Hoàng Phủ Cẩn nói:“Đến đại sảnh nói tiếp.”
Sau đó, hắn phái người mời Tạ tuần phủ, kinh Chỉ Huy Sứ đến thảo luận.
Các quan viên ấn theo thứ tự ngồi xuống, thân tín cùng các thống lĩnh thị vệ chia nhau đứng xung quanh, nghiêm cẩn lắng nghe.
Hoàng Phủ Cẩn nhìn về phía kinh Chỉ Huy Sứ cùng tuần phủ xong mới nói:“Mong các vị chịu khó gia tăng phòng thủ cùng tuần tra, đặc biệt chú ý kĩ ngững người ra vào thành, tránh để gian tế dịch dung trà trộn vào trong.”
Tất cả đồng thanh chấp thuận.
Hoàng Phủ Cẩn tiếp tục nhìn về phía các thống lĩnh thị vệ: “Hiện giờ, Dã Kê sơn không chỉ có sơn tặc mà còn cả những kẻ cực kì lợi hại, thời gian tới chắc sẽ khó khắn hơn, hy vọng các vị cẩn thận từng giờ, từng khắc, không để kẻ thù thừa cơ lẫn vào phủ, Cách tuần tra sửa lại theo phương án thứ hai.”
Mọi người y lệnh thi hành.
Phương án thứ hai là cách tuần tra do Tô Mạt đề nghị, gia tăng trạm canh gác ngầm còn bên ngoài thì canh gác lỏng lẻo, nhìn không có gì đặc biệt, người ngoài có nghe cũng không hiểu họ đang nói gì.
Chờ Hoàng Phủ Cẩn cùng các vị đại nhân thương lượng xong, Tô Mạt nói:“Phiền các vị đại nhân hỗ trợ chuẩn bị một số người khỏe mạnh, cung nỏ lớn.”
Sau đó, nàng yêu cầu thêm vải trắng, dây vải … Thái độ hết sức nghiêm túc.
Kết thúc thương nghị, ai nấy trở về thực hiên nhiệm vụ của mình.
Hoàng Phủ Giác đang ở trong phòng phê duyệt quân báo thì thấy thị vệ tiến vào bẩm báo, nói có vị quan thất phẩm chức tạo cục xin được gặp ngũ điện hạ.
Hoàng Phủ Giác cho hắn tiến vào. Vị quan kia một đường phong trần mệt mỏi , vừa vào cửa liền dập đầu, cầu ngũ điện hạ cứu mạng.
Hoàng Phủ Giác buông bút lông:“ Xảy ra chuyện gì?”
Viên quan than thở khóc lóc nói:“Điện hạ, Trang hoa chuẩn bị cho lễ mừng thọ xảy ra vấn đề, cầu điện hạ cứu mạng .”
Hoàng Phủ Giác vội đứng lên. Phụ hoàng muốn tiết kiệm, không cho phép phô trương lãng phí cho lễ mừng thọ nhưng lại yêu cầu trong ngày đó phải có một Trang hoa hắc kiên long mới để kim long long bào.
Hơn nữa, còn yêu cầu không một chút tỳ vết, nếu không sẽ lấy mạng quản sự chức tạo cục cùng tất cả nhân công.
Chức tạo phường Tô châu không còn cách nào khác, nghe nói ngũ điện hạ muốn tới chức tạo cục, cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng , hy vọng có thể tìm kiếm một chút giúp đỡ.
Tâm tư Hoàng Phủ rồi bời, nếu muốn nắm quyền quản lí chức tạo cục lâu dài phải thu phục được chức tạo phường Tô châu, hơn nữa còn phải làm cho phụ hoàng vừa lòng.
Hắn suy nghĩ mông lung, cân nhắc lợi hại. Trước mắt, chuyện ở Lai Châu tuy có gấp nhưng hắn cũng không thể được gì.
Sau đó, hắn phái người mời Tạ tuần phủ, kinh Chỉ Huy Sứ đến thảo luận.
Các quan viên ấn theo thứ tự ngồi xuống, thân tín cùng các thống lĩnh thị vệ chia nhau đứng xung quanh, nghiêm cẩn lắng nghe.
Hoàng Phủ Cẩn nhìn về phía kinh Chỉ Huy Sứ cùng tuần phủ xong mới nói:“Mong các vị chịu khó gia tăng phòng thủ cùng tuần tra, đặc biệt chú ý kĩ ngững người ra vào thành, tránh để gian tế dịch dung trà trộn vào trong.”
Tất cả đồng thanh chấp thuận.
Hoàng Phủ Cẩn tiếp tục nhìn về phía các thống lĩnh thị vệ: “Hiện giờ, Dã Kê sơn không chỉ có sơn tặc mà còn cả những kẻ cực kì lợi hại, thời gian tới chắc sẽ khó khắn hơn, hy vọng các vị cẩn thận từng giờ, từng khắc, không để kẻ thù thừa cơ lẫn vào phủ, Cách tuần tra sửa lại theo phương án thứ hai.”
Mọi người y lệnh thi hành.
Phương án thứ hai là cách tuần tra do Tô Mạt đề nghị, gia tăng trạm canh gác ngầm còn bên ngoài thì canh gác lỏng lẻo, nhìn không có gì đặc biệt, người ngoài có nghe cũng không hiểu họ đang nói gì.
Chờ Hoàng Phủ Cẩn cùng các vị đại nhân thương lượng xong, Tô Mạt nói:“Phiền các vị đại nhân hỗ trợ chuẩn bị một số người khỏe mạnh, cung nỏ lớn.”
Sau đó, nàng yêu cầu thêm vải trắng, dây vải … Thái độ hết sức nghiêm túc.
Kết thúc thương nghị, ai nấy trở về thực hiên nhiệm vụ của mình.
Hoàng Phủ Giác đang ở trong phòng phê duyệt quân báo thì thấy thị vệ tiến vào bẩm báo, nói có vị quan thất phẩm chức tạo cục xin được gặp ngũ điện hạ.
Hoàng Phủ Giác cho hắn tiến vào. Vị quan kia một đường phong trần mệt mỏi , vừa vào cửa liền dập đầu, cầu ngũ điện hạ cứu mạng.
Hoàng Phủ Giác buông bút lông:“ Xảy ra chuyện gì?”
Viên quan than thở khóc lóc nói:“Điện hạ, Trang hoa chuẩn bị cho lễ mừng thọ xảy ra vấn đề, cầu điện hạ cứu mạng .”
Hoàng Phủ Giác vội đứng lên. Phụ hoàng muốn tiết kiệm, không cho phép phô trương lãng phí cho lễ mừng thọ nhưng lại yêu cầu trong ngày đó phải có một Trang hoa hắc kiên long mới để kim long long bào.
Hơn nữa, còn yêu cầu không một chút tỳ vết, nếu không sẽ lấy mạng quản sự chức tạo cục cùng tất cả nhân công.
Chức tạo phường Tô châu không còn cách nào khác, nghe nói ngũ điện hạ muốn tới chức tạo cục, cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng , hy vọng có thể tìm kiếm một chút giúp đỡ.
Tâm tư Hoàng Phủ rồi bời, nếu muốn nắm quyền quản lí chức tạo cục lâu dài phải thu phục được chức tạo phường Tô châu, hơn nữa còn phải làm cho phụ hoàng vừa lòng.
Hắn suy nghĩ mông lung, cân nhắc lợi hại. Trước mắt, chuyện ở Lai Châu tuy có gấp nhưng hắn cũng không thể được gì.
/2424
|