Tần Mộc cuối cũng vẫn quyết định đi làm trước, về phần tờ báo cáo kia, hắn sẽ thay An Noãn bảo quản, đợi tối nay trả lại cho cô.
Đợi Tần Mộc đi rồi, An Noãn ngáp một hồi, sau đó ngủ một trận no nê, mới chậm rãi rời giường, trong giấc ngủ cô đã mơ một giấc mơ đẹp, trong mơ cô thấy cuộc đời mình không còn có nữ-nam chủ,nữ phụ, nam phụ, cho nên lúc tỉnh lại tâm tình cô rất tốt.
Khi dậy còn chủ động nhắn tin với Tần Mộc, muốn hắn về nhà sớm.
Tần Mộc đang tiếp khách hàng, khách hàng này Tần thị đã hợp tác 2,3 lần, thấy Tần Mộc lúc làm việc lại nhìn di động, rất kinh ngạc, mở miệng nói: “Tần tổng, bạn gái hả?”
Tần Mộc vẫn nhìn màn hình di động, trước sau như một chỉ nhắn lại một chữ đơn giản, sau đó liền đem di động đặt lại bàn làm việc, lắc đầu: “ Không! Đã có giấy chứng nhận.”
Đối phương nghe nói Tần Mộc đã kết hôn, liền thấy tiếc nuối, chung quy Tần Mộc vừa cao ráo đẹp trai lại giàu có, không ít những cô gái luôn mong chờ hắn.
Mà An Noãn nhận được tin nhắn của Tần Mộc, lăn qua lăn lại trên giường, đầu cọ cọ vào chăn, làm ổ mười mấy phút mới chính thức rời giường.
Lúc Trần Mãn Tân đến nhà An Noãn, toàn thân An Noãn tựa như phật Di lặc, đôi mắt hồ ly cười cười ngọt ngào, hai má lúm đồng tiền ẩn hiện, giống như gặp chuyện tốt lành gì đó.
“Hi, Mãn Tân, buổi sáng tốt lành, vào ngồi đi.” An Noãn nhiệt tình mời Trần Mãn Tân vào, chung cư này trừ thiếu người giúp việc ra, nơi nào cũng được cô trang trí bày biện , hơn nữa cả gian phòng đều theo phong cách của cô, tùy ý đưa mắt cũng có thể thấy những bức tranh nhỏ nhỏ xinh xinh, những vật trang sức nhỏ trên ngăn tủ, những ngôi sao nhỏ nhỏ trên mặt bàn.
Tần Mộc nói, căn phòng này giống như từ “ Tiểu Long nữ” biến thành “tiểu long bao”(bánh bao), hừ, đúng là không biết thưởng thức, bánh bao thì sao? Bánh bao có thể ấm bụng, tiểu Long nữ có thể sao?
“Ừm” Trần Mãn Tân vừa cởi giày vừa trả lời.
Quan sát thấy An Noãn tâm tình tốt, Trần Mãn tân có chút thả lỏng cũng có chút thất vọng, ngực hơi chua xót, chẳng lẽ hôm qua là thật sự ân ái sao?
“ Ngồi tự nhiên, Tần đại ca nói nhà cửa tôi sắp xếp có chút loạn, hi vọng anh đừng để ý.”
Tôi lại thấy rất tốt a. Tần Mộc thật không biết thưởng thức.
“Phải không? Haha.. tôi cũng thấy vậy, anh ấy, đến sớm quá, tôi vừa mới dùng cơm, nếu không anh uống một ly trà bưởi mật ong nhé, tôi thu dọn bàn một chút.”
Trà bưởi mật ong này là An Noãn mua trên taobao (trên mạng bán hàng online TQ) đúng lúc ấy máy tinh lag, chờ đến lúc chuyển phát nhanh mang hàng đến cô mới phát hiện mình mua tới mười mấy bình, An Noãn ngày nào cũng uống, đưa ba mẹ, đưa anh cả anh hai anh ba cũng chưa hết, bây giờ gặp người liền muốn mang món này ra.
“Được.” Trần Mãn Tân gật gật đầu nhìn dáng vẻ An Noãn mặc tạp dề rất dễ thương, bận rộn đi qua đi lại trong nhà.
Trước khi rời nhà, An Noãn còn tặng Trần Mãn Tân một bình trà bưởi mật ong 30 gói.
Sau đó, An Noãn cùng Trần Mãn Tân đi thay đổi hình tượng, kỳ thật chính là tới phòng làm việc của bà ngoại cô, kĩ thuật các nhà tạo mẫu-stylist chỗ bà ngoại cô đều thuộc hạng đẳng cấp, nhưng mà nếu đi sẽ không tránh được việc gặp Từ Kiều Kiều, cô và Từ Kiều Kiều trời sinh đã không hợp, cứ gặp là va chạm, con người như Từ Kiều Kiều, nếu như không ngứa miệng, thì, tốt nhất không nên gặp.
Lần trước cô đuổi Từ Kiều Kiều ra khỏi Tần thị, quan hệ hai người càng trở nên ác liệt hơn, cô gọi điện thoại tới tìm bà ngoại, nếu như Từ Kiều Kiều nhận điện nhất định sẽ nói bà không có ở đó, ngây thơ, cô không phải không có số di động của bà, sẽ không sợ cô ta mách tội, nếu không phải vì biết cô ta rất đáng thương, cô thật muốn so đo với cô ta.
Tránh Từ Kiều Kiều, trực tiếp tới thẳng căn phòng “A K”
AK tự coi mình là người đàn ông rất thu hút phái nữ, thích trang điểm, uống sữa, vừa nhìn Trần Mãn Tân đã nói hắn không có phẩm vị, Trần Mãn Tân nhất thời cảm thấy có chút không muốn ở lại đây, chuẩn bị rời đi, bị tên Ak phê bình là chạm vào kiêu ngạo của hắn, Trần Mãn Tân tức giận, nếu không phải hắn ta trông nam chẳng nam nữ chẳng ra nữ, hắn đã tới dạy cho hắn ta một bài học, sau đó An Noãn khuyên can mãi mới làm cho Trần Mãn Tân bình tĩnh lại đi thay đổi tạo hình.
Mà An Noãn vừa xuất hiện, toàn bộ văn phòng liền náo nhiệt lên, bởi vì rất nhiều người ‘bát quái’, người có ‘ân oán cá nhân’ cũng không ít, hơn nữa còn biết mỗi lần An Noãn tới Từ Kiều Kiều đều thất bại thảm hại.
“ Đã là phụ nữ có chồng, còn tới chỗ này lôi kéo tán tỉnh đàn ông, sợ người khác không biết sức quyến rũ của cô sao?” Nhiều lần bị giáo huấn làm cho Từ Kiều Kiều càng nói càng hăng, chỉ thấy cô ta đang khoanh tay, bộ dáng rõ ràng là muốn gây chuyện, cô ta không thích An Noãn, bà ngoại là của cô ta, An gia là của cô ta, Tần Mộc là của cô ta, quá nhiều may mắn, thế nên làm cho Từ Kiều Kiều cái gì cũng muốn phấn đấu vì ghen tị, vì không thỏa mái.
An Noãn kinh ngạc không thôi : “ Tôi đã tránh cô như vậy mà cô vẫn có thể cảm ứng được sự xuất hiện của tôi.”
Trong phòng trang điểm, AK cho Trần Mãn Tân mặc áo gió màu đen, vừa uống sữa trước gương, vừa cười cười nói: “ không tồi, so với ngươi lúc nãy như hai người khác nhau.”
... ... Nhìn thấy ngươi, toàn thân ta đều không tốt !
Bên ngoài, Từ Kiều Kiều nhún nhún vai: “ không có cách nào, hơi của cô làm cho người ta chán ghét quá, chỉ cần cô xuất hiện ở gần tôi đều có thể cảm thấy.”
Từ Kiều Kiều ngó vào bên trong dò xét, vừa lúc Trần Mãn Tân thay đổi tạo hình xong đi ra, nhất thời không theo kịp đại não, để tên Trần Mãn Tân để râu ria với tiểu soái này cùng một chỗ với nhau thật không thể nhận ra, ngược lại bị tạo hình mới của Trần Mãn Tân làm cho kinh diễm.
Nhìn khí chất cũng không giống như là tiểu bạch kiểm, vẫn theo đuổi bình thường?
Từ Kiều Kiều trong lòng thấy chưa xót, cô vì sao không thể gặp được người đàn ông ưu tú như vậy.
Nên càng nói càng hà khắc ác liệt hơn : “ Không chiếm được yêu thích của Tần Mộc nên khẩu vị của cô cũng thay đổi a, đối phương biết cô đã kết hôn chưa?”
An Noãn đột nhiên khẩn trương nói: “đừng nói, xin cô”
Từ Kiều Kiều cho rằng đã nắm được đuôi nên hừ hừ nói : “ Hiện tại cô ngăn cản không phải là quá muộn rồi sao.” Không cho ta nói, ta càng muốn nói.
Từ Kiều Kiều chống nạnh, chỉ còn thiếu ngửa mặt lên trời cười dài nữa thôi .
Nói với người cô cùng ngốc -Tần Mãn Tân: “ Này, nói cho anh biết, người phụ nữ đã có chồng, anh đừng ngu ngốc nữa.”
Đổi lại Trần Mãn Tân nổi giận đùng đùng hét một câu: “ Cút! Đồ thần kinh!”
Đắc tội người ta rồi.
An Noãn lúc này đặc biệt tốt bụng ra mặt nói giúp Từ Kiều Kiều: Đây là Trần Mãn Tân, chính là người thừa kế của Trần gia - chủ các rạp hát, nhà hát lớn nhất ở đây.”
Từ Kiều Kiều tức muốn sì hơi, lại bị chơi một nữa.
An Noãn thầm nghĩ, cười đi, xem ai là người cười cuối cùng .
————
Văn phòng Tần thị
Tần tổng, số liệu ngài muốn ta đã sửa lại.
“Ừm, lập tức điều tra mấy thành phần thuốc này giúp tôi, trong tay Tô thị có mấy loại thuốc tương ứng như này không?” Tần Mộc lưu loát mang tờ danh sách đưa cho thư ký Lý.
Tần Mộc sâu xa nói: “Anh nghĩ cách không để lại dấu vết tung thành phần thuốc đặc hiệu phẫu thuật này ra ngoài.”
Nhìn thời gian, Tần Mộc chuẩn bị tan tầm, anh đã đáp ứng An Noãn hôm nay về sớm, khó có khi Tần tổng mới buổi chiều đã trở về nhà, làm cho nhân viên văn phòng bị dọa giật mình, người nào cũng không làm nữa, ông chủ thật tuyệt.
Sự thật chứng minh, ông chủ quả thật rất tuyệt vời, bởi vì có thể tan ca sớm.
Tần Mộc vừa về tới nhà, An Noãn liền không nhịn được muốn cùng Tần Mộc chia sẻ đám quần áo hôm nay cô mang về, vẻ mặt cười đến sung sướng mở phòng để quần áo ra: “ lại đây lại đây, Tần đại ca, anh xem quần áo mới nhất trong tủ em, có thấy hâm mộ không?”
Mỗi bộ mẫu thiết kế mới Lai Tố Bình đều đưa cho cô trước một bộ, thế cho nên chưa đến nửa tháng đã đầy cả tủ quần áo, An Noãn thật vất vả mới mang về được.
Ôm cánh tay Tần Mộc, An Noãn ngửa đầu lên hỏi, đôi môi phấn hồng nhô nhô.
Hâm mộ.
Ha ha, em biết mà, cho nên, anh xem... An Noãn lại mở ra tủ bên cạnh, một loạt các trang phục Âu mới tinh.
Em chọn cả một buổi chiều , hắc hắc, không tệ chứ, có muốn khen bà xã của anh không! Thực ra là thuận tay lấy trong phòng làm việc của bà ngoại , hơn nữa còn là lấy bừa.
Ừm, không tệ. Tần Mộc mặc cho An Noãn lấy từng cái từng cái so lên người mình, quả thực là chịu không nổi móng vuốt của một con mèo cứ cọ đi cọ lại trên ngựa anh , ngực Tần Mộc đặc biệt mẫn cảm.
Cuối cùng Tần Mộc dùng một chiêu ‘hôn’, hôn cho An Noãn an phận trở lại.
————
Hiệu suất làm việc của thư ký Lý rất cao, đến buổi tối đã đưa tra kết quả điều tra cho Tần Mộc, đáp án là không có.
Tần Mộc sinh ra nghi hoặc.
Như vậy dược, An Noãn lại lấy ở đâu ra đây?
An Noãn lúc này đang cắn một đống hạt dưa trên bàn, Tần Mộc đột nhiên đưa tay ra kéo An Noãn ngồi trên đùi mình.
Rất nhẹ, An Noãn thuộc dạng ăn bao nhiêu thì thể trọng cũng không tăng, ngồi trên chân mình gần như không có cảm giác gì.
Tần đại ca, em đang cắn hạt dưa . Quá ân ái cũng không tốt, An Noãn bĩu môi nói.
Tiểu Noãn, anh có việc muốn hỏi em!
Buổi sáng sở nghiên cứu thành phố A gửi báo cáo tới, anh cầm đi rồi.
Tần Mộc nhìn An Noãn, nhìn thái độ của cô, rất sợ cô quên mất, hoặc là để sót tin tức quan trọng gì, An Noãn quá mơ hồ.
An Noãn vừa nghe, dáng vẻ như là nghe hỏi hôm nay thời tiết như thế nào, nói:
A, ưm, anh nói là loại thuốc kia sao? Anh cầm đi là tốt rồi.
Vốn cũng không nghĩ mình lấy làm gì, cô nhớ rõ chính mình trong truyện đã đề cập tới việc Tô Thần nghiên cứu phát triển thành công loại thuốc chống ung thư về nước, loại thuốc này sau đó đã vô cùng thành công, lúc cô lấy được nó từ trên người Tô Thần cũng không xác định có phải là loại thuốc mà mình muốn lấy không, cho nên liền gửi cho sở nghiên cứu của Thành phố, vận khí tốt có lẽ là đúng, vận khí kém, không có cũng chẳng ai hoài nghi cô, sở nghiên cứu thành phố A rất bảo mật nên cũng không lo việc bị tiết lộ tin tức.
Không ngờ lần này sở nghiên cứu lại may mắn nghiên cứu ra.
Kỳ thật An Noãn vốn chuẩn bị cho An gia xử lý, cho người nhà cô có một lợi thế đề phòng ngừa bất trắc, cô đại diện cho An gia, Tô Thần có thù với cô, nhất định sẽ không bỏ qua cho An gia, tuy rằng trong truyện Tô Thần không có nhúng tay vào việc lật đổ An gia, nhưng đời này biến cố tương đối nhiều, không đảm bảo Tô Thần không động thủ với An gia, Tô Thần lợi hại nhất chính là đâm dao sau lưng, không thể không đề phòng, bằng không, Tô gia nhiều người thừa kế như vậy vì sao người thì chết, người thì tàn?
Nhưng đưa cho Tần Mộc cũng giống như nhau, giữa An gia và Tô gia, Tần Mộc nhất định sẽ lựa chọn An gia.
“Ừm! em lấy thuốc này ở đâu ra? Là An gia đưa cho sao?” Tần Mộc giúp An Noãn lấy vài cọng tóc dính bên miệng ra.
“Không phải, là lần trước lấy từ trên người Tô Thần, chính là hôm Tô Thần làm trò cười đó, sau khi hắn hôn mê, thừa cơ lúc người phụ nữ kia không để ý liền đã lục lấy.
An Noãn nhỏ giọng nói, thành công đem mặt Tần Mộc chuyển đen xì.
Em thực sự không thấy được cái gì hết!
Vội vàng khua khua tay, sắc mặt Tần Mộc tốt hơn đôi chút.
Kỳ thực em đã sớm biết Tô thị muốn tuyên bố một biệt dược giải phẫu, có hiệu quả điều trị đặc biệt cho phục hồi miệng vết thương, nhưng Tô thị lợi hại nhất không phải cái này, ba một người bạn đại học của em làm ở trung tâm nghiên cứu của Tô thị, hắn vụng trộm nói cho em biết, tiếp theo Tô thị muốn nghiên cứu bệnh nhân ung thư, hình như là lợi dụng một loại thuốc nhờ khả năng sinh sôi của vi khuẩn trong cơ thể, tăng cường khả năng miễn dịch, và nâng cao khả năng chữa bệnh ung thư, lúc ấy em chỉ muốn chơi chơi thôi, cho nên liền lục lấy xem một chút, Tần đại ca, nếu anh muốn thì cầm lấy đi.” An Noãn đã sớm nghĩ trước cái cớ này để nói cho Tần Mộc.
“Ừ, vậy anh cầm!” Tần Mộc không chút khách khi thu đi phương thuốc An Noãn lấy được.
An Noãn cười ha ha, đột nhiên ôm chặt cổ Tần Mộc làm bộ đáng yêu nói: “Hihi, Tần đại ca, có phải anh muốn làm chuyện xấu không?”
‘’Muốn biết đáp án thì phải lấy gì đó để đổi, tiểu Noãn!” Tần Mộc ôm eo An Noãn, hà hoi nóng, ánh mắt đen láy dần dần sâu lại.
An Noãn vội vàng nhảy từ trên đùi Tần Mộc xuống :”Em muốn ngủ, ngủ ngon!” Cô bây giờ vẫn còn đau nha.
Cuối tháng mười một, các nhà lãnh đạo kinh thành tới thành phố A thẩm tra, ngoại trừ thị trưởng ra, Tần thị là đại biểu duy nhất được cái nhà lãnh đạo chọn lựa.
Trong đó nhiều lần Tần Mộc đưa đến các tài liệu nghiên cứu thuốc của Tô thị, đẫn đến sự chú ý của các nhà lãnh đạo.
Trước khi đi, Tần Mộc nói như thế này: “ Bí thư Lý, hoan nghênh lần sau ngài đến thành phố A, biết ngài xem trọng Tô thị, Tô thị biết được ngài quan tâm, rạng sáng qua Tô Thần đã đặc biệt đưa thành phần loại thuốc chống ung thư đưa lên sở nghiên cứu, đã được thông qua thử nghiệm nhiều lần, quả thực loại thuốc mới này có hiệu quả hơn nhiều so với các loại thuốc trước kia, tác dụng phụ cũng ít hơn so với các loại thuốc tây, gần như thuốc Đông y.”
“ Mặt khác Tô tổng đặc biệt dặn dò, lần này không cần lấy danh nghĩa Tô thị truyền ra ngoài, bọn họ chỉ là muốn cống hiến một chút cho quốc gia.”
Tô thị thật có tâm . Ông ta rất hài lòng.
Đợi Tần Mộc đi rồi, An Noãn ngáp một hồi, sau đó ngủ một trận no nê, mới chậm rãi rời giường, trong giấc ngủ cô đã mơ một giấc mơ đẹp, trong mơ cô thấy cuộc đời mình không còn có nữ-nam chủ,nữ phụ, nam phụ, cho nên lúc tỉnh lại tâm tình cô rất tốt.
Khi dậy còn chủ động nhắn tin với Tần Mộc, muốn hắn về nhà sớm.
Tần Mộc đang tiếp khách hàng, khách hàng này Tần thị đã hợp tác 2,3 lần, thấy Tần Mộc lúc làm việc lại nhìn di động, rất kinh ngạc, mở miệng nói: “Tần tổng, bạn gái hả?”
Tần Mộc vẫn nhìn màn hình di động, trước sau như một chỉ nhắn lại một chữ đơn giản, sau đó liền đem di động đặt lại bàn làm việc, lắc đầu: “ Không! Đã có giấy chứng nhận.”
Đối phương nghe nói Tần Mộc đã kết hôn, liền thấy tiếc nuối, chung quy Tần Mộc vừa cao ráo đẹp trai lại giàu có, không ít những cô gái luôn mong chờ hắn.
Mà An Noãn nhận được tin nhắn của Tần Mộc, lăn qua lăn lại trên giường, đầu cọ cọ vào chăn, làm ổ mười mấy phút mới chính thức rời giường.
Lúc Trần Mãn Tân đến nhà An Noãn, toàn thân An Noãn tựa như phật Di lặc, đôi mắt hồ ly cười cười ngọt ngào, hai má lúm đồng tiền ẩn hiện, giống như gặp chuyện tốt lành gì đó.
“Hi, Mãn Tân, buổi sáng tốt lành, vào ngồi đi.” An Noãn nhiệt tình mời Trần Mãn Tân vào, chung cư này trừ thiếu người giúp việc ra, nơi nào cũng được cô trang trí bày biện , hơn nữa cả gian phòng đều theo phong cách của cô, tùy ý đưa mắt cũng có thể thấy những bức tranh nhỏ nhỏ xinh xinh, những vật trang sức nhỏ trên ngăn tủ, những ngôi sao nhỏ nhỏ trên mặt bàn.
Tần Mộc nói, căn phòng này giống như từ “ Tiểu Long nữ” biến thành “tiểu long bao”(bánh bao), hừ, đúng là không biết thưởng thức, bánh bao thì sao? Bánh bao có thể ấm bụng, tiểu Long nữ có thể sao?
“Ừm” Trần Mãn Tân vừa cởi giày vừa trả lời.
Quan sát thấy An Noãn tâm tình tốt, Trần Mãn tân có chút thả lỏng cũng có chút thất vọng, ngực hơi chua xót, chẳng lẽ hôm qua là thật sự ân ái sao?
“ Ngồi tự nhiên, Tần đại ca nói nhà cửa tôi sắp xếp có chút loạn, hi vọng anh đừng để ý.”
Tôi lại thấy rất tốt a. Tần Mộc thật không biết thưởng thức.
“Phải không? Haha.. tôi cũng thấy vậy, anh ấy, đến sớm quá, tôi vừa mới dùng cơm, nếu không anh uống một ly trà bưởi mật ong nhé, tôi thu dọn bàn một chút.”
Trà bưởi mật ong này là An Noãn mua trên taobao (trên mạng bán hàng online TQ) đúng lúc ấy máy tinh lag, chờ đến lúc chuyển phát nhanh mang hàng đến cô mới phát hiện mình mua tới mười mấy bình, An Noãn ngày nào cũng uống, đưa ba mẹ, đưa anh cả anh hai anh ba cũng chưa hết, bây giờ gặp người liền muốn mang món này ra.
“Được.” Trần Mãn Tân gật gật đầu nhìn dáng vẻ An Noãn mặc tạp dề rất dễ thương, bận rộn đi qua đi lại trong nhà.
Trước khi rời nhà, An Noãn còn tặng Trần Mãn Tân một bình trà bưởi mật ong 30 gói.
Sau đó, An Noãn cùng Trần Mãn Tân đi thay đổi hình tượng, kỳ thật chính là tới phòng làm việc của bà ngoại cô, kĩ thuật các nhà tạo mẫu-stylist chỗ bà ngoại cô đều thuộc hạng đẳng cấp, nhưng mà nếu đi sẽ không tránh được việc gặp Từ Kiều Kiều, cô và Từ Kiều Kiều trời sinh đã không hợp, cứ gặp là va chạm, con người như Từ Kiều Kiều, nếu như không ngứa miệng, thì, tốt nhất không nên gặp.
Lần trước cô đuổi Từ Kiều Kiều ra khỏi Tần thị, quan hệ hai người càng trở nên ác liệt hơn, cô gọi điện thoại tới tìm bà ngoại, nếu như Từ Kiều Kiều nhận điện nhất định sẽ nói bà không có ở đó, ngây thơ, cô không phải không có số di động của bà, sẽ không sợ cô ta mách tội, nếu không phải vì biết cô ta rất đáng thương, cô thật muốn so đo với cô ta.
Tránh Từ Kiều Kiều, trực tiếp tới thẳng căn phòng “A K”
AK tự coi mình là người đàn ông rất thu hút phái nữ, thích trang điểm, uống sữa, vừa nhìn Trần Mãn Tân đã nói hắn không có phẩm vị, Trần Mãn Tân nhất thời cảm thấy có chút không muốn ở lại đây, chuẩn bị rời đi, bị tên Ak phê bình là chạm vào kiêu ngạo của hắn, Trần Mãn Tân tức giận, nếu không phải hắn ta trông nam chẳng nam nữ chẳng ra nữ, hắn đã tới dạy cho hắn ta một bài học, sau đó An Noãn khuyên can mãi mới làm cho Trần Mãn Tân bình tĩnh lại đi thay đổi tạo hình.
Mà An Noãn vừa xuất hiện, toàn bộ văn phòng liền náo nhiệt lên, bởi vì rất nhiều người ‘bát quái’, người có ‘ân oán cá nhân’ cũng không ít, hơn nữa còn biết mỗi lần An Noãn tới Từ Kiều Kiều đều thất bại thảm hại.
“ Đã là phụ nữ có chồng, còn tới chỗ này lôi kéo tán tỉnh đàn ông, sợ người khác không biết sức quyến rũ của cô sao?” Nhiều lần bị giáo huấn làm cho Từ Kiều Kiều càng nói càng hăng, chỉ thấy cô ta đang khoanh tay, bộ dáng rõ ràng là muốn gây chuyện, cô ta không thích An Noãn, bà ngoại là của cô ta, An gia là của cô ta, Tần Mộc là của cô ta, quá nhiều may mắn, thế nên làm cho Từ Kiều Kiều cái gì cũng muốn phấn đấu vì ghen tị, vì không thỏa mái.
An Noãn kinh ngạc không thôi : “ Tôi đã tránh cô như vậy mà cô vẫn có thể cảm ứng được sự xuất hiện của tôi.”
Trong phòng trang điểm, AK cho Trần Mãn Tân mặc áo gió màu đen, vừa uống sữa trước gương, vừa cười cười nói: “ không tồi, so với ngươi lúc nãy như hai người khác nhau.”
... ... Nhìn thấy ngươi, toàn thân ta đều không tốt !
Bên ngoài, Từ Kiều Kiều nhún nhún vai: “ không có cách nào, hơi của cô làm cho người ta chán ghét quá, chỉ cần cô xuất hiện ở gần tôi đều có thể cảm thấy.”
Từ Kiều Kiều ngó vào bên trong dò xét, vừa lúc Trần Mãn Tân thay đổi tạo hình xong đi ra, nhất thời không theo kịp đại não, để tên Trần Mãn Tân để râu ria với tiểu soái này cùng một chỗ với nhau thật không thể nhận ra, ngược lại bị tạo hình mới của Trần Mãn Tân làm cho kinh diễm.
Nhìn khí chất cũng không giống như là tiểu bạch kiểm, vẫn theo đuổi bình thường?
Từ Kiều Kiều trong lòng thấy chưa xót, cô vì sao không thể gặp được người đàn ông ưu tú như vậy.
Nên càng nói càng hà khắc ác liệt hơn : “ Không chiếm được yêu thích của Tần Mộc nên khẩu vị của cô cũng thay đổi a, đối phương biết cô đã kết hôn chưa?”
An Noãn đột nhiên khẩn trương nói: “đừng nói, xin cô”
Từ Kiều Kiều cho rằng đã nắm được đuôi nên hừ hừ nói : “ Hiện tại cô ngăn cản không phải là quá muộn rồi sao.” Không cho ta nói, ta càng muốn nói.
Từ Kiều Kiều chống nạnh, chỉ còn thiếu ngửa mặt lên trời cười dài nữa thôi .
Nói với người cô cùng ngốc -Tần Mãn Tân: “ Này, nói cho anh biết, người phụ nữ đã có chồng, anh đừng ngu ngốc nữa.”
Đổi lại Trần Mãn Tân nổi giận đùng đùng hét một câu: “ Cút! Đồ thần kinh!”
Đắc tội người ta rồi.
An Noãn lúc này đặc biệt tốt bụng ra mặt nói giúp Từ Kiều Kiều: Đây là Trần Mãn Tân, chính là người thừa kế của Trần gia - chủ các rạp hát, nhà hát lớn nhất ở đây.”
Từ Kiều Kiều tức muốn sì hơi, lại bị chơi một nữa.
An Noãn thầm nghĩ, cười đi, xem ai là người cười cuối cùng .
————
Văn phòng Tần thị
Tần tổng, số liệu ngài muốn ta đã sửa lại.
“Ừm, lập tức điều tra mấy thành phần thuốc này giúp tôi, trong tay Tô thị có mấy loại thuốc tương ứng như này không?” Tần Mộc lưu loát mang tờ danh sách đưa cho thư ký Lý.
Tần Mộc sâu xa nói: “Anh nghĩ cách không để lại dấu vết tung thành phần thuốc đặc hiệu phẫu thuật này ra ngoài.”
Nhìn thời gian, Tần Mộc chuẩn bị tan tầm, anh đã đáp ứng An Noãn hôm nay về sớm, khó có khi Tần tổng mới buổi chiều đã trở về nhà, làm cho nhân viên văn phòng bị dọa giật mình, người nào cũng không làm nữa, ông chủ thật tuyệt.
Sự thật chứng minh, ông chủ quả thật rất tuyệt vời, bởi vì có thể tan ca sớm.
Tần Mộc vừa về tới nhà, An Noãn liền không nhịn được muốn cùng Tần Mộc chia sẻ đám quần áo hôm nay cô mang về, vẻ mặt cười đến sung sướng mở phòng để quần áo ra: “ lại đây lại đây, Tần đại ca, anh xem quần áo mới nhất trong tủ em, có thấy hâm mộ không?”
Mỗi bộ mẫu thiết kế mới Lai Tố Bình đều đưa cho cô trước một bộ, thế cho nên chưa đến nửa tháng đã đầy cả tủ quần áo, An Noãn thật vất vả mới mang về được.
Ôm cánh tay Tần Mộc, An Noãn ngửa đầu lên hỏi, đôi môi phấn hồng nhô nhô.
Hâm mộ.
Ha ha, em biết mà, cho nên, anh xem... An Noãn lại mở ra tủ bên cạnh, một loạt các trang phục Âu mới tinh.
Em chọn cả một buổi chiều , hắc hắc, không tệ chứ, có muốn khen bà xã của anh không! Thực ra là thuận tay lấy trong phòng làm việc của bà ngoại , hơn nữa còn là lấy bừa.
Ừm, không tệ. Tần Mộc mặc cho An Noãn lấy từng cái từng cái so lên người mình, quả thực là chịu không nổi móng vuốt của một con mèo cứ cọ đi cọ lại trên ngựa anh , ngực Tần Mộc đặc biệt mẫn cảm.
Cuối cùng Tần Mộc dùng một chiêu ‘hôn’, hôn cho An Noãn an phận trở lại.
————
Hiệu suất làm việc của thư ký Lý rất cao, đến buổi tối đã đưa tra kết quả điều tra cho Tần Mộc, đáp án là không có.
Tần Mộc sinh ra nghi hoặc.
Như vậy dược, An Noãn lại lấy ở đâu ra đây?
An Noãn lúc này đang cắn một đống hạt dưa trên bàn, Tần Mộc đột nhiên đưa tay ra kéo An Noãn ngồi trên đùi mình.
Rất nhẹ, An Noãn thuộc dạng ăn bao nhiêu thì thể trọng cũng không tăng, ngồi trên chân mình gần như không có cảm giác gì.
Tần đại ca, em đang cắn hạt dưa . Quá ân ái cũng không tốt, An Noãn bĩu môi nói.
Tiểu Noãn, anh có việc muốn hỏi em!
Buổi sáng sở nghiên cứu thành phố A gửi báo cáo tới, anh cầm đi rồi.
Tần Mộc nhìn An Noãn, nhìn thái độ của cô, rất sợ cô quên mất, hoặc là để sót tin tức quan trọng gì, An Noãn quá mơ hồ.
An Noãn vừa nghe, dáng vẻ như là nghe hỏi hôm nay thời tiết như thế nào, nói:
A, ưm, anh nói là loại thuốc kia sao? Anh cầm đi là tốt rồi.
Vốn cũng không nghĩ mình lấy làm gì, cô nhớ rõ chính mình trong truyện đã đề cập tới việc Tô Thần nghiên cứu phát triển thành công loại thuốc chống ung thư về nước, loại thuốc này sau đó đã vô cùng thành công, lúc cô lấy được nó từ trên người Tô Thần cũng không xác định có phải là loại thuốc mà mình muốn lấy không, cho nên liền gửi cho sở nghiên cứu của Thành phố, vận khí tốt có lẽ là đúng, vận khí kém, không có cũng chẳng ai hoài nghi cô, sở nghiên cứu thành phố A rất bảo mật nên cũng không lo việc bị tiết lộ tin tức.
Không ngờ lần này sở nghiên cứu lại may mắn nghiên cứu ra.
Kỳ thật An Noãn vốn chuẩn bị cho An gia xử lý, cho người nhà cô có một lợi thế đề phòng ngừa bất trắc, cô đại diện cho An gia, Tô Thần có thù với cô, nhất định sẽ không bỏ qua cho An gia, tuy rằng trong truyện Tô Thần không có nhúng tay vào việc lật đổ An gia, nhưng đời này biến cố tương đối nhiều, không đảm bảo Tô Thần không động thủ với An gia, Tô Thần lợi hại nhất chính là đâm dao sau lưng, không thể không đề phòng, bằng không, Tô gia nhiều người thừa kế như vậy vì sao người thì chết, người thì tàn?
Nhưng đưa cho Tần Mộc cũng giống như nhau, giữa An gia và Tô gia, Tần Mộc nhất định sẽ lựa chọn An gia.
“Ừm! em lấy thuốc này ở đâu ra? Là An gia đưa cho sao?” Tần Mộc giúp An Noãn lấy vài cọng tóc dính bên miệng ra.
“Không phải, là lần trước lấy từ trên người Tô Thần, chính là hôm Tô Thần làm trò cười đó, sau khi hắn hôn mê, thừa cơ lúc người phụ nữ kia không để ý liền đã lục lấy.
An Noãn nhỏ giọng nói, thành công đem mặt Tần Mộc chuyển đen xì.
Em thực sự không thấy được cái gì hết!
Vội vàng khua khua tay, sắc mặt Tần Mộc tốt hơn đôi chút.
Kỳ thực em đã sớm biết Tô thị muốn tuyên bố một biệt dược giải phẫu, có hiệu quả điều trị đặc biệt cho phục hồi miệng vết thương, nhưng Tô thị lợi hại nhất không phải cái này, ba một người bạn đại học của em làm ở trung tâm nghiên cứu của Tô thị, hắn vụng trộm nói cho em biết, tiếp theo Tô thị muốn nghiên cứu bệnh nhân ung thư, hình như là lợi dụng một loại thuốc nhờ khả năng sinh sôi của vi khuẩn trong cơ thể, tăng cường khả năng miễn dịch, và nâng cao khả năng chữa bệnh ung thư, lúc ấy em chỉ muốn chơi chơi thôi, cho nên liền lục lấy xem một chút, Tần đại ca, nếu anh muốn thì cầm lấy đi.” An Noãn đã sớm nghĩ trước cái cớ này để nói cho Tần Mộc.
“Ừ, vậy anh cầm!” Tần Mộc không chút khách khi thu đi phương thuốc An Noãn lấy được.
An Noãn cười ha ha, đột nhiên ôm chặt cổ Tần Mộc làm bộ đáng yêu nói: “Hihi, Tần đại ca, có phải anh muốn làm chuyện xấu không?”
‘’Muốn biết đáp án thì phải lấy gì đó để đổi, tiểu Noãn!” Tần Mộc ôm eo An Noãn, hà hoi nóng, ánh mắt đen láy dần dần sâu lại.
An Noãn vội vàng nhảy từ trên đùi Tần Mộc xuống :”Em muốn ngủ, ngủ ngon!” Cô bây giờ vẫn còn đau nha.
Cuối tháng mười một, các nhà lãnh đạo kinh thành tới thành phố A thẩm tra, ngoại trừ thị trưởng ra, Tần thị là đại biểu duy nhất được cái nhà lãnh đạo chọn lựa.
Trong đó nhiều lần Tần Mộc đưa đến các tài liệu nghiên cứu thuốc của Tô thị, đẫn đến sự chú ý của các nhà lãnh đạo.
Trước khi đi, Tần Mộc nói như thế này: “ Bí thư Lý, hoan nghênh lần sau ngài đến thành phố A, biết ngài xem trọng Tô thị, Tô thị biết được ngài quan tâm, rạng sáng qua Tô Thần đã đặc biệt đưa thành phần loại thuốc chống ung thư đưa lên sở nghiên cứu, đã được thông qua thử nghiệm nhiều lần, quả thực loại thuốc mới này có hiệu quả hơn nhiều so với các loại thuốc trước kia, tác dụng phụ cũng ít hơn so với các loại thuốc tây, gần như thuốc Đông y.”
“ Mặt khác Tô tổng đặc biệt dặn dò, lần này không cần lấy danh nghĩa Tô thị truyền ra ngoài, bọn họ chỉ là muốn cống hiến một chút cho quốc gia.”
Tô thị thật có tâm . Ông ta rất hài lòng.
/28
|