu rõ ràng, cô ta cứ đứng phỗng đây cậu vào phòng kiểu gì, chân cũng đau muốn chết, Dư Dịch trừng trắng mắt ra, đại tiểu thư, có thể nhường đường cho bệnh nhân không.Mà Thẩm Vũ Âm vẫn không hiểu ý đứng đấy kéo y phục, xem ra là nghĩ Dư Dịch sẽ đá mình chăng, nếu không, sao anh lại nhấc chân lên.Cuối cùng không chịu được nữa, Dư Dịch đẩy Thẩm Vũ Âm sang một bên, không còn chút hình tượng công tử nữa, dù sao hình tượng gì cũng bị Tả Tư Viêm hủy cho hết rồi, còn quan tâm gì nữa,
/678
|