Bà từng yêu và đau khổ, từng nếm mùi vị đó, nhưng ít nhất người kia cũng không độc ác như này, bỏ bà một mình giữa nơi đất khách quê người, tự sinh tự diệt. Lúc đấy bà tưởng đó đã là đau khổ nhất. Hiện tại bà thấy đấy chỉ là sự đau khổ nho nhoi... Con gái bà hiện tại chính là đau khổ nghìn phần! Gắp ngàn lần bà ngày xưa!
Nước mắt bà Liệu rơi xuống tay của cô gái, cánh tay cô gái nhẹ cử động.
Lạc Quyên dần dần mở mắt, màu trắng mờ mờ của trần nhà đập vào mắt cùng với chút ánh sáng mặt trời rọi vào. Đầu Lạc Quyên truyền đến đau nhói, Lạc Quyên nhiu mày, tay theo thường lệ sờ lên đầu.
Đau quá...
"Tình nhi? Ơn trời! Con của mẹ tỉnh rồi!" Bà Liệu vui mừng, đưa tay lau nước mắt.
Lạc Quyên lúc này đầu đỡ đau rồi nhìn người trước mặt. Khuôn mặt nhợt nhạt, đôi mắt đỏ hoe. Nét mặt vừa vui mừng lại đượm buồn.
Là người cứu mình? Mà sao thím ấy kêu mình là Tình nhi? Con của mẹ tỉnh rồi nữa? Sao câu thoại này quen quen.
Lạc Quyên thử gọi: "Mẹ?" Lạc Quyên chính không tin, giọng nói này không phải của mình!
Lạc Quyên không tin, một tay vén ống tay áo lên, vết trên tay lộ ra, là vết sẹo hình chữ.
Tuyết Tình, vứt tình cảm hèn hạ của cô đi.
Trông thấy vết sẹo in sâu trên tay, Lạc Quyên sốc.
Mình xuyên rồi! Xuyên vào thân thể nữ phụ tàn tật chính mình thương cảm!
Lạc Quyên cảm thấy bản thân mình đang mơ, nhưng giấc mơ này cũng quá thực tế, khiến cho Lạc Quyên thấy thế giới thật huyền ảo, cái gì cũng có thể xảy ra.
Đang lúc Lạc Quyên ngây ngốc thì bà Liệu nói: "Con nằm yên, chờ mẹ đi gọi bác sĩ."
Lạc Quyên chỉ gật gù, trong lòng lại suy nghĩ một lượt.
Liệu Tuyết Tình, con gái Liệu Kha, người thừa kế duy nhất của tập đoàn Đạc Na. Có mẹ là thiết kế thời trang tên Tuyết Vũ. Liệu Tuyết Tình từ nhỏ được nuông chiều, lớn lên có tính cách độc chiếm và kiêu ngạo.
Liệu Tuyết Tình yêu thanh mai trúc mã của mình tên Tuần Nghiêm, Tuần Nghiêm có khuôn mặt đẹp trai vạn cô gái mê và yêu hắn.
Tuần Nghiêm tính cách lạnh lùng nhưng lại đổ bởi Lãng Nịnh Thu. Lãng Nịnh Thu, cô gái luôn luôn có bộ dạng lạnh nhạt và ít tiếp xúc với người khác cũng bởi vì tính cách đó mà bao nhiêu đàn ông con trai trong trường đều cảm thấy cô ta thú vị trong đó có Tuấn Nghiêm.
Mà Liệu Tuyết Tình biết, việc đầu tiên Liệu Tuyết Tình làm là không phải đi gây sự với Lãng Nịnh Thu mà đi tỏ tình với Tuần Nghiêm Ấy vậy chưa vào vòng gửi xe đã bị Tuần Nghiêm dội cho một gáo nước lạnh. Tuần Nghiêm nói chỉ coi Liệu Tuyết Tình là em gái, người hắn yêu là Lãng Nịnh Thu. Liệu Tuyết Tình nghe đến đó không khỏi lòng đau như ngàn dao khứa vào. Trở về nhà mình Liệu Tuyết Tình đau khổ, tự giam bản thân trong phòng ba tháng, ba tháng sau đỡ hơn thì đi học.
Lên trường thì nhìn thấy Lãng Nịnh Thu được mấy người đàn ông vây quanh sủng nịnh hộ tống vào trường trong đó có Tuần Nghiêm.
Tính độc chiếm cùng sự ghen ghét tăng cao trong người Liệu Tuyết Tình, khiến cô từ phượng hoàng kiêu ngạo xinh đẹp thành quạ đen xấu xí.
Liên tiếp nghĩ ra kế hãm hại Lãng Nịnh Thu, muốn hủy Lãng Nịnh Thu.
Vậy mà tất cả đều chỉ lót đường đi lẫn đường tình cảm cho Lãng Nịnh Thu, bản thân thì bị những người đàn ông của Lãng Nịnh Thu từng người một trả thù Liệu Tuyết Tinh thay Lãng Nịnh Thu.
Kể cả Tuần Nghiêm cũng vậy...
Mà vết sẹo trên tay chính do Tuần Nghiêm khắc lên.
Nước mắt bà Liệu rơi xuống tay của cô gái, cánh tay cô gái nhẹ cử động.
Lạc Quyên dần dần mở mắt, màu trắng mờ mờ của trần nhà đập vào mắt cùng với chút ánh sáng mặt trời rọi vào. Đầu Lạc Quyên truyền đến đau nhói, Lạc Quyên nhiu mày, tay theo thường lệ sờ lên đầu.
Đau quá...
"Tình nhi? Ơn trời! Con của mẹ tỉnh rồi!" Bà Liệu vui mừng, đưa tay lau nước mắt.
Lạc Quyên lúc này đầu đỡ đau rồi nhìn người trước mặt. Khuôn mặt nhợt nhạt, đôi mắt đỏ hoe. Nét mặt vừa vui mừng lại đượm buồn.
Là người cứu mình? Mà sao thím ấy kêu mình là Tình nhi? Con của mẹ tỉnh rồi nữa? Sao câu thoại này quen quen.
Lạc Quyên thử gọi: "Mẹ?" Lạc Quyên chính không tin, giọng nói này không phải của mình!
Lạc Quyên không tin, một tay vén ống tay áo lên, vết trên tay lộ ra, là vết sẹo hình chữ.
Tuyết Tình, vứt tình cảm hèn hạ của cô đi.
Trông thấy vết sẹo in sâu trên tay, Lạc Quyên sốc.
Mình xuyên rồi! Xuyên vào thân thể nữ phụ tàn tật chính mình thương cảm!
Lạc Quyên cảm thấy bản thân mình đang mơ, nhưng giấc mơ này cũng quá thực tế, khiến cho Lạc Quyên thấy thế giới thật huyền ảo, cái gì cũng có thể xảy ra.
Đang lúc Lạc Quyên ngây ngốc thì bà Liệu nói: "Con nằm yên, chờ mẹ đi gọi bác sĩ."
Lạc Quyên chỉ gật gù, trong lòng lại suy nghĩ một lượt.
Liệu Tuyết Tình, con gái Liệu Kha, người thừa kế duy nhất của tập đoàn Đạc Na. Có mẹ là thiết kế thời trang tên Tuyết Vũ. Liệu Tuyết Tình từ nhỏ được nuông chiều, lớn lên có tính cách độc chiếm và kiêu ngạo.
Liệu Tuyết Tình yêu thanh mai trúc mã của mình tên Tuần Nghiêm, Tuần Nghiêm có khuôn mặt đẹp trai vạn cô gái mê và yêu hắn.
Tuần Nghiêm tính cách lạnh lùng nhưng lại đổ bởi Lãng Nịnh Thu. Lãng Nịnh Thu, cô gái luôn luôn có bộ dạng lạnh nhạt và ít tiếp xúc với người khác cũng bởi vì tính cách đó mà bao nhiêu đàn ông con trai trong trường đều cảm thấy cô ta thú vị trong đó có Tuấn Nghiêm.
Mà Liệu Tuyết Tình biết, việc đầu tiên Liệu Tuyết Tình làm là không phải đi gây sự với Lãng Nịnh Thu mà đi tỏ tình với Tuần Nghiêm Ấy vậy chưa vào vòng gửi xe đã bị Tuần Nghiêm dội cho một gáo nước lạnh. Tuần Nghiêm nói chỉ coi Liệu Tuyết Tình là em gái, người hắn yêu là Lãng Nịnh Thu. Liệu Tuyết Tình nghe đến đó không khỏi lòng đau như ngàn dao khứa vào. Trở về nhà mình Liệu Tuyết Tình đau khổ, tự giam bản thân trong phòng ba tháng, ba tháng sau đỡ hơn thì đi học.
Lên trường thì nhìn thấy Lãng Nịnh Thu được mấy người đàn ông vây quanh sủng nịnh hộ tống vào trường trong đó có Tuần Nghiêm.
Tính độc chiếm cùng sự ghen ghét tăng cao trong người Liệu Tuyết Tình, khiến cô từ phượng hoàng kiêu ngạo xinh đẹp thành quạ đen xấu xí.
Liên tiếp nghĩ ra kế hãm hại Lãng Nịnh Thu, muốn hủy Lãng Nịnh Thu.
Vậy mà tất cả đều chỉ lót đường đi lẫn đường tình cảm cho Lãng Nịnh Thu, bản thân thì bị những người đàn ông của Lãng Nịnh Thu từng người một trả thù Liệu Tuyết Tinh thay Lãng Nịnh Thu.
Kể cả Tuần Nghiêm cũng vậy...
Mà vết sẹo trên tay chính do Tuần Nghiêm khắc lên.
/40
|