“Phu nhân trước kia đã từng thấy ở nơi nào?”
“Trong túi tiền của ta……” Hồng Đậu khựng lại, bỗng nhiên nghĩ đến tiền trong túi mình lại không hề có Mao gia gia, đây là cổ đại, chứ không phải hiện đại, nàng lấy lại tinh thần, bỗng nhiên ngậm ngùi chua xót, ngữ khí của Diệp Thu Bạch hình như có chút khác thường, nàng cười khan nói, “Kia…… Ngươi cũng biết là ta mất trí nhớ mà, ta chỉ biết trước kia đã từng thấy qua, nhưng lại không nhớ nổi ta đã thấy khi nào.”
Không sai, mất trí nhớ quả thực chính là một cái cớ vạn năng.
“Phải không?” Diệp Thu Bạch than nhẹ, có vẻ như đang suy nghĩ điều gì.
Hồng Đậu không thông minh, nhưng thắng ở chỗ nàng rất nhạy cảm, nàng cẩn thận hỏi: “Làm sao vậy?”
“Không có gì.” Diệp Thu Bạch thực bình tĩnh cười đáp lại, “Chỉ là nhìn thấy bức tranh kỳ lạ như thế, liền nhịn không được hỏi thêm một câu, chẳng qua ta cảm thấy, dường như hai màu đen trắng đơn thuần thoạt nhìn có chút đơn điệu, không ngại để ta bảo hạ nhân mang đến chút chu sa, phu nhân lại vẽ một bức tranh màu đỏ tặng ta được chứ?”
Hồng Đậu cao hứng hỏi: “Ngươi thích bức vẽ này sao?”
“Phu nhân vẽ sinh động như thật, ta dĩ nhiên thích.”
“Vậy được rồi, đến lúc đó ta có chu sa sẽ vẽ một bức mới tặng cho ngươi.” Nàng trả lời rất nhanh, hơn nữa, Mao gia gia vốn dĩ chính là màu đỏ, đen trắng nàng còn cảm thấy nhìn không quen đây.
Hồng Đậu nghĩ, Mao gia gia không hổ là Mao gia gia, bất luận là ở thời đại nào, người biết hàng đều sẽ thích ông ấy đấy! Đây là tôn nghiêm nhân dân tệ a!
Diệp Thu Bạch vốn dĩ vì muốn biết Hồng Đậu ở có quen không nên mới đến đây, hiện tại thấy Hồng Đậu sinh long hoạt hổ, hắn cũng liền yên lòng, nam nữ có khác, ở trong phòng Hồng Đậu lâu quá cũng không thích hợp, Diệp Thu Bạch trước khi đi còn nói thêm: “Phu nhân, có thể đừng để những người khác biết ngươi vẽ ra bức vẽ này được không?”
“A, vì sao?”
“Nếu người nhìn thấy đều muốn nhờ phu nhân vẽ tặng giống như ta, phu nhân chỉ sợ sẽ mệt muốn chết.” Diệp Thu Bạch nhẹ giọng chậm rãi nói, đích xác lộ ra vẻ quan tâm.
Hắn đang quan tâm đến mình sao?
Hồng Đậu vui sướng gật gật đầu, “Được, ta sẽ không để cho người khác biết.”
Diệp Thu Bạch nhìn Lục Y.
Hồng Đậu vội nói: “Lục Y là nha hoàn của ta, ta không nói, nàng cũng sẽ không nói,”
“Vậy thì tốt rồi.” Diệp Thu Bạch đi tới cửa, còn nói vọng lại một câu, “Phu nhân, có việc cứ tới tìm ta.”
Hồng Đậu đương nhiên là gật đầu nói được.
Sau khi Diệp Thu Bạch đi, Lục Y nói thầm: “Vị Diệp Minh chủ quả nhiên giống như trong lời đồn, thật đúng là một người bình dị gần gũi nha, nô tỳ bỗng nhiên nhớ tới, lúc Trang chủ còn chưa cưới phu nhân, Trang chủ và Diệp Minh chủ cùng được xưng là tình lang trong mộng của hiệp nữ giang hồ đó.”
“Diệp Minh chủ cùng Trang chủ là tình lang trong mộng của hiệp nữ giang hồ?” Hồng Đậu vuốt cằm hỏi: “Vậy tình nhân trong mộng của hiệp sĩ giang hồ là ai?”
“Dĩ nhiên là nô gia.” Nữ nhân dáng người cao gầy phong tình vô hạn đứng dựa vào cửa, đôi mắt đào hoa của nàng hơi cong, khóe môi giương lên độ cung cười như không cười, nhìn nàng, so với việc nói nàng như thần nữ, chi bằng nói là yêu nữ.
Hồng Đậu nhìn đến ngẩn ngơ, sau khi lấy lại tinh thần liền bò ngay lên trên giường, “Ta mệt mỏi, ta muốn nghỉ ngơi!”
“Tốt nha, nô gia và tiểu cô nương cùng nhau ngủ.” Một trận gió thổi qua, A Miên đã ở trên giường trước cả Hồng Đậu, tay nàng chống đầu, nhìn về phía Hồng Đậu đang dừng chân trước giường mỉm cười, “Vừa lúc nô gia và tiểu cô nương cũng có thể hiểu nhau hơn nữa, nói ví dụ…… Nô gia có thể biết tiểu cô nương sâu cạn, tiểu cô nương cũng biết được nô gia dài ngắn, lấy thừa bù thiếu cho nhau, đây mới là bạn tốt tri tâm chân chính, tiểu cô nương, ngươi nói thử xem?”
Nàng nói?
Nàng nên nói gì?
Cái gì mà sâu cạn? Cái gì mà dài ngắn?
Hồng Đậu muốn làm bộ nghe không hiểu, nhưng nàng rốt cuộc vẫn là nghe hiểu.
Không đúng, cấu tạo sinh lý của A Miên thì làm gì có gì để dài với ngắn, nói cách khác…… Hoàn toàn là chính nàng đen tối nên mới hiểu sai đề tài!?
Ô ô ô ô ô……
Hồng Đậu nghe được tiếng xe lửa đang kêu ầm ầm, nàng nhìn A Miên còn đang nằm nhìn mình mỉm cười, bỗng nhiên cảm thấy bản thân mình thật có lỗi với A Miên thuần khiết! Hồng Đậu ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất cắn môi, trong lòng tru lên, nàng đây là làm sao vậy!?
Diệp Thu Bạch khiến nàng cảm thấy mình vẫn còn thẳng, nhưng A Miên rất nhanh lại khiến nàng cảm thấy mình sắp biến cong!
Thúc thúc đang ở thời không khác xa xôi ơi, mau chỉ điểm một chút cho thiếu nữ mê mang này với!
“Trong túi tiền của ta……” Hồng Đậu khựng lại, bỗng nhiên nghĩ đến tiền trong túi mình lại không hề có Mao gia gia, đây là cổ đại, chứ không phải hiện đại, nàng lấy lại tinh thần, bỗng nhiên ngậm ngùi chua xót, ngữ khí của Diệp Thu Bạch hình như có chút khác thường, nàng cười khan nói, “Kia…… Ngươi cũng biết là ta mất trí nhớ mà, ta chỉ biết trước kia đã từng thấy qua, nhưng lại không nhớ nổi ta đã thấy khi nào.”
Không sai, mất trí nhớ quả thực chính là một cái cớ vạn năng.
“Phải không?” Diệp Thu Bạch than nhẹ, có vẻ như đang suy nghĩ điều gì.
Hồng Đậu không thông minh, nhưng thắng ở chỗ nàng rất nhạy cảm, nàng cẩn thận hỏi: “Làm sao vậy?”
“Không có gì.” Diệp Thu Bạch thực bình tĩnh cười đáp lại, “Chỉ là nhìn thấy bức tranh kỳ lạ như thế, liền nhịn không được hỏi thêm một câu, chẳng qua ta cảm thấy, dường như hai màu đen trắng đơn thuần thoạt nhìn có chút đơn điệu, không ngại để ta bảo hạ nhân mang đến chút chu sa, phu nhân lại vẽ một bức tranh màu đỏ tặng ta được chứ?”
Hồng Đậu cao hứng hỏi: “Ngươi thích bức vẽ này sao?”
“Phu nhân vẽ sinh động như thật, ta dĩ nhiên thích.”
“Vậy được rồi, đến lúc đó ta có chu sa sẽ vẽ một bức mới tặng cho ngươi.” Nàng trả lời rất nhanh, hơn nữa, Mao gia gia vốn dĩ chính là màu đỏ, đen trắng nàng còn cảm thấy nhìn không quen đây.
Hồng Đậu nghĩ, Mao gia gia không hổ là Mao gia gia, bất luận là ở thời đại nào, người biết hàng đều sẽ thích ông ấy đấy! Đây là tôn nghiêm nhân dân tệ a!
Diệp Thu Bạch vốn dĩ vì muốn biết Hồng Đậu ở có quen không nên mới đến đây, hiện tại thấy Hồng Đậu sinh long hoạt hổ, hắn cũng liền yên lòng, nam nữ có khác, ở trong phòng Hồng Đậu lâu quá cũng không thích hợp, Diệp Thu Bạch trước khi đi còn nói thêm: “Phu nhân, có thể đừng để những người khác biết ngươi vẽ ra bức vẽ này được không?”
“A, vì sao?”
“Nếu người nhìn thấy đều muốn nhờ phu nhân vẽ tặng giống như ta, phu nhân chỉ sợ sẽ mệt muốn chết.” Diệp Thu Bạch nhẹ giọng chậm rãi nói, đích xác lộ ra vẻ quan tâm.
Hắn đang quan tâm đến mình sao?
Hồng Đậu vui sướng gật gật đầu, “Được, ta sẽ không để cho người khác biết.”
Diệp Thu Bạch nhìn Lục Y.
Hồng Đậu vội nói: “Lục Y là nha hoàn của ta, ta không nói, nàng cũng sẽ không nói,”
“Vậy thì tốt rồi.” Diệp Thu Bạch đi tới cửa, còn nói vọng lại một câu, “Phu nhân, có việc cứ tới tìm ta.”
Hồng Đậu đương nhiên là gật đầu nói được.
Sau khi Diệp Thu Bạch đi, Lục Y nói thầm: “Vị Diệp Minh chủ quả nhiên giống như trong lời đồn, thật đúng là một người bình dị gần gũi nha, nô tỳ bỗng nhiên nhớ tới, lúc Trang chủ còn chưa cưới phu nhân, Trang chủ và Diệp Minh chủ cùng được xưng là tình lang trong mộng của hiệp nữ giang hồ đó.”
“Diệp Minh chủ cùng Trang chủ là tình lang trong mộng của hiệp nữ giang hồ?” Hồng Đậu vuốt cằm hỏi: “Vậy tình nhân trong mộng của hiệp sĩ giang hồ là ai?”
“Dĩ nhiên là nô gia.” Nữ nhân dáng người cao gầy phong tình vô hạn đứng dựa vào cửa, đôi mắt đào hoa của nàng hơi cong, khóe môi giương lên độ cung cười như không cười, nhìn nàng, so với việc nói nàng như thần nữ, chi bằng nói là yêu nữ.
Hồng Đậu nhìn đến ngẩn ngơ, sau khi lấy lại tinh thần liền bò ngay lên trên giường, “Ta mệt mỏi, ta muốn nghỉ ngơi!”
“Tốt nha, nô gia và tiểu cô nương cùng nhau ngủ.” Một trận gió thổi qua, A Miên đã ở trên giường trước cả Hồng Đậu, tay nàng chống đầu, nhìn về phía Hồng Đậu đang dừng chân trước giường mỉm cười, “Vừa lúc nô gia và tiểu cô nương cũng có thể hiểu nhau hơn nữa, nói ví dụ…… Nô gia có thể biết tiểu cô nương sâu cạn, tiểu cô nương cũng biết được nô gia dài ngắn, lấy thừa bù thiếu cho nhau, đây mới là bạn tốt tri tâm chân chính, tiểu cô nương, ngươi nói thử xem?”
Nàng nói?
Nàng nên nói gì?
Cái gì mà sâu cạn? Cái gì mà dài ngắn?
Hồng Đậu muốn làm bộ nghe không hiểu, nhưng nàng rốt cuộc vẫn là nghe hiểu.
Không đúng, cấu tạo sinh lý của A Miên thì làm gì có gì để dài với ngắn, nói cách khác…… Hoàn toàn là chính nàng đen tối nên mới hiểu sai đề tài!?
Ô ô ô ô ô……
Hồng Đậu nghe được tiếng xe lửa đang kêu ầm ầm, nàng nhìn A Miên còn đang nằm nhìn mình mỉm cười, bỗng nhiên cảm thấy bản thân mình thật có lỗi với A Miên thuần khiết! Hồng Đậu ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất cắn môi, trong lòng tru lên, nàng đây là làm sao vậy!?
Diệp Thu Bạch khiến nàng cảm thấy mình vẫn còn thẳng, nhưng A Miên rất nhanh lại khiến nàng cảm thấy mình sắp biến cong!
Thúc thúc đang ở thời không khác xa xôi ơi, mau chỉ điểm một chút cho thiếu nữ mê mang này với!
/556
|