Bùi Bào Khương ngay lập tức nói cảm ơn Tô Mạt, vui mừng cầm lấy tay Mạt nhi nói: "Mạt nhi, rất cảm ơn muội. Tỷ biết muội không phải là người vô tình. Muội nhất định sẽ giúp chúng ta, sẽ không thấy chết mà không cứu."
Tô Mạt nhìn nàng, "Bùi tỷ tỷ, mỗi người có một hướng đi của bản thân. Tín vương phi là người tự biết bản thân muốn điều gì, tỷ ấy có con đường riêng của mình."
Bùi Bảo Khương gật đầu nói: "Muội nói đúng. Ngày hôm đó lúc Tả tỷ tỷ nói như vậy, tỷ còn nghĩ tỷ ấy thật sự cam chịu." Thấy Tô Mạt đã đáp ứng, Bùi Bảo Khương thoải mái hơn rất nhiều, cũng không khách sáo nữa, cùng Tô Mạt nói chuyện một lúc, lôi kéo nàng nói chuyện ngày xưa.
"Mạt nhi, muội thật sự không rời khỏi thôn Độ Giả sao? Tỷ vẫn nhớ kỹ đó." Bùi Bảo Khương vui vẻ nói.
Tô Mạt nhìn dáng vẻ lạc quan của nàng, cảm thấy bội phục nàng, Bùi Bảo Khương là người không giấu chuyện gì trong lòng, là một nữ tử hạnh phúc.
Tô Mạt nói: "Bùi tỷ tỷ, chuyện ở thôn Độ Giả muội đã hướng dẫn cho Từ công tử, không cần phải lo nữa."
Hơn nữa khi Từ Thiếu Khôn mở ra thôn Độ Giả ở thành tây liền đối đầu với Tống Dung Hoa ở thành đông, tuy rằng Tống Dung Hoa có kế hoạch riêng của bản thân nhưng không có gây ra chuyện gì. Ngược lại bị mình lợi dụng, để cho đám người Từ Thiếu Khôn phá được thôn của Tống Dung Hoa.
Nhắc tới mới để ý, chỉ trong ít thời gian mà mọi chuyện lại thành như vậy.
Cuối cùng Tống gia cũng sụp đổ, Tống Dung Hoa trở về quê, mà nàng vẫn còn ở đây.
Tuy cũng sắp rời đi!
Nhắc tới Tống Dung Hoa, nàng quay đầu nhìn Hoàng Phủ Cẩn, đó là tình địch của nàng a!
Hoàng Phủ Cẩn thấy ánh mắt giảo hoạt của nàng, liền biết nàng lại có quỷ kế gì.
Hắn bước lên trước nói: "Mạt nhi, chúng ta cần phải đi rồi."
Bùi Bảo Khương vẫn kéo tay Tô Mạt nói chuyện , nàng ấy là do quá cô đơn, gần đây không có ai để tâm sự cùng, tuy rằng một thời gian không có nói chuyện với Tô Mạt, nhưng nàng vẫn coi Tô Mạt là bạn tốt.
Nàng xấu hổ cười, nói: "Thật xin lỗi, muội xem vừa gặp người quen tỷ lại bắt đầu lải nhải rồi."
Tô Mạt cũng cười nói: "Bùi tỷ tỷ nếu thích có thể thường xuyên tới. Nhị ca muội cũng hay ở đây." Nàng hơi cười cười nhìn Bùi Bảo Khương, quả nhiên thấy sắc mặt nàng có chút không được tự nhiên, nói lảng sang chuyện khác, " Tỷ muốn tìm muội nói chuyện, liên quan gì đến huynh ấy."
Tô Mạt nhìn nàng, "Bùi tỷ tỷ, mỗi người có một hướng đi của bản thân. Tín vương phi là người tự biết bản thân muốn điều gì, tỷ ấy có con đường riêng của mình."
Bùi Bảo Khương gật đầu nói: "Muội nói đúng. Ngày hôm đó lúc Tả tỷ tỷ nói như vậy, tỷ còn nghĩ tỷ ấy thật sự cam chịu." Thấy Tô Mạt đã đáp ứng, Bùi Bảo Khương thoải mái hơn rất nhiều, cũng không khách sáo nữa, cùng Tô Mạt nói chuyện một lúc, lôi kéo nàng nói chuyện ngày xưa.
"Mạt nhi, muội thật sự không rời khỏi thôn Độ Giả sao? Tỷ vẫn nhớ kỹ đó." Bùi Bảo Khương vui vẻ nói.
Tô Mạt nhìn dáng vẻ lạc quan của nàng, cảm thấy bội phục nàng, Bùi Bảo Khương là người không giấu chuyện gì trong lòng, là một nữ tử hạnh phúc.
Tô Mạt nói: "Bùi tỷ tỷ, chuyện ở thôn Độ Giả muội đã hướng dẫn cho Từ công tử, không cần phải lo nữa."
Hơn nữa khi Từ Thiếu Khôn mở ra thôn Độ Giả ở thành tây liền đối đầu với Tống Dung Hoa ở thành đông, tuy rằng Tống Dung Hoa có kế hoạch riêng của bản thân nhưng không có gây ra chuyện gì. Ngược lại bị mình lợi dụng, để cho đám người Từ Thiếu Khôn phá được thôn của Tống Dung Hoa.
Nhắc tới mới để ý, chỉ trong ít thời gian mà mọi chuyện lại thành như vậy.
Cuối cùng Tống gia cũng sụp đổ, Tống Dung Hoa trở về quê, mà nàng vẫn còn ở đây.
Tuy cũng sắp rời đi!
Nhắc tới Tống Dung Hoa, nàng quay đầu nhìn Hoàng Phủ Cẩn, đó là tình địch của nàng a!
Hoàng Phủ Cẩn thấy ánh mắt giảo hoạt của nàng, liền biết nàng lại có quỷ kế gì.
Hắn bước lên trước nói: "Mạt nhi, chúng ta cần phải đi rồi."
Bùi Bảo Khương vẫn kéo tay Tô Mạt nói chuyện , nàng ấy là do quá cô đơn, gần đây không có ai để tâm sự cùng, tuy rằng một thời gian không có nói chuyện với Tô Mạt, nhưng nàng vẫn coi Tô Mạt là bạn tốt.
Nàng xấu hổ cười, nói: "Thật xin lỗi, muội xem vừa gặp người quen tỷ lại bắt đầu lải nhải rồi."
Tô Mạt cũng cười nói: "Bùi tỷ tỷ nếu thích có thể thường xuyên tới. Nhị ca muội cũng hay ở đây." Nàng hơi cười cười nhìn Bùi Bảo Khương, quả nhiên thấy sắc mặt nàng có chút không được tự nhiên, nói lảng sang chuyện khác, " Tỷ muốn tìm muội nói chuyện, liên quan gì đến huynh ấy."
/2424
|