Hạ Vũ hướng ra phía xa,có một thanh niên lách mình qua đám đông.Hắn xuyên y phục toàn một màu đen,kết hợp gương mặt gày gò,làn da trắng bệch như lâu chưa ra nắng,thân hình thấp bé,co quắp.
Hắn sáng quắc mắt nhìn về phía Hạ Vũ,nhếch miệng cười.Điều này làm nàng lạnh dọc theo sống lưng, bất giác rùng mình,cảm giác như bị độc xà nhòm trộm,không cẩn thận là hiến cho nó một miếng cắn luôn vậy.
Cái này thật đúng là không tốt,nghĩ nghĩ nàng lại tự kiểm điểm lại bản thân, sau này nhất định không được nói linh tinh, dù là nói với trẻ con,chuyện xuyên không rồi đến chuyện hiện tại, nàng thực sự chừa rồi
-"Hẳn là các ngươi sẽ không đi rồi, thế thì mau bắt con bé kia lại cho pháp sư làm lễ xua đuổi tà ma,mang lại yên ổn cho dân làng"
Lời của trưởng thôn kéo Hạ Vũ lại hiện thực. Nàng biết quê hương, gốc gác quan trọng như thế nào đối với người cổ đại,dời đi quê hương, bảy thành là chết, vì vậy dù biết bị bóc lột tới tàn tạ, những con người này cũng không có buông tha cho.
Chẳng lẽ mình lại chết ở đây ư ?
Hạ Vũ thực không cam tâm, nàng mới có được tân sinh hơn một tháng nha,giờ này cấp không vì lời nói dối của mình... Nói tới đây lại càng tự trách mình vô ý,cổ đại nha,thực tin là có ma quỷ,có hiến tế.
Hạ Vũ bỗng nghĩ nghĩ, nếu nàng nói nàng chính là linh hồn xuyên không,không biết mấy người các ngươi định hiến ta đi đâu.
Nhưng ngay lập tức nàng ném bỏ luôn cái suy nghĩ ấy, bây giờ còn phụ thuộc vào quyết định của nương và đại ca,nếu như nàng dám hé răng nói như thế chỉ sợ rời đi cũng không được mà là bị trói ngay đem thiêu nha.
So di so lại nàng thà phiêu bạt còn hơn, biết đâu còn có đường sống
Nhưng chính lúc này,một câu nói vang lên làm nàng chấn động,mắt trợn tròn
-"Ma tu...?"
Câu nói của đại ca vang lên như chùy thủ nặng nề gõ vào linh hồn nàng... Ma tu a,là cái gì khái niệm...Nó chỉ xuất hiện trong thế giới tu chân nha.Vậy ra từ trước đến giờ đây không phải là một thế giới bình thường mà là thế giới tu chân...Hạ Vũ mắt trợn lớn.
Đây thực sự là đảo điên những tính toán của nàng cả tháng qua.Tu chân a tu chân,đây là thế giới nàng hằng ao ước nha.
Nếu là mình có linh căn nàng quyết tu tiên,nàng phải làm tiên để sánh vai mấy nhân vật chính hào quang.Ha ha...Lần đầu tiên nàng muốn gặp mặt vị thần xuyên không mà bắt tay cảm tạ
Nhưng kích động qua rồi nàng mới nhớ đến tình cảnh bản thân lúc này.
Quá là bất lợi nha.Có tên ma tu đang muốn bắt nàng làm hiến tế.Với kinh nghiệm đọc tiểu thuyết tu chân lâu năm, nàng cũng đoán được một hai,hắn hẳn sẽ bắt nàng, thu hồn luyện phách nhằm gia tăng đạo hạnh.
Nếu thế thật, đừng nghĩ sống sót, ngay cả cơ hội đầu thai cũng vô vọng.Sở dĩ nàng biết vì trong những tiểu thuyết có ghi lại,linh hồn sau khi bị luyện hóa sẽ không biến mất mà tiếp tục bị dày vò trong pháp bảo.
Chính sự đau đớn của linh hồn sẽ mang lại sức mạnh cho pháp bảo,mà đến một mức độ nào đó,linh hồn bị luyện hóa ngưng thực và biến thành ác quỉ,sức mạnh vượt trội,lúc này đã mất cảm xúc,trở thành cỗ máy giết nguời,nhất nhất chỉ nghe lệnh tên ma tu đó.
Mà để ngưng thực ra một linh hồn cần cả ngàn sinh mạng,để linh hồn đó có thực thể lại cần vạn nhân,cứ thế nhân lên,ma tu muốn có hồn vương cần không biết bao nhiêu nhân mạng nữa.
Mà tu sĩ lại không được sát hại dân thường, nên chỉ có thể dồn trọng tâm vào các tu sĩ thấp giai.Nhưng xem ra cách này nhanh hơn so với giết người thường vì tu sĩ có linh lực, linh hồn sẽ mạnh hơn không chỉ gấp bội.
Tên ma tu kia đến nhân loại làm gì,lại còn muốn bắt nàng làm tế phẩm.Hạ Vũ đảo mắt một vòng,chợt phát giận đến lặng người.
Phải rồi,tu sĩ không được giết người nhưng cũng không có không cho phép xúi dục nha.Hắn chỉ cần nói nàng thân mang quỉ,đem nàng đi tế lễ,đợi nàng chết rồi lúc đó sẽ ra tay thu hồn.Thật là tính toán cẩn thận .
Hạ Vũ lúc này quay lại nhìn nương cùng đại ca,lại quét mắt dân làng xung quanh.Nếu nương không rời đi,đồng nghĩa là nàng bị làm tế phẩm,thế thì cho dù nàng có mọc cánh cũng không thoát ra được,lại nói tên ma tu vẫn đang chằm chằm nhìn như độc xà hướng nàng đánh tới.
Sinh mạng nàng đang nằm trên tay nương nàng nha.Nghĩ vậy nàng quay phát lại nhìn hai người họ.Một tháng qua nàng đã xem họ như người thân của mình.Nếu như...nếu như...
-"Ngươi biết ta là ai sao ?" tên ma tu trực tiếp lướt qua nàng đến đại ca phía sau
-" Biết thì như thế nào nào,chỉ là một tên ma tu luyện khí khì tam tầng cũng muốn ra oai"
Đây là chuyện gì a.Lời nói này làm Hạ Vũ lảo đảo suýt ngã.Chẳng lẽ đại ca nàng là tu sĩ.
Không,có lẽ cả nương nàng nữa cũng không chừng,mà xem ra đại ca ít nhất cũng đã luyện kì tầng tam.Vậy tại sao họ còn chưa dạy gì nàng.
Có khi nào nàng không có linh căn...Đây là đả kích thực lớn cho Hạ Vũ nha,đến tu chân mà không có linh căn thì nàng đến đây làm gì,chẳng phải mặc người chà đạp sao.Bất hạnh đến cùng cực nha...
Hắn sáng quắc mắt nhìn về phía Hạ Vũ,nhếch miệng cười.Điều này làm nàng lạnh dọc theo sống lưng, bất giác rùng mình,cảm giác như bị độc xà nhòm trộm,không cẩn thận là hiến cho nó một miếng cắn luôn vậy.
Cái này thật đúng là không tốt,nghĩ nghĩ nàng lại tự kiểm điểm lại bản thân, sau này nhất định không được nói linh tinh, dù là nói với trẻ con,chuyện xuyên không rồi đến chuyện hiện tại, nàng thực sự chừa rồi
-"Hẳn là các ngươi sẽ không đi rồi, thế thì mau bắt con bé kia lại cho pháp sư làm lễ xua đuổi tà ma,mang lại yên ổn cho dân làng"
Lời của trưởng thôn kéo Hạ Vũ lại hiện thực. Nàng biết quê hương, gốc gác quan trọng như thế nào đối với người cổ đại,dời đi quê hương, bảy thành là chết, vì vậy dù biết bị bóc lột tới tàn tạ, những con người này cũng không có buông tha cho.
Chẳng lẽ mình lại chết ở đây ư ?
Hạ Vũ thực không cam tâm, nàng mới có được tân sinh hơn một tháng nha,giờ này cấp không vì lời nói dối của mình... Nói tới đây lại càng tự trách mình vô ý,cổ đại nha,thực tin là có ma quỷ,có hiến tế.
Hạ Vũ bỗng nghĩ nghĩ, nếu nàng nói nàng chính là linh hồn xuyên không,không biết mấy người các ngươi định hiến ta đi đâu.
Nhưng ngay lập tức nàng ném bỏ luôn cái suy nghĩ ấy, bây giờ còn phụ thuộc vào quyết định của nương và đại ca,nếu như nàng dám hé răng nói như thế chỉ sợ rời đi cũng không được mà là bị trói ngay đem thiêu nha.
So di so lại nàng thà phiêu bạt còn hơn, biết đâu còn có đường sống
Nhưng chính lúc này,một câu nói vang lên làm nàng chấn động,mắt trợn tròn
-"Ma tu...?"
Câu nói của đại ca vang lên như chùy thủ nặng nề gõ vào linh hồn nàng... Ma tu a,là cái gì khái niệm...Nó chỉ xuất hiện trong thế giới tu chân nha.Vậy ra từ trước đến giờ đây không phải là một thế giới bình thường mà là thế giới tu chân...Hạ Vũ mắt trợn lớn.
Đây thực sự là đảo điên những tính toán của nàng cả tháng qua.Tu chân a tu chân,đây là thế giới nàng hằng ao ước nha.
Nếu là mình có linh căn nàng quyết tu tiên,nàng phải làm tiên để sánh vai mấy nhân vật chính hào quang.Ha ha...Lần đầu tiên nàng muốn gặp mặt vị thần xuyên không mà bắt tay cảm tạ
Nhưng kích động qua rồi nàng mới nhớ đến tình cảnh bản thân lúc này.
Quá là bất lợi nha.Có tên ma tu đang muốn bắt nàng làm hiến tế.Với kinh nghiệm đọc tiểu thuyết tu chân lâu năm, nàng cũng đoán được một hai,hắn hẳn sẽ bắt nàng, thu hồn luyện phách nhằm gia tăng đạo hạnh.
Nếu thế thật, đừng nghĩ sống sót, ngay cả cơ hội đầu thai cũng vô vọng.Sở dĩ nàng biết vì trong những tiểu thuyết có ghi lại,linh hồn sau khi bị luyện hóa sẽ không biến mất mà tiếp tục bị dày vò trong pháp bảo.
Chính sự đau đớn của linh hồn sẽ mang lại sức mạnh cho pháp bảo,mà đến một mức độ nào đó,linh hồn bị luyện hóa ngưng thực và biến thành ác quỉ,sức mạnh vượt trội,lúc này đã mất cảm xúc,trở thành cỗ máy giết nguời,nhất nhất chỉ nghe lệnh tên ma tu đó.
Mà để ngưng thực ra một linh hồn cần cả ngàn sinh mạng,để linh hồn đó có thực thể lại cần vạn nhân,cứ thế nhân lên,ma tu muốn có hồn vương cần không biết bao nhiêu nhân mạng nữa.
Mà tu sĩ lại không được sát hại dân thường, nên chỉ có thể dồn trọng tâm vào các tu sĩ thấp giai.Nhưng xem ra cách này nhanh hơn so với giết người thường vì tu sĩ có linh lực, linh hồn sẽ mạnh hơn không chỉ gấp bội.
Tên ma tu kia đến nhân loại làm gì,lại còn muốn bắt nàng làm tế phẩm.Hạ Vũ đảo mắt một vòng,chợt phát giận đến lặng người.
Phải rồi,tu sĩ không được giết người nhưng cũng không có không cho phép xúi dục nha.Hắn chỉ cần nói nàng thân mang quỉ,đem nàng đi tế lễ,đợi nàng chết rồi lúc đó sẽ ra tay thu hồn.Thật là tính toán cẩn thận .
Hạ Vũ lúc này quay lại nhìn nương cùng đại ca,lại quét mắt dân làng xung quanh.Nếu nương không rời đi,đồng nghĩa là nàng bị làm tế phẩm,thế thì cho dù nàng có mọc cánh cũng không thoát ra được,lại nói tên ma tu vẫn đang chằm chằm nhìn như độc xà hướng nàng đánh tới.
Sinh mạng nàng đang nằm trên tay nương nàng nha.Nghĩ vậy nàng quay phát lại nhìn hai người họ.Một tháng qua nàng đã xem họ như người thân của mình.Nếu như...nếu như...
-"Ngươi biết ta là ai sao ?" tên ma tu trực tiếp lướt qua nàng đến đại ca phía sau
-" Biết thì như thế nào nào,chỉ là một tên ma tu luyện khí khì tam tầng cũng muốn ra oai"
Đây là chuyện gì a.Lời nói này làm Hạ Vũ lảo đảo suýt ngã.Chẳng lẽ đại ca nàng là tu sĩ.
Không,có lẽ cả nương nàng nữa cũng không chừng,mà xem ra đại ca ít nhất cũng đã luyện kì tầng tam.Vậy tại sao họ còn chưa dạy gì nàng.
Có khi nào nàng không có linh căn...Đây là đả kích thực lớn cho Hạ Vũ nha,đến tu chân mà không có linh căn thì nàng đến đây làm gì,chẳng phải mặc người chà đạp sao.Bất hạnh đến cùng cực nha...
/124
|