Tô Mạt giận trừng mắt nhìn nàng, vội chạy qua, Bùi Bảo Khương hắc hắc cười với Kim Kết:“Mỗi ngày ở cùng một chỗ còn như vậy, thật sự là buồn nôn. Sao ngươi chịu được nha.”
Kim Kết cũng gật đầu cười trộm, cùng Bùi Bảo Khương nói:“ Hoàn hảo nô tì công lực thâm hậu .”
Bùi Bảo Khương lại nói:“May mắn ngươi không thầm mến Tề vương, nếu không liền thảm .”
Kim Kết khoát tay, thật lòng nói:“Bùi tiểu thư, nô tì nói cho người hay, Tề vương điện hạ cũng chỉ có tiểu thư. Ngoài người ra, ngài ấy không hứng thú với nữ nhân nào hết. Cho nên nha, mọi người đừng thích hắn, nam nhân tốt đâu hiếm chứ.”
Bùi Bảo Khương cũng dùng sức gật đầu, nàng đã sớm nghe qua danh tiếng của Tề vương, cũng biết trong kinh thành có rất nhiều nữ nhân thầm mến hắn, nói lúc hắn mặc giáp cưỡi ngựa trở về rất uy phong, giống như thiên thần làm cho người ta hồn xiêu phách lạc.
Nhưng sau khi gặp hắn, Bùi Bảo Khương cảm thấy Tề vương bây giờ không giống trong tưởng tượng chút nào.
Nàng lại nghĩ tới tương lai về sau nàng sẽ tha hồ làm theo ý mình thì vui vẻ không thôi, kích động không có ý ngủ, lôi kéo Kim Kết bỏ chạy.
Bên kia, Tô Mạt chạy đến trước mặt Hoàng Phủ Cẩn, cười hì hì nhìn hắn:“Tĩnh điện hạ, mọi người đều đi nghỉ, chúng ta như vậy không tốt lắm đâu.”
Hoàng Phủ Cẩn mỉm cười, giang tay ôm nàng bay lên không trung, mũi chân hạ xuống hòn giả sơn làm điểm trụ tung mình biến mất trong bóng đêm.
Hắn ngồi ở trên nóc nhà, lấy ra một viên dạ minh châu để kế bên, lại để Tô Mạt ngồi lên chân mình, nhẹ giọng hỏi:“Mạt nhi, muội còn giữ kim liên không?”
Có ai còn nhớ kim liên không ta? Vật tỏ tình của chàng Cẩn đó. Ở chương mấy thì ta quên mất tiêu rùi.
Tô Mạt liền lấy một chiếc túi hương trong cổ áo ra, kim liên ở trong đó. Nàng đem hương túi để vào tay hắn.
Tim Hoàng Phủ Cẩn đập liên hồi, chiếc túi này mới vừa từ trong người nàng lấy ra, còn lưu lại hương thơm của da thịt nàng, mang theo nhiệt độ cơ thể nàng.
Hắn thật cẩn thận đem kim liên lấy ra, trong bóng đêm, kim liên phát ra ánh sáng vàng rực rỡ, Hoàng Phủ Cẩn truyền nội lực vào đó, kim liên phát ra ánh sáng càng rạng rỡ hơn.
Giống như cất chứa một lực lượng thần bí, kim liên chậm rãi nở rộ thành bông hoa tám cánh.
Tô Mạt ngơ ngác nhìn, rất thần kỳ , vật này được chế tác từ thứ gì? Nguyên lý vận hành nó là gì? Nàng rất muốn có thêm một cái nữa có cấu tạo giống vậy nha!
Kim Kết cũng gật đầu cười trộm, cùng Bùi Bảo Khương nói:“ Hoàn hảo nô tì công lực thâm hậu .”
Bùi Bảo Khương lại nói:“May mắn ngươi không thầm mến Tề vương, nếu không liền thảm .”
Kim Kết khoát tay, thật lòng nói:“Bùi tiểu thư, nô tì nói cho người hay, Tề vương điện hạ cũng chỉ có tiểu thư. Ngoài người ra, ngài ấy không hứng thú với nữ nhân nào hết. Cho nên nha, mọi người đừng thích hắn, nam nhân tốt đâu hiếm chứ.”
Bùi Bảo Khương cũng dùng sức gật đầu, nàng đã sớm nghe qua danh tiếng của Tề vương, cũng biết trong kinh thành có rất nhiều nữ nhân thầm mến hắn, nói lúc hắn mặc giáp cưỡi ngựa trở về rất uy phong, giống như thiên thần làm cho người ta hồn xiêu phách lạc.
Nhưng sau khi gặp hắn, Bùi Bảo Khương cảm thấy Tề vương bây giờ không giống trong tưởng tượng chút nào.
Nàng lại nghĩ tới tương lai về sau nàng sẽ tha hồ làm theo ý mình thì vui vẻ không thôi, kích động không có ý ngủ, lôi kéo Kim Kết bỏ chạy.
Bên kia, Tô Mạt chạy đến trước mặt Hoàng Phủ Cẩn, cười hì hì nhìn hắn:“Tĩnh điện hạ, mọi người đều đi nghỉ, chúng ta như vậy không tốt lắm đâu.”
Hoàng Phủ Cẩn mỉm cười, giang tay ôm nàng bay lên không trung, mũi chân hạ xuống hòn giả sơn làm điểm trụ tung mình biến mất trong bóng đêm.
Hắn ngồi ở trên nóc nhà, lấy ra một viên dạ minh châu để kế bên, lại để Tô Mạt ngồi lên chân mình, nhẹ giọng hỏi:“Mạt nhi, muội còn giữ kim liên không?”
Có ai còn nhớ kim liên không ta? Vật tỏ tình của chàng Cẩn đó. Ở chương mấy thì ta quên mất tiêu rùi.
Tô Mạt liền lấy một chiếc túi hương trong cổ áo ra, kim liên ở trong đó. Nàng đem hương túi để vào tay hắn.
Tim Hoàng Phủ Cẩn đập liên hồi, chiếc túi này mới vừa từ trong người nàng lấy ra, còn lưu lại hương thơm của da thịt nàng, mang theo nhiệt độ cơ thể nàng.
Hắn thật cẩn thận đem kim liên lấy ra, trong bóng đêm, kim liên phát ra ánh sáng vàng rực rỡ, Hoàng Phủ Cẩn truyền nội lực vào đó, kim liên phát ra ánh sáng càng rạng rỡ hơn.
Giống như cất chứa một lực lượng thần bí, kim liên chậm rãi nở rộ thành bông hoa tám cánh.
Tô Mạt ngơ ngác nhìn, rất thần kỳ , vật này được chế tác từ thứ gì? Nguyên lý vận hành nó là gì? Nàng rất muốn có thêm một cái nữa có cấu tạo giống vậy nha!
/2424
|