Hạ Vũ là một cô gái thực bình thường.Mỗi ngày nàng đều rời nhà đi làm lúc 7h sáng,dán mặt vào máy tính,để đến 6h tối mới mệt lử về nhà.Nhưng mỗi khi thấy quá mệt mỏi,nàng lại tự an ủi bản thân bằng cách tự dặn lòng :"nàng may mắn hơn rất nhiều người hiện giờ không có việc a".
Hạ Vũ làm một bữa tối đơn giản,ăn qua loa rồi chạy ngay đến cái máy tính đã bật sẵn.Hạ Vũ là một trạch nữ,một trạch nữ thực thụ.
Ngoại trừ đi làm nàng chỉ luôn ở nhà,hết ngắm các soái ca lại đọc truyện tu tiên.Nếu như có thể nói,Hạ Vũ có thể chỉ tay lên trời mà hét rằng "nàng tự tin nhất là đọc truyện tu tiên".
Sở dĩ có cái sở thích này là bởi đây là một thế giới thật nhiệm màu a.Ngươi có thể có linh căn,có thể hấp thu tinh hoa đất trời và nếu may mắn có thể thành tiên...
Tiên nhân a...Cái đó nghĩ là có thể trường sinh cùng đất trời đấy.Thật là phấn khích. Nhưng điều đó cũng không phải dễ,chỉ cần sẩy chân liền rơi vào vạn kiếp bất phục.
Hạ Vũ đọc đến giờ là đã không biết bao nhiêu quyển.Điều làm nàng đọc mãi không chán đó là các nhân vật chính đều phi thăng thành tiên nha.Họ thực chói mắt,hào quang vạn trượng.
Từng người,từng người đều xuất chúng phi phàm.Mà trái lại các nhân vật nhất là nữ phụ thật đáng thương.Dù về xuất thân,tu luyện,mưu trí đều không thua kém,vậy mà cuối cùng đều lĩnh hộp cơm xuống sàn.
Hạ Vũ trước đây đôi khi cũng thấy bất công cho họ,trăm mưu ngàn kế thiết hạ,dồn nữ chính sắp toi mạng thì dưới bàn tay vàng của tác giả đại năng không người thì thú,không bí cảnh này thì cũng là động phủ của một vị tiên nhân cứu vớt.Trái ngược hoàn toàn,nữ phụ chỉ một búng tay là ngỡ rớt thê thảm
Dạo gần đây Hạ Vũ đang theo đuổi cuốn "Một đường tiên lộ".Sở dĩ nàng cuồng nhiệt theo dõi một phần nguyên nhân là đỉnh cấp pháo hôi trobg truyện cùng tên với nàng.Quả thật khi mới bắt đầu đọc,nàng uất ức muốn đập bàn.Nhưng càng về sau,nàng cũng không chỉ có ý định mà thực sự muốn đập a.
Cuốn tiểu thuyết này thực sự quá cẩu huyết,cẩu huyết đến không thể tin được.Nữ chính quả thực là quái vật đánh mãi không chết,nữ phụ trước,nữ phụ sau ào tiến đánh mà không chết,và nhân vật trụ tên nàng cũng là một trong số đó.
Hôm nay Hạ Vũ nôn nóng hơn mọi ngày.Sở dĩ bởi vì hôm nay là vụ đấu nhau của nhân vật mang tên nàng và nhân vật nữ chính.Hạ Vũ cố gắng soi từng chữ,từng chi tiết một.Ban đầu nàng còn cảm thấy nhân vật phụ sẽ diệt luôn nữ chính đâu.Nhưng đúng lúc này nam phụ,nam chính,yêu thú ùn ùn kéo ra bảo vệ nữ chính.Hạ Vũ muốn đập bàn nha.Ngay và luôn nàng viết bình luận,cảm tưởng viết với tốc độ trước nay chưa từng có
-"Thật là cẩu huyết quá mà.Vẫn biết nhân vật chính là vô địch,nhưng tác giả đại nhân a,ngài không thể cho nàng ấy hạ đài một lần ư?"
Nhưng làm cho Hạ Vũ giật mình đó là tác giả thực bình luận trả lời nàng
-"Không thể"
Hạ Vũ thực là bất bình rồi,vội nháy tay đánh bàn phím
-"Thật là bất công,làm người làm sao không có một lần thất bại chứ.Vẫn biết là nữ chính,nhưng nhiều một lần thất bại cũng không cản đường nàng a.Nếu ta ở đó,ta quyết cho nữ chính hạ tràng ít nhất một lần"
Cuối cùng dường như chưa thỏa mãn,nàng viết thêm chữ "hừ " rõ to,sau đó không chờ xem tác giả có phản ứng gì hay không liền tắt điện đi ngủ.Chương truyện này quả là làm người ta uất hận mà
Nhưng Hạ Vũ thực không biết ngoài nàng và tác giả còn có một người nữa vào xem bình luận.Ngay khi nàng tắt máy,người đó mới bình luận " Cứ thử xem nào " và sau đó là một loạt các kí tự lạ kì
Hạ Vũ cảm tưởng hôm nay ngủ thực chật vật a,nàng tại sao lại mơ những giấc mơ lạ kì.Đó là một loạt các hình ảnh nối tiếp nhau chạy dài.Nếu như ban đầu nàng cho đó chỉ là giấc mơ thì bây giờ Hạ Vũ thực sợ rồi.Các hình ảnh lặp lại một lần xong,lại lặp lại lần nữa,cứ thế cứ thế.Mà những hình ảnh này tại sao lại thấy quen như vậy...Đột nhiên nàng nhớ tới....."aaaaaaa"....
Hạ Vũ làm một bữa tối đơn giản,ăn qua loa rồi chạy ngay đến cái máy tính đã bật sẵn.Hạ Vũ là một trạch nữ,một trạch nữ thực thụ.
Ngoại trừ đi làm nàng chỉ luôn ở nhà,hết ngắm các soái ca lại đọc truyện tu tiên.Nếu như có thể nói,Hạ Vũ có thể chỉ tay lên trời mà hét rằng "nàng tự tin nhất là đọc truyện tu tiên".
Sở dĩ có cái sở thích này là bởi đây là một thế giới thật nhiệm màu a.Ngươi có thể có linh căn,có thể hấp thu tinh hoa đất trời và nếu may mắn có thể thành tiên...
Tiên nhân a...Cái đó nghĩ là có thể trường sinh cùng đất trời đấy.Thật là phấn khích. Nhưng điều đó cũng không phải dễ,chỉ cần sẩy chân liền rơi vào vạn kiếp bất phục.
Hạ Vũ đọc đến giờ là đã không biết bao nhiêu quyển.Điều làm nàng đọc mãi không chán đó là các nhân vật chính đều phi thăng thành tiên nha.Họ thực chói mắt,hào quang vạn trượng.
Từng người,từng người đều xuất chúng phi phàm.Mà trái lại các nhân vật nhất là nữ phụ thật đáng thương.Dù về xuất thân,tu luyện,mưu trí đều không thua kém,vậy mà cuối cùng đều lĩnh hộp cơm xuống sàn.
Hạ Vũ trước đây đôi khi cũng thấy bất công cho họ,trăm mưu ngàn kế thiết hạ,dồn nữ chính sắp toi mạng thì dưới bàn tay vàng của tác giả đại năng không người thì thú,không bí cảnh này thì cũng là động phủ của một vị tiên nhân cứu vớt.Trái ngược hoàn toàn,nữ phụ chỉ một búng tay là ngỡ rớt thê thảm
Dạo gần đây Hạ Vũ đang theo đuổi cuốn "Một đường tiên lộ".Sở dĩ nàng cuồng nhiệt theo dõi một phần nguyên nhân là đỉnh cấp pháo hôi trobg truyện cùng tên với nàng.Quả thật khi mới bắt đầu đọc,nàng uất ức muốn đập bàn.Nhưng càng về sau,nàng cũng không chỉ có ý định mà thực sự muốn đập a.
Cuốn tiểu thuyết này thực sự quá cẩu huyết,cẩu huyết đến không thể tin được.Nữ chính quả thực là quái vật đánh mãi không chết,nữ phụ trước,nữ phụ sau ào tiến đánh mà không chết,và nhân vật trụ tên nàng cũng là một trong số đó.
Hôm nay Hạ Vũ nôn nóng hơn mọi ngày.Sở dĩ bởi vì hôm nay là vụ đấu nhau của nhân vật mang tên nàng và nhân vật nữ chính.Hạ Vũ cố gắng soi từng chữ,từng chi tiết một.Ban đầu nàng còn cảm thấy nhân vật phụ sẽ diệt luôn nữ chính đâu.Nhưng đúng lúc này nam phụ,nam chính,yêu thú ùn ùn kéo ra bảo vệ nữ chính.Hạ Vũ muốn đập bàn nha.Ngay và luôn nàng viết bình luận,cảm tưởng viết với tốc độ trước nay chưa từng có
-"Thật là cẩu huyết quá mà.Vẫn biết nhân vật chính là vô địch,nhưng tác giả đại nhân a,ngài không thể cho nàng ấy hạ đài một lần ư?"
Nhưng làm cho Hạ Vũ giật mình đó là tác giả thực bình luận trả lời nàng
-"Không thể"
Hạ Vũ thực là bất bình rồi,vội nháy tay đánh bàn phím
-"Thật là bất công,làm người làm sao không có một lần thất bại chứ.Vẫn biết là nữ chính,nhưng nhiều một lần thất bại cũng không cản đường nàng a.Nếu ta ở đó,ta quyết cho nữ chính hạ tràng ít nhất một lần"
Cuối cùng dường như chưa thỏa mãn,nàng viết thêm chữ "hừ " rõ to,sau đó không chờ xem tác giả có phản ứng gì hay không liền tắt điện đi ngủ.Chương truyện này quả là làm người ta uất hận mà
Nhưng Hạ Vũ thực không biết ngoài nàng và tác giả còn có một người nữa vào xem bình luận.Ngay khi nàng tắt máy,người đó mới bình luận " Cứ thử xem nào " và sau đó là một loạt các kí tự lạ kì
Hạ Vũ cảm tưởng hôm nay ngủ thực chật vật a,nàng tại sao lại mơ những giấc mơ lạ kì.Đó là một loạt các hình ảnh nối tiếp nhau chạy dài.Nếu như ban đầu nàng cho đó chỉ là giấc mơ thì bây giờ Hạ Vũ thực sợ rồi.Các hình ảnh lặp lại một lần xong,lại lặp lại lần nữa,cứ thế cứ thế.Mà những hình ảnh này tại sao lại thấy quen như vậy...Đột nhiên nàng nhớ tới....."aaaaaaa"....
/124
|