Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Chương 1311: Biến cố phát sinh: Thanh toán Tống gia 03
/2424
|
Hoàng Phủ Giác dâng tấu chương lên, rất nhiều tấu chương, trong đó có cả của Hoàng Phủ Cẩn, các vị đại nhân, còn có cả Tô Trì .
Hoàng đế cầm lên sổ con của Hoàng Phủ Cẩn , mở ra xem, lần này cực kỳ ngắn gọn,chỉ ghi phương pháp và quá trình tấn công núi, cùng với chuyện LưuLão Hổ, đề nghị xử trí thổ phỉ trên Dã Kê, cuối cùng là một câu cung chúc bệ hạ Vạn Thọ Vô Cương.
Không có châm chọc như dĩ vãng.
Hắn không khỏi cười khẽ, đem sổ con để cho Lưu Ngọc giữ lấy, cười nói: "Đây là quà tặng tốt nhất cho trẫm trong ngày lễ vạn thọ!"
Mọi người lập tức quỳ xuống, cùng kêu lên cung chúc bệ hạ Vạn Thọ Vô Cương.
Hoàng đế khoát tay, muốn hỏi tin tức của đám người Tô Mạt, lại nhịn xuống , quay sang nói với Hoàng Phủ Giác: "Ngươi vừa trở về, vốn nên nghỉ ngơi một chút, chỉ là trong kinh có chút việc, ngươi đi theo Tô quốc công, nghe hắn sai bảo đi."
Hoàng Phủ Giác lập tức đáp ứng.
Đám người Tô Nhân Vũ liền lập tức lui ra, hoàng đế lưu lại hắn cùng Tả Thượng Thư, sau đó bảo Hoàng Phủ Giác nói một chút về tình hình ở Lai Châu.
Tuy Hoàng Phủ Giác không có tận mắt nhìn thấy, nhưng mà lúc hắn trở về cũng nắm được đầy đủ, do Tô Mạt tự mình nói lại cho hắn biết, cùng với tận mắt nhìn thấy cũng không khác là bao.
Hắn vốn có tài ăn nói vô cùng tốt, hiện giờ nói ra, lại càng kinh tâm động phách, tâm người nghe cũng xoắn lại , lúc nghe được Tô Mạt bị người cưỡng ép, hoàng đế cùng Tô Nhân Vũ cũng nhịn không được kinh hô ra tiếng.
Nghe xong, hoàng đế đập tay:"Vậy mà để cho bọn chúng chạy thoát, Lưu Ngọc, truyền chỉ, truy nã Vu Hận Sinh và Vu Hãn trên phạm vi cả nước, chỉ cần hắn dám qua lại ở biên cương Đại Chu, liền nhất định đưa hắn ra công lý."
Lưu Ngọc lập tức đi tìm Tống Minh Dương truyền chỉ.
Nghe nói Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn tới chỗ Thẩm lão gia tử gia trước, lễ vạn thọ của Hoàng đế không trở lại, hoàng đế có phần mất mát, nhưng cũng không biểu hiện.
Lẽ ra, lễ vạn thọ vốn nên tránh có việc tranh cãi, truy bắt thích khách, cả nước sẽ chúc mừng ba ngày, đại xá thiên hạ, nhưng Thủ Chính trước giờ vẫn cho mình còn trẻ, chưa quá năm mươi, không cần phải lúc nào cũng Đại Khánh, mỗi lần đều là đủ loại quan lại tham gia cung yến, đưa lên hạ lễ, sau đó ngắm đèn hát hí khúc là xong.
Lần này, vì chuyện thích khách ở Phủ Quốc Công, nên trước hai ngày diễn ra Lễ Vạn thọ mà còn phải truy bắt thích khách, đúng là làm người không ngờ tới.
Hoàng đế chấp nhận thỉnh cầu của mình, cũng hiểu được chính mình có phần quá mức bức người, Tô Nhân Vũ áy náy quỳ xuống : "Bệ hạ, thần lỗ mãng rồi.Lễ Vạn Thọ của Bệ hạ, tự nhiên nên khắp chốn mừng vui, không thể bị một hai tên thích khách quấy nhiễu."
Hoàng đế cười nói: "Lời này của Tô ái khanh không đúng rồi, truy nã thích khách là để cho sớm được yên ổn, thích khách kia dám công nhiên xâm nhập Phủ Quốc Công, về sau liền dám xâm nhập phủ Thừa Tướng, hoàng cung. Hai ngày nữa mới tới Lễ Vạn thọ, mai vẫn còn một ngày để truy lùng thích khách.
Hoàng đế cầm lên sổ con của Hoàng Phủ Cẩn , mở ra xem, lần này cực kỳ ngắn gọn,chỉ ghi phương pháp và quá trình tấn công núi, cùng với chuyện LưuLão Hổ, đề nghị xử trí thổ phỉ trên Dã Kê, cuối cùng là một câu cung chúc bệ hạ Vạn Thọ Vô Cương.
Không có châm chọc như dĩ vãng.
Hắn không khỏi cười khẽ, đem sổ con để cho Lưu Ngọc giữ lấy, cười nói: "Đây là quà tặng tốt nhất cho trẫm trong ngày lễ vạn thọ!"
Mọi người lập tức quỳ xuống, cùng kêu lên cung chúc bệ hạ Vạn Thọ Vô Cương.
Hoàng đế khoát tay, muốn hỏi tin tức của đám người Tô Mạt, lại nhịn xuống , quay sang nói với Hoàng Phủ Giác: "Ngươi vừa trở về, vốn nên nghỉ ngơi một chút, chỉ là trong kinh có chút việc, ngươi đi theo Tô quốc công, nghe hắn sai bảo đi."
Hoàng Phủ Giác lập tức đáp ứng.
Đám người Tô Nhân Vũ liền lập tức lui ra, hoàng đế lưu lại hắn cùng Tả Thượng Thư, sau đó bảo Hoàng Phủ Giác nói một chút về tình hình ở Lai Châu.
Tuy Hoàng Phủ Giác không có tận mắt nhìn thấy, nhưng mà lúc hắn trở về cũng nắm được đầy đủ, do Tô Mạt tự mình nói lại cho hắn biết, cùng với tận mắt nhìn thấy cũng không khác là bao.
Hắn vốn có tài ăn nói vô cùng tốt, hiện giờ nói ra, lại càng kinh tâm động phách, tâm người nghe cũng xoắn lại , lúc nghe được Tô Mạt bị người cưỡng ép, hoàng đế cùng Tô Nhân Vũ cũng nhịn không được kinh hô ra tiếng.
Nghe xong, hoàng đế đập tay:"Vậy mà để cho bọn chúng chạy thoát, Lưu Ngọc, truyền chỉ, truy nã Vu Hận Sinh và Vu Hãn trên phạm vi cả nước, chỉ cần hắn dám qua lại ở biên cương Đại Chu, liền nhất định đưa hắn ra công lý."
Lưu Ngọc lập tức đi tìm Tống Minh Dương truyền chỉ.
Nghe nói Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn tới chỗ Thẩm lão gia tử gia trước, lễ vạn thọ của Hoàng đế không trở lại, hoàng đế có phần mất mát, nhưng cũng không biểu hiện.
Lẽ ra, lễ vạn thọ vốn nên tránh có việc tranh cãi, truy bắt thích khách, cả nước sẽ chúc mừng ba ngày, đại xá thiên hạ, nhưng Thủ Chính trước giờ vẫn cho mình còn trẻ, chưa quá năm mươi, không cần phải lúc nào cũng Đại Khánh, mỗi lần đều là đủ loại quan lại tham gia cung yến, đưa lên hạ lễ, sau đó ngắm đèn hát hí khúc là xong.
Lần này, vì chuyện thích khách ở Phủ Quốc Công, nên trước hai ngày diễn ra Lễ Vạn thọ mà còn phải truy bắt thích khách, đúng là làm người không ngờ tới.
Hoàng đế chấp nhận thỉnh cầu của mình, cũng hiểu được chính mình có phần quá mức bức người, Tô Nhân Vũ áy náy quỳ xuống : "Bệ hạ, thần lỗ mãng rồi.Lễ Vạn Thọ của Bệ hạ, tự nhiên nên khắp chốn mừng vui, không thể bị một hai tên thích khách quấy nhiễu."
Hoàng đế cười nói: "Lời này của Tô ái khanh không đúng rồi, truy nã thích khách là để cho sớm được yên ổn, thích khách kia dám công nhiên xâm nhập Phủ Quốc Công, về sau liền dám xâm nhập phủ Thừa Tướng, hoàng cung. Hai ngày nữa mới tới Lễ Vạn thọ, mai vẫn còn một ngày để truy lùng thích khách.
/2424
|