Nàng nhẹ nhàng nói: “Tổ mẫu nói, ban đầu vì vinh quang của Tô gia, người muốn gả ta cho thái tử, sau đó làm cho phụ thân nghĩ cách phù trợ thái tử, về sau tỷ chính là hoàng hậu, có thể giúp Tô gia vinh sủng. Sau lại theo thời gian thay đổi, tổ mẫu cũng bị ảnh hưởng, người cảm thấy Tô gia hiện nay đã vinh sủng đến cực điểm, không cần lấy hôn sự của chúng ta để thêu hoa trên gấm. Người nói thái tử không thích hợp với tỷ.”
Phiền muộn trong lòng nhất thời không bỏ được nhưng ít nhất nàng đã nguyện ý quên. Cho dù trong mộng vẫn thấy đoạn chuyện vườn hải đường nhưng khi tỉnh lại, chung quy có thể đối mặt với hiện thực. Qua thời gian, trí nhớ cũng dần mất đi, được những kí ức tốt đẹp khác thay thế.
Huống chi hiện nay hắn cùng Tả tiểu thư đã định hôn nhân, nàng sẽ không làm thiếp cho hắn. Cùng tổ mẫu tâm sự cũng làm cho nàng kiên định hơn, nàng nguyện ý thử, Tần Nguyên Quân sẽ là lựa chọn không sai lầm, hắn ôn nhu săn sóc, thiện lương đơn thuần.
Nàng không khỏi nhớ đến lời của tổ mẫu: “Một nữ hài tử, nuôi dưỡng ở khuê phòng, ít gặp người khác, nam nhân lại càng ít gặp. Một khi gặp được tự nhiên sẽ sinh hảo cảm nhưng cũng chỉ là nhất thời lướt qua, không rõ ràng.
“Tổ mẫu dù sao cũng đã già, không sợ các con chê cười, giống như các con bây giờ vậy, hồi đó tổ mẫu có thích tổ phụ các con đâu, ngại hắn cả ngày phụng phịu không ôn nhu. Tổ mẫu trước kia thích kiểu người ôn nhu tuấn tú, dần dần thời gian trôi qua càng lâu lại càng cảm nhận được tổ phụ các con ngoài lạnh trong ấm.”
“Đừng nói cho Mạt nhi biết, nha đầu kia….”
Đại tiểu thư cười khẽ đứng lên, Tô Mạt hiếu kì hỏi: “Tỷ tỷ, tỷ cười cái gì?”
Đại tiểu thư nói: “Không, các muội đi đánh giặc nhất định phải cẩn thận. Muội là nữ hài tử, đừng có cái gì cũng tiến lên, cho bọn nam nhân đi làm là tốt rồi.”
Tô Mạt cười nói:“Tỷ tỷ ngươi yên tâm . Sẽ không sao đâu, có Tĩnh điện hạ ở đấy mà, làm sao có thể sảy ra chuyện được.”
Kế tiếp cũng rất bận rộn, mọi người đều cùng nhau chuẩn bị chuyện nam hạ.
Hoàng đế cũng cho Tô Mạt ở nhà bồi lão phu nhân, thu thập một chút, mà Hoàng Phủ Cẩn phụ trách đi chọn lựa thị vệ đi theo, đây là binh lực bảo hộ mọi người, muốn tấn công Dã Kê sơn phải dựa vào binh lính địa phương.
Thái tử cùng ngũ hoàng tử đều tự chuẩn bị.
Phiền muộn trong lòng nhất thời không bỏ được nhưng ít nhất nàng đã nguyện ý quên. Cho dù trong mộng vẫn thấy đoạn chuyện vườn hải đường nhưng khi tỉnh lại, chung quy có thể đối mặt với hiện thực. Qua thời gian, trí nhớ cũng dần mất đi, được những kí ức tốt đẹp khác thay thế.
Huống chi hiện nay hắn cùng Tả tiểu thư đã định hôn nhân, nàng sẽ không làm thiếp cho hắn. Cùng tổ mẫu tâm sự cũng làm cho nàng kiên định hơn, nàng nguyện ý thử, Tần Nguyên Quân sẽ là lựa chọn không sai lầm, hắn ôn nhu săn sóc, thiện lương đơn thuần.
Nàng không khỏi nhớ đến lời của tổ mẫu: “Một nữ hài tử, nuôi dưỡng ở khuê phòng, ít gặp người khác, nam nhân lại càng ít gặp. Một khi gặp được tự nhiên sẽ sinh hảo cảm nhưng cũng chỉ là nhất thời lướt qua, không rõ ràng.
“Tổ mẫu dù sao cũng đã già, không sợ các con chê cười, giống như các con bây giờ vậy, hồi đó tổ mẫu có thích tổ phụ các con đâu, ngại hắn cả ngày phụng phịu không ôn nhu. Tổ mẫu trước kia thích kiểu người ôn nhu tuấn tú, dần dần thời gian trôi qua càng lâu lại càng cảm nhận được tổ phụ các con ngoài lạnh trong ấm.”
“Đừng nói cho Mạt nhi biết, nha đầu kia….”
Đại tiểu thư cười khẽ đứng lên, Tô Mạt hiếu kì hỏi: “Tỷ tỷ, tỷ cười cái gì?”
Đại tiểu thư nói: “Không, các muội đi đánh giặc nhất định phải cẩn thận. Muội là nữ hài tử, đừng có cái gì cũng tiến lên, cho bọn nam nhân đi làm là tốt rồi.”
Tô Mạt cười nói:“Tỷ tỷ ngươi yên tâm . Sẽ không sao đâu, có Tĩnh điện hạ ở đấy mà, làm sao có thể sảy ra chuyện được.”
Kế tiếp cũng rất bận rộn, mọi người đều cùng nhau chuẩn bị chuyện nam hạ.
Hoàng đế cũng cho Tô Mạt ở nhà bồi lão phu nhân, thu thập một chút, mà Hoàng Phủ Cẩn phụ trách đi chọn lựa thị vệ đi theo, đây là binh lực bảo hộ mọi người, muốn tấn công Dã Kê sơn phải dựa vào binh lính địa phương.
Thái tử cùng ngũ hoàng tử đều tự chuẩn bị.
/2424
|