-6h15 sáng...
-Trong căn phòng nọ, một cô gái với mái tóc màu trắng dài đang ngủ say chợt tiếng điện thoại phá tan giấc ngủ của cô. Cô nheo mắt tỉnh dậy vớ lấy điện thoại và nhìn là một cuộc gọi từ mẹ cô:
-”Mẹ gọi gì vậy ạ?”
-”Con về nhà được không?” mẹ cô nói.
-”Bây giờ ạ? Còn sớm mà...mà con phải đi học nữa...”
-”Cứ sang đây đi không mất thời gian đâu.”
-”Vâng...” cô tắt máy rồi bật dạy thay đồng phục và làm vệ sinh cá nhân (team thanh niên không viết tắt =]]). Mau chóng có mặt tại nhà mẹ cô. Cô đứng ở ngoài cổng một lát thì chợt có một chiếc xe nọ dừng lại trước cổng và sau đó là mẹ cô từ đầu đó xuất hiện nói:
-”Con tới lâu chưa?”
-” *giật mình mode* Dạ...cũng mới tới thôi ạ...” mẹ cô gật đầu cười rồi mở cửa xe và đẩy cô vào trong xe rồi đóng cửa lại khiến cô bất ngờ hỏi.
-”Mẹ làm gì vậy!?”
-”Mẹ thấy hai đứa có vẻ không ổn nên quyết định để hai đứa đi học chung từ bây giờ!“. Nghe xong ngay lập tức cô quay đầu về đằng sau nhìn liền bắt gặp vẻ mặt đầy ngạc nhiên khác của Bách Vũ. Cô khe nhăn mặt quay lại nói:
-”Đây không phải ý tưởng hay đâu mẹ...”
-”Đừng ngại! Có chuyện gì thì nói với nhau ở trên xe hết đi! Bác tài chạy xe!” Mẹ cô nói rồi vẫy tay và chiếc xe rời đi mặc tiếng hét phản đối của cô.
-Xe đi được một lúc thì cô cũng dừng và ngồi yên đầy hậm hực. Bách Vũ nhìn biểu hiện của cô bật cười, quả thực trong rất trẻ con. Không thể qua mắt cô, cô bực bội hỏi:
-”Anh cười cái gì?”
-”Hả? Không có gì...” anh che miệng và nén cười.
-”Nhìn mặt anh hiện lên chữ ngu ngốc kìa...”
-”Cô!...” anh nói nhìn bác tài đang lén cười hai đứa liền thôi. Cô được đà lên mặt lè lưỡi trêu chọc ngồi yên nhìn ra ngoài cửa kính và cười đắc thắng nhưng ngẫm lại hành động cô liền đanh mặt lại và im lặng khiến anh có ánh mắt kì lạ nhìn cô.
-Tới trường cô xuống xe trước và đóng cửa rất mạnh làm anh giật mình. Bách Vũ nhìn cô rồi liền mở cửa xe và chạy tới chỗ cô nắm lấy cổ tay cô vì dường như anh nhận ra cô có gì đó không ổn. Tay cô bị nắm lấy mà còn rất chặt chưa kịp nói gì thì bị chặn lại:
-”Cô...Em...có chuyện gì sao?” Nghe cách anh đổi xưng hô làm cô bất ngờ mà mở to mắt rồi nói:
-”Đừng hô thân mật như thế...tôi với anh không thân như vậy đâu. Không có chuyện gì cả tôi ổn.” cô nói rồi hơi giật tay ra nhưng Bách Vũ vẫn chưa buông.
-”Được rồi...Vậy tôi muốn hỏi một câu...giữa cô và Kiều Linh có chuyện gì từ hồi trước sao?”
-”Sao anh lại hỏi tôi? Người biết rõ nhất là Kiều Linh chứ? Anh là bạn trai cô ta mà...thân thiết như vậy chắc Kiều Linh sẽ nói thôi...” cô hất tay rồi cười khổ bỏ đi với suy nghĩ: “Tôi sẽ làm anh phải hoảng loạn và không biết tin ai để cho anh một lần trải cảm giác hồi bé của Bách Vân.” Cô bỏ đi trong tiếng xì xào của học sinh trong trường. Bách Vũ trầm lặng nhìn cô rồi cũng đi về lớp học của mình. Phía trên cửa sổ lớp học nọ có tận hai người đang theo dõi mọi hành động của cô và Bách Vũ rồi cũng bỏ đi để về lớp trước giờ trống.
-Cô vào lớp với tâm trạng có vẻ khó điều chỉnh gần như chẳng biết nên tức giận thêm hay bỏ qua luôn. Ngồi xuống ghế cô thở dài rồi cất cặp, một chiếc kẹo mút đột nhiên xuất hiện và nằm yên vị trên bàn cô. Cô nhìn nó rồi quay sang nhìn gật gù ánh mắt chán nản hướng sang một bên khác:
-”Tôi quên mất là cậu, một tên nam chủ đang học cùng lớp với tôi.”
-”Cái vẻ mặt đấy là sao?” Mạnh Khải trưng bộ mặt không vừa ý và đang ngậm kẹo nên trông cậu ta khá 'tăng động' khiến học sinh nữ trong lớp phải hú hét như vớ được vàng.
-”Không có gì...mà cái này của ai vậy?” cô hướng mắt về nó và hỏi.
-”Của tôi cho cậu đó, tôi thấy cậu có vẻ bực tức điều gì đó ăn đồ ngọt sẽ tốt hơn chút...” anh nói rồi cười. Cô nhìn một lát rồi cầm kẹo lên và nói:
-”Cảm ơn...” sau đó vô tình nở một nụ cười có thể là tự nhiên nhất không chút miễn cưỡng hay đùa cợt khiến Mạnh Khải hơi bất động một lát sau đó chỉ gật đầu, tay chống cằm nhìn về hướng khác: “Dễ thương thật đấy *mặt hường phấn* Sao cô ấy không cười nhiều hơn nhỉ? Tiết kiệm? Hay tốn calo?..Chắc là lí do khác.” (tôi thề là anh hơi bị vô tâm nhá rốt cuộc là khen hay chê hả? =]]).
-Tiết một trôi qua tới giờ ra chơi ngay lập tức Liên Chi từ đâu đó xuất hiện và kéo cô đi tới căn teen.
-”Có chuyện gì vậy?” cô khó hiểu hỏi.
-”Dạo này tớ thấy cậu bơ tớ hơi nhiều đấy.” Liên Chi chống nạnh nói.
-”Do bận một số việc thôi mà...”
-”Bận gì chứ? Toàn thấy cậu liên quan tới Kiều Linh không à...định trả thù đó hả?”
-”Chắc có chút...” cô cười nói.
-”Với cả cậu hay đi với cô gái nào ý...chả thèm để ý tớ luôn...” Liên Chi nói chất giọng trầm xuống có vẻ buồn.
-”À...đó là một người bạn học võ cùng tớ tên Hy Đan...”
-”Đền bù đi!”
-”Đền? Nhưng tớ...”
-”Đi chơi cùng thôi mà...” Liên Chi nghiêng đầu nói vẻ mặt nhăn lại năn nỉ.
-”Cũng được thời gian tới cũng rảnh chắc không sao...” cô ngẫm nghĩ rồi đáp.
-”Tuyệt. vậy hai chúng ta sẽ tham gia một hoạt động của trường nhé.”
-”Hoạt động đó như thế nào?”
-”Bọn mình sẽ được thám hiểm một vùng núi ở đó. Cụ thể thì không rõ tên nhưng núi đó đã được kiểm tra là có thể vào tớ rất muốn tới đó nhưng không dám tới một mình với cả cũng chưa bao giờ tham gia hoạt động của trường...” Liên Chi phổ biến qua cho cô hiểu. Cô gật đầu nghĩ: “Cũng phải, Liên Chi cũng không có bạn nhiều...”
-”Tớ sẽ tham gia...lần này thôi nhé!” cô cười vỗ vai Liên Chi. Liên Chi gật đầu nở nụ cười vui mừng trông rất dễ thương nói:
-”Tớ sẽ đi đăng kí tuần sau sẽ bắt đầu chuyến đi phải mang những gì tớ sẽ nhắn cho cậu nhé!” cô gật đầu rồi Liên Chi bắt đầu chạy đi rời khỏi tầm mắt cô thì cô cũng quay lại lớp. Cùng lúc đó một người nọ đã nghe được hết mọi chuyện liền nở một nụ cười rồi rời đi...
(Tớ thực lòng chả muốn thông báo gì đầu vì....phiền lắm nên tớ sẽ nói ở đây luôn. Sắp tới học kì một rồi nên mọi học sinh chắc cũng đang ôn tập rất nhiều và bản thân tớ cũng vậy, cũng sắp thi học kì. Nên trong thời gian tới tớ sẽ tạm thời ngưng viết truyện để ôn thi [dù thực chất không phải như thế nhưng nó sẽ là như thế không có nghĩa là tớ lười đâu :v] vậy nên chúc các bạn thi tốt nhé *tươi tỉnh mode* À...mà còn một chuyện nữa...Sao cái hôm quẩy tưng bừng như một con hẩm thì từ hạng 19 tớ tụt hẳn 10 hạng xuống 21 đầy máu lửa. Hơi thất vọng chút nhưng không sao hết vì tâm trí đâu mà để ý khi sắp thi rồi. Trên hết là Thi => Tết cố lên nha 500 chị em [chả biết vì sao lắm người hay gọi là 500 ae nhỉ? thôi kệ :v] Thi tốt nha *chúc sớm* =]]]])
-Trong căn phòng nọ, một cô gái với mái tóc màu trắng dài đang ngủ say chợt tiếng điện thoại phá tan giấc ngủ của cô. Cô nheo mắt tỉnh dậy vớ lấy điện thoại và nhìn là một cuộc gọi từ mẹ cô:
-”Mẹ gọi gì vậy ạ?”
-”Con về nhà được không?” mẹ cô nói.
-”Bây giờ ạ? Còn sớm mà...mà con phải đi học nữa...”
-”Cứ sang đây đi không mất thời gian đâu.”
-”Vâng...” cô tắt máy rồi bật dạy thay đồng phục và làm vệ sinh cá nhân (team thanh niên không viết tắt =]]). Mau chóng có mặt tại nhà mẹ cô. Cô đứng ở ngoài cổng một lát thì chợt có một chiếc xe nọ dừng lại trước cổng và sau đó là mẹ cô từ đầu đó xuất hiện nói:
-”Con tới lâu chưa?”
-” *giật mình mode* Dạ...cũng mới tới thôi ạ...” mẹ cô gật đầu cười rồi mở cửa xe và đẩy cô vào trong xe rồi đóng cửa lại khiến cô bất ngờ hỏi.
-”Mẹ làm gì vậy!?”
-”Mẹ thấy hai đứa có vẻ không ổn nên quyết định để hai đứa đi học chung từ bây giờ!“. Nghe xong ngay lập tức cô quay đầu về đằng sau nhìn liền bắt gặp vẻ mặt đầy ngạc nhiên khác của Bách Vũ. Cô khe nhăn mặt quay lại nói:
-”Đây không phải ý tưởng hay đâu mẹ...”
-”Đừng ngại! Có chuyện gì thì nói với nhau ở trên xe hết đi! Bác tài chạy xe!” Mẹ cô nói rồi vẫy tay và chiếc xe rời đi mặc tiếng hét phản đối của cô.
-Xe đi được một lúc thì cô cũng dừng và ngồi yên đầy hậm hực. Bách Vũ nhìn biểu hiện của cô bật cười, quả thực trong rất trẻ con. Không thể qua mắt cô, cô bực bội hỏi:
-”Anh cười cái gì?”
-”Hả? Không có gì...” anh che miệng và nén cười.
-”Nhìn mặt anh hiện lên chữ ngu ngốc kìa...”
-”Cô!...” anh nói nhìn bác tài đang lén cười hai đứa liền thôi. Cô được đà lên mặt lè lưỡi trêu chọc ngồi yên nhìn ra ngoài cửa kính và cười đắc thắng nhưng ngẫm lại hành động cô liền đanh mặt lại và im lặng khiến anh có ánh mắt kì lạ nhìn cô.
-Tới trường cô xuống xe trước và đóng cửa rất mạnh làm anh giật mình. Bách Vũ nhìn cô rồi liền mở cửa xe và chạy tới chỗ cô nắm lấy cổ tay cô vì dường như anh nhận ra cô có gì đó không ổn. Tay cô bị nắm lấy mà còn rất chặt chưa kịp nói gì thì bị chặn lại:
-”Cô...Em...có chuyện gì sao?” Nghe cách anh đổi xưng hô làm cô bất ngờ mà mở to mắt rồi nói:
-”Đừng hô thân mật như thế...tôi với anh không thân như vậy đâu. Không có chuyện gì cả tôi ổn.” cô nói rồi hơi giật tay ra nhưng Bách Vũ vẫn chưa buông.
-”Được rồi...Vậy tôi muốn hỏi một câu...giữa cô và Kiều Linh có chuyện gì từ hồi trước sao?”
-”Sao anh lại hỏi tôi? Người biết rõ nhất là Kiều Linh chứ? Anh là bạn trai cô ta mà...thân thiết như vậy chắc Kiều Linh sẽ nói thôi...” cô hất tay rồi cười khổ bỏ đi với suy nghĩ: “Tôi sẽ làm anh phải hoảng loạn và không biết tin ai để cho anh một lần trải cảm giác hồi bé của Bách Vân.” Cô bỏ đi trong tiếng xì xào của học sinh trong trường. Bách Vũ trầm lặng nhìn cô rồi cũng đi về lớp học của mình. Phía trên cửa sổ lớp học nọ có tận hai người đang theo dõi mọi hành động của cô và Bách Vũ rồi cũng bỏ đi để về lớp trước giờ trống.
-Cô vào lớp với tâm trạng có vẻ khó điều chỉnh gần như chẳng biết nên tức giận thêm hay bỏ qua luôn. Ngồi xuống ghế cô thở dài rồi cất cặp, một chiếc kẹo mút đột nhiên xuất hiện và nằm yên vị trên bàn cô. Cô nhìn nó rồi quay sang nhìn gật gù ánh mắt chán nản hướng sang một bên khác:
-”Tôi quên mất là cậu, một tên nam chủ đang học cùng lớp với tôi.”
-”Cái vẻ mặt đấy là sao?” Mạnh Khải trưng bộ mặt không vừa ý và đang ngậm kẹo nên trông cậu ta khá 'tăng động' khiến học sinh nữ trong lớp phải hú hét như vớ được vàng.
-”Không có gì...mà cái này của ai vậy?” cô hướng mắt về nó và hỏi.
-”Của tôi cho cậu đó, tôi thấy cậu có vẻ bực tức điều gì đó ăn đồ ngọt sẽ tốt hơn chút...” anh nói rồi cười. Cô nhìn một lát rồi cầm kẹo lên và nói:
-”Cảm ơn...” sau đó vô tình nở một nụ cười có thể là tự nhiên nhất không chút miễn cưỡng hay đùa cợt khiến Mạnh Khải hơi bất động một lát sau đó chỉ gật đầu, tay chống cằm nhìn về hướng khác: “Dễ thương thật đấy *mặt hường phấn* Sao cô ấy không cười nhiều hơn nhỉ? Tiết kiệm? Hay tốn calo?..Chắc là lí do khác.” (tôi thề là anh hơi bị vô tâm nhá rốt cuộc là khen hay chê hả? =]]).
-Tiết một trôi qua tới giờ ra chơi ngay lập tức Liên Chi từ đâu đó xuất hiện và kéo cô đi tới căn teen.
-”Có chuyện gì vậy?” cô khó hiểu hỏi.
-”Dạo này tớ thấy cậu bơ tớ hơi nhiều đấy.” Liên Chi chống nạnh nói.
-”Do bận một số việc thôi mà...”
-”Bận gì chứ? Toàn thấy cậu liên quan tới Kiều Linh không à...định trả thù đó hả?”
-”Chắc có chút...” cô cười nói.
-”Với cả cậu hay đi với cô gái nào ý...chả thèm để ý tớ luôn...” Liên Chi nói chất giọng trầm xuống có vẻ buồn.
-”À...đó là một người bạn học võ cùng tớ tên Hy Đan...”
-”Đền bù đi!”
-”Đền? Nhưng tớ...”
-”Đi chơi cùng thôi mà...” Liên Chi nghiêng đầu nói vẻ mặt nhăn lại năn nỉ.
-”Cũng được thời gian tới cũng rảnh chắc không sao...” cô ngẫm nghĩ rồi đáp.
-”Tuyệt. vậy hai chúng ta sẽ tham gia một hoạt động của trường nhé.”
-”Hoạt động đó như thế nào?”
-”Bọn mình sẽ được thám hiểm một vùng núi ở đó. Cụ thể thì không rõ tên nhưng núi đó đã được kiểm tra là có thể vào tớ rất muốn tới đó nhưng không dám tới một mình với cả cũng chưa bao giờ tham gia hoạt động của trường...” Liên Chi phổ biến qua cho cô hiểu. Cô gật đầu nghĩ: “Cũng phải, Liên Chi cũng không có bạn nhiều...”
-”Tớ sẽ tham gia...lần này thôi nhé!” cô cười vỗ vai Liên Chi. Liên Chi gật đầu nở nụ cười vui mừng trông rất dễ thương nói:
-”Tớ sẽ đi đăng kí tuần sau sẽ bắt đầu chuyến đi phải mang những gì tớ sẽ nhắn cho cậu nhé!” cô gật đầu rồi Liên Chi bắt đầu chạy đi rời khỏi tầm mắt cô thì cô cũng quay lại lớp. Cùng lúc đó một người nọ đã nghe được hết mọi chuyện liền nở một nụ cười rồi rời đi...
(Tớ thực lòng chả muốn thông báo gì đầu vì....phiền lắm nên tớ sẽ nói ở đây luôn. Sắp tới học kì một rồi nên mọi học sinh chắc cũng đang ôn tập rất nhiều và bản thân tớ cũng vậy, cũng sắp thi học kì. Nên trong thời gian tới tớ sẽ tạm thời ngưng viết truyện để ôn thi [dù thực chất không phải như thế nhưng nó sẽ là như thế không có nghĩa là tớ lười đâu :v] vậy nên chúc các bạn thi tốt nhé *tươi tỉnh mode* À...mà còn một chuyện nữa...Sao cái hôm quẩy tưng bừng như một con hẩm thì từ hạng 19 tớ tụt hẳn 10 hạng xuống 21 đầy máu lửa. Hơi thất vọng chút nhưng không sao hết vì tâm trí đâu mà để ý khi sắp thi rồi. Trên hết là Thi => Tết cố lên nha 500 chị em [chả biết vì sao lắm người hay gọi là 500 ae nhỉ? thôi kệ :v] Thi tốt nha *chúc sớm* =]]]])
/43
|