Tô Văn nhi cuống quít lắc đầu: "Không có, có chút sợ hãi mà thôi."
Thái tử cười cười, gọi người lập tức chuẩn bị.
Tô Văn nhi đi tới vài bước, chậm rãi quay đầu, thấy Cố Chiêu đứng ở dưới ánh đèn ngơ ngác nhìn nàng.
Nàng cố gắng gạt hắn ra khỏi tâm trí của mình, đi theo thái tử.
Thái tử từ Đông Hoa môn ra khỏi thành, dùng lệnh bài thái tử lệnh người mở cửa thaanhf đông, sau đó đi thẳng đến Tô phủ.
Đại môn Tô gia đã đóng, nghe được thái tử giá lâm, cuống quít đi báo với quốc công.
Tô nhân Vũ chưa ngủ, vẫn đang suy nghĩ vài chuyện, chợt nghe thái tử đêm khuya đến thăm, tim đập mạnh, không biết trong hồ lô của thái tử muốn làm cái gì.
Với chức vị của Tô nhân Vũ, rất ít kết giao với người khác, cũng không theo bè phái.
Hắn nghĩ nghĩ, kêu người đi truyền lời nói chính mình đang ngủ, đêm khuya không tiếp khách.
Rất nhanh, lại trở về truyền lời, "Lão gia, điện hạ nói dẫn theo Nhị Tiểu Thư tới a."
Tô nhân Vũ mi tâm nhảy dựng, lập tức gọi người thay quần áo, sau đó đích thân đến đại môn nghênh đón.
Một dãy đèn lòng sáng lên, từ đại sảnh đến nghi môn, nghi môn, thẳng đến Đại môn.
Thái tử cười tiến lên cùng tô quốc công hàn huyên, nói: "Hôm nay Bản cung ở bên ngoài tuần tra, thuận tiện điều tra về việc thích khách kia, kết quả liền thấy Nhị Tiểu Thư trốn ở góc tường. Hỏi thăm mới biết, thì ra là bị thích khách cưỡng ép, nhân tiện bản cung liền dẫn nàng trở về."
Trong lòng Tô nhân Vũ vừa tức vừa giận, lại không thể phát ra, lạnh lùng nhìn Tô Văn nhi một cái, vẻ mặt nàng đắc ý, không có bộ dáng sợ hãi.
Thái tử lộ ra một nụ cười hổ thẹn, áy náy nói: "Bản cung cũng là vội tới bồi tội với quốc công cùng lão phu nhân."
Tô nhân Vũ thản nhiên nói: "Không dám nhận."
Thái tử áp chế tức giận trong lòng, cười cười, nói: "Lúc ở Vạn Xuân uyển, bản cung có uống mấy chén, quốc công cũng là nam nhân, cũng hiểu tiệc rượu của nam nhân là như thế nào. Kết quả không cẩn thận cho Nhị Tiểu Thư là ngự nữ, lúc ấy bản cung đã nghĩ hướng quốc công cầu hôn , nhưng mà Nhị Tiểu Thư không cho nói, không nghĩ muốn tổn hại đến danh dự của Tô gia. Bản cung tự nhiên thông cảm, cho nên vẫn không nói ra. Nhưng mà bây giờ Nhị Tiểu Thư lại mang thai, nê bản cung liền không thể lại tiếp tục im lặng nữa."
Tô nhân Vũ tức giận đến mờ hai mắt, chỉ hận không thể dùng một quyền đánh chết thái tử, cái tên súc sinh này đã tằng tịu cùng Tô Văn nhi như vậy, vậy mà còn quấy rầy Nhu nhi.
Thái tử nhướng mày, "Xem ra quốc công vô cùng tức giận, là không bằng lòng mời ta vào trong ngồi. Kia cũng được, Còn phải nhờ quốc công thay bản cung chiếu cố Lương đệ, sau lễ vạn thọ, bản cung sẽ đến đón dâu ."
Thái tử cười cười, gọi người lập tức chuẩn bị.
Tô Văn nhi đi tới vài bước, chậm rãi quay đầu, thấy Cố Chiêu đứng ở dưới ánh đèn ngơ ngác nhìn nàng.
Nàng cố gắng gạt hắn ra khỏi tâm trí của mình, đi theo thái tử.
Thái tử từ Đông Hoa môn ra khỏi thành, dùng lệnh bài thái tử lệnh người mở cửa thaanhf đông, sau đó đi thẳng đến Tô phủ.
Đại môn Tô gia đã đóng, nghe được thái tử giá lâm, cuống quít đi báo với quốc công.
Tô nhân Vũ chưa ngủ, vẫn đang suy nghĩ vài chuyện, chợt nghe thái tử đêm khuya đến thăm, tim đập mạnh, không biết trong hồ lô của thái tử muốn làm cái gì.
Với chức vị của Tô nhân Vũ, rất ít kết giao với người khác, cũng không theo bè phái.
Hắn nghĩ nghĩ, kêu người đi truyền lời nói chính mình đang ngủ, đêm khuya không tiếp khách.
Rất nhanh, lại trở về truyền lời, "Lão gia, điện hạ nói dẫn theo Nhị Tiểu Thư tới a."
Tô nhân Vũ mi tâm nhảy dựng, lập tức gọi người thay quần áo, sau đó đích thân đến đại môn nghênh đón.
Một dãy đèn lòng sáng lên, từ đại sảnh đến nghi môn, nghi môn, thẳng đến Đại môn.
Thái tử cười tiến lên cùng tô quốc công hàn huyên, nói: "Hôm nay Bản cung ở bên ngoài tuần tra, thuận tiện điều tra về việc thích khách kia, kết quả liền thấy Nhị Tiểu Thư trốn ở góc tường. Hỏi thăm mới biết, thì ra là bị thích khách cưỡng ép, nhân tiện bản cung liền dẫn nàng trở về."
Trong lòng Tô nhân Vũ vừa tức vừa giận, lại không thể phát ra, lạnh lùng nhìn Tô Văn nhi một cái, vẻ mặt nàng đắc ý, không có bộ dáng sợ hãi.
Thái tử lộ ra một nụ cười hổ thẹn, áy náy nói: "Bản cung cũng là vội tới bồi tội với quốc công cùng lão phu nhân."
Tô nhân Vũ thản nhiên nói: "Không dám nhận."
Thái tử áp chế tức giận trong lòng, cười cười, nói: "Lúc ở Vạn Xuân uyển, bản cung có uống mấy chén, quốc công cũng là nam nhân, cũng hiểu tiệc rượu của nam nhân là như thế nào. Kết quả không cẩn thận cho Nhị Tiểu Thư là ngự nữ, lúc ấy bản cung đã nghĩ hướng quốc công cầu hôn , nhưng mà Nhị Tiểu Thư không cho nói, không nghĩ muốn tổn hại đến danh dự của Tô gia. Bản cung tự nhiên thông cảm, cho nên vẫn không nói ra. Nhưng mà bây giờ Nhị Tiểu Thư lại mang thai, nê bản cung liền không thể lại tiếp tục im lặng nữa."
Tô nhân Vũ tức giận đến mờ hai mắt, chỉ hận không thể dùng một quyền đánh chết thái tử, cái tên súc sinh này đã tằng tịu cùng Tô Văn nhi như vậy, vậy mà còn quấy rầy Nhu nhi.
Thái tử nhướng mày, "Xem ra quốc công vô cùng tức giận, là không bằng lòng mời ta vào trong ngồi. Kia cũng được, Còn phải nhờ quốc công thay bản cung chiếu cố Lương đệ, sau lễ vạn thọ, bản cung sẽ đến đón dâu ."
/2424
|