Lập tức một gã sai vặt sợ hãi rụt rè đi ra, cười thở dài cúi chào,“Tiểu nhân là phụng mệnh tới hầu hạ, xem Tĩnh thiếu gia cùng Dư tiểu thư có thiếu cái gì không.”
Tô Mạt nghe thấy, ghé vào trên cửa sổ nhìn thoáng qua, xem ánh mắt gã sai vặt kia lén lút, hừ một tiếng, nói với Tĩnh thiếu gia:“Hắn khẳng định là tới rình coi ta.”
Nàng có vẻ ngoài giống Tô gia tiểu thư, người trong phủ này khẳng định có nghe thấy, các bên thế lực từ lão thái thái đến Vương phu nhân thậm chí các di nương tự nhiên đều sẽ đi tìm hiểu, dò xét.
Nhất là Vương phu nhân, chỉ sợ càng nơm nớp lo sợ.
Bất quá nàng đi theo Tĩnh thiếu gia, một mực khẳng định chính mình từ Thương Châu đến, bọn họ cũng không có cách nào.
Tô Mạt trong lòng chuyển biến, liền có chủ ý, nàng chạy đến trước mặt Tĩnh thiếu gia, trèo lên hai đầu gối hắn, ghé lỗ tai nói thầm một lúc lâu.
Tĩnh thiếu gia bất đắc dĩ cười cười, thôi được, dù sao bản thân mình đã đáp ứng lời mời của Tô Trì coi như cho tiểu nha đầu này một chút lợi ích đi, xem như bù đắp lại hắn bắt cóc nàng mang đi.
Nếu hiện nay nàng một chút cũng không còn để tâm, chỉ cần nàng không bị thương, cho dù nàng muốn trả thù, hắn cũng sẽ toàn lực giúp đỡ.
Hơn nữa hắn tận lực không nhúng tay vào, hết thảy nghe theo nàng an bài.
Thích nàng nên sẽ tôn trọng nàng.
Nếu không tiểu nha đầu này, tựa hồ rất biết làm mình làm mẩy.
Điều này cũng là mấy ngày nay chiến tranh lạnh cùng nàng hắn tổng kết ra được.
Đối với tiểu nha đầu này, không phải chỉ cần dung túng cưng chiều nàng ta là tốt rồi, còn phải tôn trọng nàng, nếu không nàng một chút cũng không cảm kích.
Chạng vạng tối Tô Trì tự mình đến thỉnh Tĩnh thiếu gia dự tiệc, coi như mở tiệc tẩy trần cho công tử.
Tĩnh thiếu gia thản nhiên nói:“Không cần phiền toái, ta vẫn nên đi bái phỏng lão phu nhân trước.”
Nói xong, hắn nhìn A Lí liếc mắt một cái, A Lí lập tức nói:“Tiểu thư đã tới rồi.”
Bọn họ đang nói chuyện, Tô Mạt được A Tùng ôm tới, chỉ thấy trên người nàng mặc quần áo sa tanh hoa, phía dưới là váy thêu hoa, thêu thùa trang trí đều là hàng Tô Châu tinh xảo, hoa cỏ ngư trùng, trông rất sống động.
Trên đầu nàng chải tóc hai mái, đội cái mũ ngọc trai trạm trổ đính ngọc, trên mũ những hạt trân châu đều to tròn bằng ngón tay út to nhỏ tỏa ánh sáng mượt mà. Trên gáy lộ ra một sợi khóa trường mệnh, khảm trên đó là một miếng ngọc thạch tuyệt thế, sợi tua rua phía dưới đều là tinh phẩm.
Tuy rằng “ người đẹp vì lụa, ngựa đẹp vì cương”, nhưng nếu người không có cái loại khí chất cao quý, mặc vào long bào cũng không giống hoàng đế.
Tô Mạt nghe thấy, ghé vào trên cửa sổ nhìn thoáng qua, xem ánh mắt gã sai vặt kia lén lút, hừ một tiếng, nói với Tĩnh thiếu gia:“Hắn khẳng định là tới rình coi ta.”
Nàng có vẻ ngoài giống Tô gia tiểu thư, người trong phủ này khẳng định có nghe thấy, các bên thế lực từ lão thái thái đến Vương phu nhân thậm chí các di nương tự nhiên đều sẽ đi tìm hiểu, dò xét.
Nhất là Vương phu nhân, chỉ sợ càng nơm nớp lo sợ.
Bất quá nàng đi theo Tĩnh thiếu gia, một mực khẳng định chính mình từ Thương Châu đến, bọn họ cũng không có cách nào.
Tô Mạt trong lòng chuyển biến, liền có chủ ý, nàng chạy đến trước mặt Tĩnh thiếu gia, trèo lên hai đầu gối hắn, ghé lỗ tai nói thầm một lúc lâu.
Tĩnh thiếu gia bất đắc dĩ cười cười, thôi được, dù sao bản thân mình đã đáp ứng lời mời của Tô Trì coi như cho tiểu nha đầu này một chút lợi ích đi, xem như bù đắp lại hắn bắt cóc nàng mang đi.
Nếu hiện nay nàng một chút cũng không còn để tâm, chỉ cần nàng không bị thương, cho dù nàng muốn trả thù, hắn cũng sẽ toàn lực giúp đỡ.
Hơn nữa hắn tận lực không nhúng tay vào, hết thảy nghe theo nàng an bài.
Thích nàng nên sẽ tôn trọng nàng.
Nếu không tiểu nha đầu này, tựa hồ rất biết làm mình làm mẩy.
Điều này cũng là mấy ngày nay chiến tranh lạnh cùng nàng hắn tổng kết ra được.
Đối với tiểu nha đầu này, không phải chỉ cần dung túng cưng chiều nàng ta là tốt rồi, còn phải tôn trọng nàng, nếu không nàng một chút cũng không cảm kích.
Chạng vạng tối Tô Trì tự mình đến thỉnh Tĩnh thiếu gia dự tiệc, coi như mở tiệc tẩy trần cho công tử.
Tĩnh thiếu gia thản nhiên nói:“Không cần phiền toái, ta vẫn nên đi bái phỏng lão phu nhân trước.”
Nói xong, hắn nhìn A Lí liếc mắt một cái, A Lí lập tức nói:“Tiểu thư đã tới rồi.”
Bọn họ đang nói chuyện, Tô Mạt được A Tùng ôm tới, chỉ thấy trên người nàng mặc quần áo sa tanh hoa, phía dưới là váy thêu hoa, thêu thùa trang trí đều là hàng Tô Châu tinh xảo, hoa cỏ ngư trùng, trông rất sống động.
Trên đầu nàng chải tóc hai mái, đội cái mũ ngọc trai trạm trổ đính ngọc, trên mũ những hạt trân châu đều to tròn bằng ngón tay út to nhỏ tỏa ánh sáng mượt mà. Trên gáy lộ ra một sợi khóa trường mệnh, khảm trên đó là một miếng ngọc thạch tuyệt thế, sợi tua rua phía dưới đều là tinh phẩm.
Tuy rằng “ người đẹp vì lụa, ngựa đẹp vì cương”, nhưng nếu người không có cái loại khí chất cao quý, mặc vào long bào cũng không giống hoàng đế.
/2424
|