Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Chương 1255: Giáo huấn đẫm máu -- chiến trường không phải trò chơi 03
/2424
|
Nhưng lệnh vừa ra đã nghe tiếng vó ngựa từ sau truyền tới kèm với tiếng người mừng rỡ hô :“ Tề vương , là Tề vương đến đây!” Tiếng hô làm hắn nhẹ nhàng thở ra.
Hắn sợ Hoàng Phủ Cẩn với Hoàng Phủ Giác mai mỉa nên cố ý không lên đón, một bọ dáng dửng dưng nhưng sự thật không như hắn nghĩ. Những tiếng ong ..ong truyền tới, binh sĩ tái mặt hô: “Không phải Tề vương, là tội phạm!”
Trước mặt nhoáng lên một người vận giáp sắt đen tuyền một thân không khác gì một nhọn tháp đen ngòm. Trường mâu trong tay hắn vũ lộng, trường mâu đi đến đâu, tiếng kêu rên lan tới đó.
Người của Tô Trì hoàn toàn trở tay không kịp, hơn nữa bọn họ đều vì nịnh bợ mà đến, giờ phải đối mặt giữa sự sống lẫn cái chết nên kinh hoàng tột độ. Có kẻ chân nhũn ra không dậy nổi, có kẻ kêu cha gọi mẹ nhưng cũng có người bình tĩnh giơ vũ khí xông lên.
Võ công Tô Trì không thấp nhưng thiếu kinh nghiệm thực chiến, hơn nữa ngày thường là một chọi một. Giờ đột nhiên đối phó với thế giặc như nước đổ khiến tay chân hắn long nga long ngóng. Hắn vừa đánh vừa kêu hộ vệ, người cũng liên tục lùi lại phía sau.
Những thị vệ đi theo hắn ai cũng liều mạng chiến đấu. Dĩ nhiên cũng có vài kẻ nhát gan nhưng đó chỉ là số ít. Tuy vậy, họ dầu sao cũng chỉ là thị vệ trong cung, chưa từng thực sự đối mặt với tràng diện huyết tinh trước mặt nên khí thế sao so bì được với kẻ thù.
Người mặt giáp sắt không khác gì một cỗ máy chiến đấu, không tốn hơi thừa lời, gặp người liền chém không một chút nương tay.
Rất nhanh, hắn hướng tới Tô Trì vọt tới.
Xuân Thủy đao trong tay Tô Trì ngân quang soàn soạt, cực kỳ đẹp mắt, cũng chém bay vài tên nhãi nhép.
Tuy đây là lần đầu thực chiến, luống cuống tay chân là không thể tránh, nhưng hắn cũng không phải hạng giá áo tú cơm nên dần lấy lại bình tĩnh, chiêu chiêu lợi hại.
Nhìn hắn dần lấy lại khí thế, sĩ khí các tướng sĩ cũng tăng vọt theo, đao trong tay cũng mạnh mẽ lấy mạng kẻ thù.
Trường mâu chống lại Xuân Thủy đao, hai người kích đấu cùng một chỗ, oanh oanh liệt liệt, chiêu chiêu hiểm trở.
Trường mâu đấu bội đao, Tô Trì cũng chưa chiếm được ưu thế. Đối thủ của hắn cả người đen như mực, không biết diện mạo thật của hắn có đen như vẻ ngoài hay không. Tô Trì ngửa người, lợi dụng thế đao đâm tới né đòn, hơ đao đâm thẳng cổ họng đồi phương.
Hán tử giáp đen hồi thương không kịp. Tô Trì tiếp tục huy đao chém lên ngực hắn, sâu thêm vài phân là thành công tiễn đối thủ về âm cảnh.
Nhưng chỉ trong tích tắc, một mũi tên phá không mà tới, nhắm thẳng Tô Trì. Một thị vệ nhanh mắt kéo hắn ra sau nhưng vẫn là không kịp, Tô Trì nhắm mắt, tuyệt vọng lan tràn.
Hắn sợ Hoàng Phủ Cẩn với Hoàng Phủ Giác mai mỉa nên cố ý không lên đón, một bọ dáng dửng dưng nhưng sự thật không như hắn nghĩ. Những tiếng ong ..ong truyền tới, binh sĩ tái mặt hô: “Không phải Tề vương, là tội phạm!”
Trước mặt nhoáng lên một người vận giáp sắt đen tuyền một thân không khác gì một nhọn tháp đen ngòm. Trường mâu trong tay hắn vũ lộng, trường mâu đi đến đâu, tiếng kêu rên lan tới đó.
Người của Tô Trì hoàn toàn trở tay không kịp, hơn nữa bọn họ đều vì nịnh bợ mà đến, giờ phải đối mặt giữa sự sống lẫn cái chết nên kinh hoàng tột độ. Có kẻ chân nhũn ra không dậy nổi, có kẻ kêu cha gọi mẹ nhưng cũng có người bình tĩnh giơ vũ khí xông lên.
Võ công Tô Trì không thấp nhưng thiếu kinh nghiệm thực chiến, hơn nữa ngày thường là một chọi một. Giờ đột nhiên đối phó với thế giặc như nước đổ khiến tay chân hắn long nga long ngóng. Hắn vừa đánh vừa kêu hộ vệ, người cũng liên tục lùi lại phía sau.
Những thị vệ đi theo hắn ai cũng liều mạng chiến đấu. Dĩ nhiên cũng có vài kẻ nhát gan nhưng đó chỉ là số ít. Tuy vậy, họ dầu sao cũng chỉ là thị vệ trong cung, chưa từng thực sự đối mặt với tràng diện huyết tinh trước mặt nên khí thế sao so bì được với kẻ thù.
Người mặt giáp sắt không khác gì một cỗ máy chiến đấu, không tốn hơi thừa lời, gặp người liền chém không một chút nương tay.
Rất nhanh, hắn hướng tới Tô Trì vọt tới.
Xuân Thủy đao trong tay Tô Trì ngân quang soàn soạt, cực kỳ đẹp mắt, cũng chém bay vài tên nhãi nhép.
Tuy đây là lần đầu thực chiến, luống cuống tay chân là không thể tránh, nhưng hắn cũng không phải hạng giá áo tú cơm nên dần lấy lại bình tĩnh, chiêu chiêu lợi hại.
Nhìn hắn dần lấy lại khí thế, sĩ khí các tướng sĩ cũng tăng vọt theo, đao trong tay cũng mạnh mẽ lấy mạng kẻ thù.
Trường mâu chống lại Xuân Thủy đao, hai người kích đấu cùng một chỗ, oanh oanh liệt liệt, chiêu chiêu hiểm trở.
Trường mâu đấu bội đao, Tô Trì cũng chưa chiếm được ưu thế. Đối thủ của hắn cả người đen như mực, không biết diện mạo thật của hắn có đen như vẻ ngoài hay không. Tô Trì ngửa người, lợi dụng thế đao đâm tới né đòn, hơ đao đâm thẳng cổ họng đồi phương.
Hán tử giáp đen hồi thương không kịp. Tô Trì tiếp tục huy đao chém lên ngực hắn, sâu thêm vài phân là thành công tiễn đối thủ về âm cảnh.
Nhưng chỉ trong tích tắc, một mũi tên phá không mà tới, nhắm thẳng Tô Trì. Một thị vệ nhanh mắt kéo hắn ra sau nhưng vẫn là không kịp, Tô Trì nhắm mắt, tuyệt vọng lan tràn.
/2424
|