" Mễ ti chào chủ nhân"
Hạ Vũ sau cú va chạm không biết từ đâu tới còn đang đầu choáng mắt hoa,nhưng nghe này thanh âm chính là còn kinh sợ hơn,đành nhịn đau đứng thẳng quét mắt nhìn ra bốn phía,nói đùa gì chứ,nàng cũng chỉ có một viên tuyệt mệnh đan,nếu đến thêm một cái gì khác cũng đành trốn vào trong không gian đến già thôi. Nhưng quét đi quên đến,lại vận dụng thêm " Vọng kì chân" cũng như trước,xung quanh không gì hơn ngoài đá
_" Ai vậy,mau đi ra"
Hạ Vũ giọng thì cứng rắn, nhưng trong lòng thì không ngừng dậy sóng.Nàng không nhìn thấy người kia chỉ có thể tu vi người đó cao lắm hoặc không có tồn tại. Nếu rơi vào vế trước còn đỡ,chỉ trốn vào không gian là xong,còn nếu là còn lại nàng thực không nghĩ sẽ làm cách nào,ngươi sẽ không đi thi gan cùng vật không tồn tại đi
_" Chủ nhân,ta là Mễ Ti,linh thú của ngài"
_" Cái gì..."
Khoan đã,này vật là gọi nàng một tiếng chủ nhân,lại nhận mình là linh thú,nhưng Hạ Vũ có khẳng định mình là chưa từng kí kết cùng linh thú,khi nào thì....không lẽ là thứ mới vừa rồi vật tấn công nàng
_" Ngươi....là...thứ gì ?"
Hạ Vũ ngập ngừng hỏi,đây cũng quá vội vàng đi
_" Ngài hãy gọi ta là Mễ Ti..." giọng nói thanh thanh trong trẻo vang lên.Hạ Vũ tinh tế chăm chú tìm kiếm,nhưng đúng là không thấy được nơi bắt nguồn mà ra
_" Ừ....Ngươi....Mễ Ti,ngươi là cái gì,có thể ra ngoài được hay không ?"
_" Được a,ngài mau mau giơ tay ra thôi"
Hạ Vũ nghi hoặc,nhưng vẫn làm theo,tay đưa ra phía trước. Một lúc sau,một tiểu cầu bạc từ trên đầu nàng lăn xuống,điều này làm nàng giật nảy,thì ra là trốn ở đây,không trách nàng tìm mãi không ra. Lại nhìn ngắm viên cầu,đây là cái gì a ?
Thật không ngờ ngay lập tức viên cầu động đậy,xung quang tỏa ra tám chiếc chân bạch kim nhỏ bé,nâng cả viên cầu lên,lúc này Hạ Vũ mới nhận ra : linh thú của nàng là một tiểu tinh nhện.
Được rồi,điều này làm nàng là thực hoài nghi cùng không thích. Nàng tự nhận bản thân là con người đơn giản,không quá đòi hỏi,nhưng giờ trên vai vác theo nhiều lắm trách nhiệm,nàng là thực không rỗi đi nâng niu mấy cái tiểu bảo này. Không trách nàng có suy nghĩ ấy,thử nhìn về con đường phía trước xem,
Hạ Vũ là sẽ mười phần đấu đấu cùng nữ chính Lan Băng Băng,mà đảm nhiệm trọng trách linh thú hẳn chạy không thoát nắng được.Ngươi hãy hình dung một con nhện bé bằng một quả trứng gà,so ra với khác loài nhện cũng to lắm,nhưng đặt cạnh một con giao long đúng là không chịu được một cái hắt hơi
_" ừ,Mễ Ti,ngươi là linh thú của ta hả?". Hạ Vũ là thực muốn xác định lại lần nữa
_" Đúng vậy,để cảm tạ ngài cứu ta,ta nguyện đi theo ngài mà góp lực"
Hạ Vũ nghe vậy cảm động lắm,nhưng nàng biết hiện thực tàn khốc lắm,chẳng thà để nó đi lại cứu nó một mạng
_" Mễ Ti này,ta cảm động lắm khi nghe ngươi nói vậy,nhưng ta còn nhiều việc lắm,cũng không đủ sức chăm sóc ngươi,lại càng không nỡ để ngươi dấn thân vào nguy hiểm"
Tiểu nhện nghe vậy,tám chân dựng thẳng,bốn con mắt như hạt vừng nhỏ nhướn lên,nhìn Hạ Vũ
_" Chủ nhận nói vậy là ý gì?"
Hạ Vũ cười cười trước hành động này của nó,đưa tay chọc chọc vài cái,lại rụt về,ngậm ngùi nói
_" Ngươi biết không,ta vốn không ở đây,chỉ là cái linh hồn xuyên không..."
_" Linh hồn,ngài là đoạt xá ư?"
Hạ Vũ nghe vào tai cười cười,từ chối cho ý kiến. Lời Mễ Ti nói dù khó nghe,nhưng đích thực là nàng đang chiếm thân xác của người khác
_" Gần giống như thế,cho nên ta biết một chuyện,ấy là sau này ta nhất định phải đối đầu với một người vô cùng lợi hại,ta không muốn ngươi đi theo ta chịu khổ..."
_" Mễ Ti không sợ...". Tiểu nhện dậm tám chân khẳng định. Hạ Vũ lòng tràn đầy cảm giác được quan tâm tưởng đã mất, mắt không khỏi dịu đi
_" Nhưng đi cùng người ấy còn theo tới một đầu giao long,một người kia đối phó đã không chắc, thêm vào đó nữa nguy hiểm lại là gấp lên không chỉ hai,ta sơ..."
_" Một đầu giao long ư?"
_" Đúng thế,ngươi xem..."
Hạ Vũ là đang tinhd toán khuyên giải Mễ Ti,lại thật không ngờ nó cười lên giòn tan
_" Chủ nhân,người cũng quá mức quan trọng đi,giao long gì chứ,chưa mọc ra chân,chưa bay được thì xà cũng vẫn là xà mà thôi..."
_" Cái gì,ngươi là nói gì thế,dù nó là xà thì sao,mười cấp yêu thú cũng không phải thứ ta nguoi trêu chọc được..."
_" Ha ha,chủ nhân cũng quá đề cao nó đi,đúng rồi còn chưa giới thiệu,ta là Kim Hoàng Ti,đứng hàng thứ sáu trong thập nhị thượng cổ thần thú,đứng sau phượng,long,qui,lân,hổ.Kia ngài nói giao long,chứ thực hóa long đi nữa ta đối phó một hai cũng không phải đùa"
_" Cái gì,ngươi nói cái gì,thứ sau trong ngạch thập nhị thần thú sao,ha ha,không đùa đi"
_" ta lại đi đùa ngài làm gì?"
Tiểu nhện nghiêm túc nhìn Hạ Vũ. Thấy nó nghiêm túc như vậy,nàng cũng không nữa cười, bất quá bảo nàng tin thì thật khó
_" Mễ Ti,ngươi thực là thần thú,tại sao còn bị kia giao long nuốt vào"
Thật không ngờ Mễ Ti nghe xong mắt cụp xuống
_" cái này phải kể về vụ thần ma chiến năm đó,thiên đế hạ lệnh phàm là thần thú đều phải tham chiến,ta lúc đó bất quá vừa sinh ra thôi. Cha mẹ ta sau khi truyền thừa cho ta thì đem ta phong ấn trong một viên tiểu tinh cầu,sau lại bị kia con giao long hút đi vào,yên lặng đã vài ngàn năm rồi.
Nếu như không có ngài hôm nay nếu thực sự để kia mãng xà tiến hóa làm giao long ta cũng coi như bị giam cả đời"
Hạ Vũ nghe xong Mễ Ti nói,tim đánh cái nhảy tót. Không đùa đi,một con vật bé xíu thế này cũng chen chân được vào thập nhị thượng cổ thần thú ư...
_" Mễ Ti,ngươi đang đùa đúng không vậy,lấy ngươi này thể chất làm sao cùng giao long tranh phong..."
_" Chủ nhân a,người ta nói hơn nhau không bởi sức nặng,chẳng phải người cũng dựa vào một viên đan mà quật ngã được đại xà sao...?"
_" Ý ngươi là...?"
_" Đúng thế,ta là dùng cách này tiến vào hạng sáu thượng cổ thú,ngoài tên Kim Hoàng Ti,chúng ta còn vó tên khác là Kim Tuyệt trùng,nghĩa là một khi trúng phải độc của ta,sẽ là tuyệt đối tử vong..."
Hạ Vũ sau cú va chạm không biết từ đâu tới còn đang đầu choáng mắt hoa,nhưng nghe này thanh âm chính là còn kinh sợ hơn,đành nhịn đau đứng thẳng quét mắt nhìn ra bốn phía,nói đùa gì chứ,nàng cũng chỉ có một viên tuyệt mệnh đan,nếu đến thêm một cái gì khác cũng đành trốn vào trong không gian đến già thôi. Nhưng quét đi quên đến,lại vận dụng thêm " Vọng kì chân" cũng như trước,xung quanh không gì hơn ngoài đá
_" Ai vậy,mau đi ra"
Hạ Vũ giọng thì cứng rắn, nhưng trong lòng thì không ngừng dậy sóng.Nàng không nhìn thấy người kia chỉ có thể tu vi người đó cao lắm hoặc không có tồn tại. Nếu rơi vào vế trước còn đỡ,chỉ trốn vào không gian là xong,còn nếu là còn lại nàng thực không nghĩ sẽ làm cách nào,ngươi sẽ không đi thi gan cùng vật không tồn tại đi
_" Chủ nhân,ta là Mễ Ti,linh thú của ngài"
_" Cái gì..."
Khoan đã,này vật là gọi nàng một tiếng chủ nhân,lại nhận mình là linh thú,nhưng Hạ Vũ có khẳng định mình là chưa từng kí kết cùng linh thú,khi nào thì....không lẽ là thứ mới vừa rồi vật tấn công nàng
_" Ngươi....là...thứ gì ?"
Hạ Vũ ngập ngừng hỏi,đây cũng quá vội vàng đi
_" Ngài hãy gọi ta là Mễ Ti..." giọng nói thanh thanh trong trẻo vang lên.Hạ Vũ tinh tế chăm chú tìm kiếm,nhưng đúng là không thấy được nơi bắt nguồn mà ra
_" Ừ....Ngươi....Mễ Ti,ngươi là cái gì,có thể ra ngoài được hay không ?"
_" Được a,ngài mau mau giơ tay ra thôi"
Hạ Vũ nghi hoặc,nhưng vẫn làm theo,tay đưa ra phía trước. Một lúc sau,một tiểu cầu bạc từ trên đầu nàng lăn xuống,điều này làm nàng giật nảy,thì ra là trốn ở đây,không trách nàng tìm mãi không ra. Lại nhìn ngắm viên cầu,đây là cái gì a ?
Thật không ngờ ngay lập tức viên cầu động đậy,xung quang tỏa ra tám chiếc chân bạch kim nhỏ bé,nâng cả viên cầu lên,lúc này Hạ Vũ mới nhận ra : linh thú của nàng là một tiểu tinh nhện.
Được rồi,điều này làm nàng là thực hoài nghi cùng không thích. Nàng tự nhận bản thân là con người đơn giản,không quá đòi hỏi,nhưng giờ trên vai vác theo nhiều lắm trách nhiệm,nàng là thực không rỗi đi nâng niu mấy cái tiểu bảo này. Không trách nàng có suy nghĩ ấy,thử nhìn về con đường phía trước xem,
Hạ Vũ là sẽ mười phần đấu đấu cùng nữ chính Lan Băng Băng,mà đảm nhiệm trọng trách linh thú hẳn chạy không thoát nắng được.Ngươi hãy hình dung một con nhện bé bằng một quả trứng gà,so ra với khác loài nhện cũng to lắm,nhưng đặt cạnh một con giao long đúng là không chịu được một cái hắt hơi
_" ừ,Mễ Ti,ngươi là linh thú của ta hả?". Hạ Vũ là thực muốn xác định lại lần nữa
_" Đúng vậy,để cảm tạ ngài cứu ta,ta nguyện đi theo ngài mà góp lực"
Hạ Vũ nghe vậy cảm động lắm,nhưng nàng biết hiện thực tàn khốc lắm,chẳng thà để nó đi lại cứu nó một mạng
_" Mễ Ti này,ta cảm động lắm khi nghe ngươi nói vậy,nhưng ta còn nhiều việc lắm,cũng không đủ sức chăm sóc ngươi,lại càng không nỡ để ngươi dấn thân vào nguy hiểm"
Tiểu nhện nghe vậy,tám chân dựng thẳng,bốn con mắt như hạt vừng nhỏ nhướn lên,nhìn Hạ Vũ
_" Chủ nhận nói vậy là ý gì?"
Hạ Vũ cười cười trước hành động này của nó,đưa tay chọc chọc vài cái,lại rụt về,ngậm ngùi nói
_" Ngươi biết không,ta vốn không ở đây,chỉ là cái linh hồn xuyên không..."
_" Linh hồn,ngài là đoạt xá ư?"
Hạ Vũ nghe vào tai cười cười,từ chối cho ý kiến. Lời Mễ Ti nói dù khó nghe,nhưng đích thực là nàng đang chiếm thân xác của người khác
_" Gần giống như thế,cho nên ta biết một chuyện,ấy là sau này ta nhất định phải đối đầu với một người vô cùng lợi hại,ta không muốn ngươi đi theo ta chịu khổ..."
_" Mễ Ti không sợ...". Tiểu nhện dậm tám chân khẳng định. Hạ Vũ lòng tràn đầy cảm giác được quan tâm tưởng đã mất, mắt không khỏi dịu đi
_" Nhưng đi cùng người ấy còn theo tới một đầu giao long,một người kia đối phó đã không chắc, thêm vào đó nữa nguy hiểm lại là gấp lên không chỉ hai,ta sơ..."
_" Một đầu giao long ư?"
_" Đúng thế,ngươi xem..."
Hạ Vũ là đang tinhd toán khuyên giải Mễ Ti,lại thật không ngờ nó cười lên giòn tan
_" Chủ nhân,người cũng quá mức quan trọng đi,giao long gì chứ,chưa mọc ra chân,chưa bay được thì xà cũng vẫn là xà mà thôi..."
_" Cái gì,ngươi là nói gì thế,dù nó là xà thì sao,mười cấp yêu thú cũng không phải thứ ta nguoi trêu chọc được..."
_" Ha ha,chủ nhân cũng quá đề cao nó đi,đúng rồi còn chưa giới thiệu,ta là Kim Hoàng Ti,đứng hàng thứ sáu trong thập nhị thượng cổ thần thú,đứng sau phượng,long,qui,lân,hổ.Kia ngài nói giao long,chứ thực hóa long đi nữa ta đối phó một hai cũng không phải đùa"
_" Cái gì,ngươi nói cái gì,thứ sau trong ngạch thập nhị thần thú sao,ha ha,không đùa đi"
_" ta lại đi đùa ngài làm gì?"
Tiểu nhện nghiêm túc nhìn Hạ Vũ. Thấy nó nghiêm túc như vậy,nàng cũng không nữa cười, bất quá bảo nàng tin thì thật khó
_" Mễ Ti,ngươi thực là thần thú,tại sao còn bị kia giao long nuốt vào"
Thật không ngờ Mễ Ti nghe xong mắt cụp xuống
_" cái này phải kể về vụ thần ma chiến năm đó,thiên đế hạ lệnh phàm là thần thú đều phải tham chiến,ta lúc đó bất quá vừa sinh ra thôi. Cha mẹ ta sau khi truyền thừa cho ta thì đem ta phong ấn trong một viên tiểu tinh cầu,sau lại bị kia con giao long hút đi vào,yên lặng đã vài ngàn năm rồi.
Nếu như không có ngài hôm nay nếu thực sự để kia mãng xà tiến hóa làm giao long ta cũng coi như bị giam cả đời"
Hạ Vũ nghe xong Mễ Ti nói,tim đánh cái nhảy tót. Không đùa đi,một con vật bé xíu thế này cũng chen chân được vào thập nhị thượng cổ thần thú ư...
_" Mễ Ti,ngươi đang đùa đúng không vậy,lấy ngươi này thể chất làm sao cùng giao long tranh phong..."
_" Chủ nhân a,người ta nói hơn nhau không bởi sức nặng,chẳng phải người cũng dựa vào một viên đan mà quật ngã được đại xà sao...?"
_" Ý ngươi là...?"
_" Đúng thế,ta là dùng cách này tiến vào hạng sáu thượng cổ thú,ngoài tên Kim Hoàng Ti,chúng ta còn vó tên khác là Kim Tuyệt trùng,nghĩa là một khi trúng phải độc của ta,sẽ là tuyệt đối tử vong..."
/124
|