Lúc trước thời điểm được Diệp Phàm mang tới côn Lôn, Lâm Nguyệt không phải không nghĩ tới quan hệ giữa nàng và Diệp Khuynh tuyết, đã từng nghĩ muốn mình và nàng ta nước giếng không phạm nước sông, rời xa nàng ta, không chủ động đi hại nàng ta, không ghen tỵ với nàng ta, không đoạt cơ duyên của nàng ta. Làm thế có thể nàng không xuất hiện bất kỳ cái gì.
Lại không ngờ được, mình không đi chọc đối phương thì đối phương vẫn chọn đối địch với nàng, có lẽ vào thủa ban đầu, lúc nàng thay đổi vận mệnh Bạch Như Nguyệt, lúc xông vào động cổ tu kia, thì nhất định kiếp này nàng và Diệp Khuynh Tuyết không thể có vận mệnh sống chung hòa bình được nữa.
Số mệnh các nàng đã sớm được trời định từ đầu, nói ai là nữ chính nữ phụ cũng không quan trọng nữa, quan trọng là nàng và Diệp Khuynh Tuyết đã trở thành kẻ địch.
Nhìn Diệp Khuynh tuyết tươi cười đi về phía mình, Lâm Nguyệt cũng không chút do dự, đưa tay phi một ngọn lười dao phù lướt gió tới.
Tỷ lệ thấy Lâm Nguyệt ra tay trước, Diệp Khuynh Tuyết lấy làm kinh hãi nhưng nhanh chóng trấn định, cũng không động, để mặc mấy ngọn đao gió bắn thẳng tới nàng ta, nhưng lúc đao gió sắp chạm tới nàng ta trong nháy mắt có dị biến nổi lên, quanh người nàng ta nổi lên quầng sáng chói bao quanh, hình thành một màn sáng, đao gió bắn nhanh tới đập mạnh vào rồi bắn ngược trở lại, Diệp Khuynh Tuyết đứng trong màn sáng không bị thương tý nào.
Đợi toàn bộ đao gió rơi xuống, Diệp Khuynh tuyết khẽ cười một tiếng, đầu ngón tay khẽ níu vạt áo, “Lâm sư muội, muội làm gì thế?”
Quang thuẫn hộ thân!
Nhìn quầng sáng chói bao phủ quanh Diệp Khuynh Tuyết, Lâm Nguyệt nhíu mày, nói lạnh nhạt, “Quả nhiên Diệp sư tỷ lợi hại thật, tu vi luyện khí tầng thứ tư thế nhưng lại có thể sử dụng được quang thuẫn hộ thân! Xem ra vận khí Diệp sư tỷ thật đúng là tốt quá”
“Cũng vậy thôi, sư muội tuổi còn nhỏ, còn không phải có tâm cơ thâm trầm sao? CẢ sư tỷ suýt nữa còn bị sư muội lừa nữa kìa!” Mặt Diệp khuynh Tuyết cười khẽ, sát khí lành lạnh phát ra.
“Thật không? Lúc trước sư tỷ không phải cũng lừa tất cả mọi người đó sao? CẢ sư tỷ Diệp Chân Chân cũng đều bị lừa đó, còn cho là ta và sư tỷ là tỷ muội tốt nữa chứ! Nói đến tâm cơ thâm trầm, tiểu muội chỉ sợ chẳng bằng sư tỷ đâu” Lâm nguyệt cười lạnh lùng một tiếng, giễu cợt nhìn Diệp Khuynh Tuyết.
“Ngươi đã biết trước rồi?” Cuối cùng Diệp Khuynh Tuyết ngưng cười, sắc mặt sầm xuống.
“Biết cái gì chứ? Biết sư tỷ cố ý tới gần ta, còn biết rõ sư tỷ lừa ta hết lần này tới lần khác sao?”
Như bị vạch mặt vậy, Lâm Nguyệt không còn khách sáo nữa, chẳng hề che giấu sự khinh thường của mình.
Nghe Lâm Nguyệt nói, trong lòng Diệp Khuynh tuyết cả kinh, lần đầu tiên muốn quan sát thật kỹ cô gái nhỏ trước mắt này, vừa nhìn, trong lòng Diệp Khuynh Tuyết càng thấy khó chịu.
Hiện tại nàng ta mới phát hiện ra tiểu nha đầu nho nhỏ nhìn có vẻ tầm thường này có làn da đẹp đến thế, đẹp tới mức khiến nàng ta rất hâm mộ. Mặc dù đối phương tuổi còn nhỏ, nhưng ngoài cặp mắt giấu trong tóc dài nhìn không rõ lắm ra, đường nét khác không chỗ nào không đẹp cả.
Nhìn khuôn mặt nhỏ của Lâm Nguyệt giấu một nửa trong tóc, càng nhìn kỹ Diệp Khuynh Tuyết càng thấy gương mặt đó đẹp không chỗ chê, trong lòng lần đầu tiên nẩy sinh cảm xúc ghen tị.
Trước khi Diệp Khuynh Tuyết xuyên qua, cũng là một đại mỹ nữ, nhưng sau xuyên không lại trở thành một cô bé có dung mạo thanh tú, khiến nàng ta không thấy hài lòng với thân thể và tướng mạo quá bình thường này, nàng ta từng nghĩ tới, sau khi tu tiên có thể khiến mình trở nên xinh đẹp hơn, nhưng sau khi nàng ta hiểu rõ thế giới này thì lại thất vọng mãi.
Bởi nàng ta phát hiện ra ở đây khác hẳn tiểu thuyết tu tiên mà kiếp trước nàng ta đọc, cũng không có giống nữ chính trong tiểu thuyết càng tu luyện thuyết pháp càng thêm xinh đẹp, ở đây mặc dù là thế giới tu chân, nhưng về mặt dung mạo tu sĩ chẳng khác thường thường là bao. Tu luyện có thể khiến một người có dung mạo được cải thiện đôi chút, nhưng trình độ thay đổi có hạn.
Lại không ngờ được, mình không đi chọc đối phương thì đối phương vẫn chọn đối địch với nàng, có lẽ vào thủa ban đầu, lúc nàng thay đổi vận mệnh Bạch Như Nguyệt, lúc xông vào động cổ tu kia, thì nhất định kiếp này nàng và Diệp Khuynh Tuyết không thể có vận mệnh sống chung hòa bình được nữa.
Số mệnh các nàng đã sớm được trời định từ đầu, nói ai là nữ chính nữ phụ cũng không quan trọng nữa, quan trọng là nàng và Diệp Khuynh Tuyết đã trở thành kẻ địch.
Nhìn Diệp Khuynh tuyết tươi cười đi về phía mình, Lâm Nguyệt cũng không chút do dự, đưa tay phi một ngọn lười dao phù lướt gió tới.
Tỷ lệ thấy Lâm Nguyệt ra tay trước, Diệp Khuynh Tuyết lấy làm kinh hãi nhưng nhanh chóng trấn định, cũng không động, để mặc mấy ngọn đao gió bắn thẳng tới nàng ta, nhưng lúc đao gió sắp chạm tới nàng ta trong nháy mắt có dị biến nổi lên, quanh người nàng ta nổi lên quầng sáng chói bao quanh, hình thành một màn sáng, đao gió bắn nhanh tới đập mạnh vào rồi bắn ngược trở lại, Diệp Khuynh Tuyết đứng trong màn sáng không bị thương tý nào.
Đợi toàn bộ đao gió rơi xuống, Diệp Khuynh tuyết khẽ cười một tiếng, đầu ngón tay khẽ níu vạt áo, “Lâm sư muội, muội làm gì thế?”
Quang thuẫn hộ thân!
Nhìn quầng sáng chói bao phủ quanh Diệp Khuynh Tuyết, Lâm Nguyệt nhíu mày, nói lạnh nhạt, “Quả nhiên Diệp sư tỷ lợi hại thật, tu vi luyện khí tầng thứ tư thế nhưng lại có thể sử dụng được quang thuẫn hộ thân! Xem ra vận khí Diệp sư tỷ thật đúng là tốt quá”
“Cũng vậy thôi, sư muội tuổi còn nhỏ, còn không phải có tâm cơ thâm trầm sao? CẢ sư tỷ suýt nữa còn bị sư muội lừa nữa kìa!” Mặt Diệp khuynh Tuyết cười khẽ, sát khí lành lạnh phát ra.
“Thật không? Lúc trước sư tỷ không phải cũng lừa tất cả mọi người đó sao? CẢ sư tỷ Diệp Chân Chân cũng đều bị lừa đó, còn cho là ta và sư tỷ là tỷ muội tốt nữa chứ! Nói đến tâm cơ thâm trầm, tiểu muội chỉ sợ chẳng bằng sư tỷ đâu” Lâm nguyệt cười lạnh lùng một tiếng, giễu cợt nhìn Diệp Khuynh Tuyết.
“Ngươi đã biết trước rồi?” Cuối cùng Diệp Khuynh Tuyết ngưng cười, sắc mặt sầm xuống.
“Biết cái gì chứ? Biết sư tỷ cố ý tới gần ta, còn biết rõ sư tỷ lừa ta hết lần này tới lần khác sao?”
Như bị vạch mặt vậy, Lâm Nguyệt không còn khách sáo nữa, chẳng hề che giấu sự khinh thường của mình.
Nghe Lâm Nguyệt nói, trong lòng Diệp Khuynh tuyết cả kinh, lần đầu tiên muốn quan sát thật kỹ cô gái nhỏ trước mắt này, vừa nhìn, trong lòng Diệp Khuynh Tuyết càng thấy khó chịu.
Hiện tại nàng ta mới phát hiện ra tiểu nha đầu nho nhỏ nhìn có vẻ tầm thường này có làn da đẹp đến thế, đẹp tới mức khiến nàng ta rất hâm mộ. Mặc dù đối phương tuổi còn nhỏ, nhưng ngoài cặp mắt giấu trong tóc dài nhìn không rõ lắm ra, đường nét khác không chỗ nào không đẹp cả.
Nhìn khuôn mặt nhỏ của Lâm Nguyệt giấu một nửa trong tóc, càng nhìn kỹ Diệp Khuynh Tuyết càng thấy gương mặt đó đẹp không chỗ chê, trong lòng lần đầu tiên nẩy sinh cảm xúc ghen tị.
Trước khi Diệp Khuynh Tuyết xuyên qua, cũng là một đại mỹ nữ, nhưng sau xuyên không lại trở thành một cô bé có dung mạo thanh tú, khiến nàng ta không thấy hài lòng với thân thể và tướng mạo quá bình thường này, nàng ta từng nghĩ tới, sau khi tu tiên có thể khiến mình trở nên xinh đẹp hơn, nhưng sau khi nàng ta hiểu rõ thế giới này thì lại thất vọng mãi.
Bởi nàng ta phát hiện ra ở đây khác hẳn tiểu thuyết tu tiên mà kiếp trước nàng ta đọc, cũng không có giống nữ chính trong tiểu thuyết càng tu luyện thuyết pháp càng thêm xinh đẹp, ở đây mặc dù là thế giới tu chân, nhưng về mặt dung mạo tu sĩ chẳng khác thường thường là bao. Tu luyện có thể khiến một người có dung mạo được cải thiện đôi chút, nhưng trình độ thay đổi có hạn.
/266
|