An Noãn nhìn Bạch Lộ từ đối diện đi tới, không khỏi líu lưỡi, cô hoàn toàn chìm trong hoài nghi: “ đây tuyệt đối không phải là nữ chủ dưới ngòi bút của cô.”
Nhìn khuôn mặt như sản xuất hàng loại kia nhất thời An Noãn căn bản không kịp phản ứng, phẫu thuật thẩm mỹ, nữ chủ sao lại chạy đi phẫu thuật thẩm mỹ, rõ ràng trong tiểu thuyết không có chi tiết này, tại sao trở về lại đổi cả mặt rồi, cả đầu An Noãn hiện lên toàn dấu chấm hỏi.
Bạch Lộ trước kia, trên khuôn mặt trứng ngỗng chừng bàn tay có một đôi mắt anh đào ngây thơ trong sáng như học sinh cấp III, mũi không cao lắm, thẳng và thanh tú, nhìn toàn thể trông rất trong sáng như hoa sen, chọc người thương tiếc. Nhưng Bạch Lộ trước mặt, đôi mắt đã được đụng dao kéo, mắt anh đào trở thành đôi mắt hai mí to tròn có thể dễ dàng bắt gặp bất kì lúc nào trên đường, mũi được nâng lên, đầu mũi nhọn, đôi môi cũng được bơm căng mọng, nhìn rất dễ thương, nhưng nhìn kĩ sẽ thấy rất không tự nhiên, khuôn mặt trứng ngỗng giờ đã thành mặt ‘xà tinh’, tựa như chỉ cần cúi đầu cằm sẽ xiên vào ngực, khí chất trước kia đã bị hủy hoàn toàn.
An Noãn bắt đầu nhớ lại nội dung tiểu thuyết, xác định khi nữ phụ sắp xếp tai nạn giao thông, không hề hủy hoại khuôn mặt của nữ chủ, cho nên gương mặt này nhất định là do cô ta tự muốn sửa, tại sao cô ta lại nghĩ không thông vậy chứ?
“A Thần, anh không sao chứ?” Tô Thần đã lại bình thường, chừng mắt nhìn An Noãn, Bạch Lộ xuất hiện cũng lờ mờ đoán được, hơn nữa từ từ ngữ phiến diện xung quanh cũng làm cô liên tưởng lại, cũng biết được xảy ra chuyện gì, cô quay lại nói giọng nhẹ nhàng không nhanh không chậm với những người xung quanh:
“ Các vị, bạn tôi là người đàn ông đứng đắn, của cải giàu có, căn bản không cần làm chuyện cướp người dơ bẩn này, ngược lại người để ý anh ấy, muốn được đứng bên cạnh anh ấy chỗ nào cũng có, tôi nghĩ mọi người đã hiểu lầm rồi, còn vị tiểu thư này, hi vọng cô về sau làm rõ mọi chuyện rồi hãy nói, đừng vu không cho người tốt, nếu như có lần sau, chúng tôi nhất định sẽ báo cảnh sát.”
Bạch Lộ vừa châm chọc vừa cảnh cáo, toàn thân phát ra một lỗ khí lạnh, làm cho người xung quanh yên lặng dần dần tản ra.
An Noãn châm chọc cười, đổi trắng thay đen, chẳng lẽ vừa nãy không phải Tô Thần nắm cổ tay cô chất vấn sao? Hắn và cô ta đều là đồ thần kinh, xoa xoa chỗ cổ tay mới bị Tô Thần nắm đỏ lên, quả nhiên lực chú ý của mọi người lại tập trung lên tay cô, trên mặt hiện lên vẻ khinh bỉ, hiệu quả giải thích đã giảm đi một nửa, An Noãn vô tội cười, cô chẳng qua nhắc nhở mọi người xung quanh một chút, lời của cô cũng không nhất định là giả, mà Bạch Lộ và Tô Thần nhìn động tác của An Noãn, khuôn mặt đều đen lại.
An Noãn đang muốn mở miệng đáp lễ Bạch Lộ.
Lại bị từ WC ra tới Tần Mộc hộ mạnh mẽ đem nàng hộ tại trong ngực, An Noãn như là côn đồ tìm được tổ chức, ngưu khí không được, ngửa đầu, khiêu khích nhìn hai người, lại không liệu được Tần Mộc lặng lẽ nói:
Lại bị Tần Mộc mới từ WC đi ra, mạnh mẽ ôm vào ngực bảo vệ, An Noãn như côn đồ tìm lại được tổ chức, khí thế hiên ngang, ngửa đầu, khiêu khích nhìn hai người, lại không ngờ Tần Mộc lặng lẽ nói:
Nếu là hiểu lầm, như vậy xin cáo từ .
A, đừng cáo từ, để cô chỉnh đốn đối phương hãy cáo từ, Tần đại ca, đừng quá khinh thường người ta, tốt xấu gì người ta cũng là nữ chủ.
“Đừng vội đi như vậy, Tần thiếu, đều là người quen cũ, cùng nhau uống chén trà đi.” Tô Thần gọi Tần Mộc lại.
Đúng vậy, đúng vậy!
Tần Mộc, chẳng lẽ lại không nhận ra vị mỹ nữ bên cạnh tôi, là thư ký trước kia của anh, Bạch Lộ.
Đúng a đúng a, tốt xấu gì cũng làm quen với người mới thẩm mỹ này rồi hãy đi.
Tần Mộc nhìn An Noãn đang khí thế bừng bừng trong lòng mình, đoán chừng cô không muốn rời đi.
Bạch Lộ thực rất bản lĩnh, từ lúc bắt đầu lãnh đạm đến khi ngạc nhiên bừng tỉnh, lại từ ngạc nhiên đó nở một nụ cười sáng lạn nói: “ Hóa ra là người quen, ngại quá, sau trận ốm nặng, tôi mất trí nhớ, xin tự giới thiệu một lần nữa, tôi là Bạch Lộ, xin chào, Tần tổng, thật hân hạnh được gặp anh!.”
Bạch Lộ nở nụ cười không chỗ sở hở, đưa tay bày tỏ vẻ hữu hảo, đây là nụ cười cô ta luyện đã lâu, trong ngọt ngào có trong sáng ngây thơ, trong dịu dàng có vài phần lãnh đạm, không có mấy đàn ông có thể chống lại được.
Báo thù, cách tốt nhất chính là bị người phụ nữ mình yêu thương nhất hủy hoại tất cả sự nghiệp, cho nên bước thứ nhất để báo thù, chính là để cho Tần Mộc yêu cô ta.
Khi ở nước ngoài, từ lúc Tô Thần mang tài liệu về Tần Mộc, đã xem qua vô số lần ảnh của Tần Mộc, chỉ nhìn ảnh chụp, cco ta cũng đã có một cảm giác tim đập thình thịch, Tần Mộc đúng là người đàn ông rất có ma lực, không chỉ rất đáng tiếc, nếu như hắn không phải kẻ thù của mình, vậy cô nhất định sẽ thích hắn, nhưng trên thế giới này không có nếu như, Tô Thần nói cho cô biết, người đàn ông này chính là kẻ thù của cô, vậy thì được rồi, chỉ cần Tô Thần nói, cô đều tin tưởng không nghi ngờ.
Kẻ thù gián tiếp hại chết cha mẹ, cô nhất định phải làm cho hắn nhận trừng phạt thích đáng, còn có cô bé bên cạnh hắn, là An Noãn đúng không, làm hại Tô Thần mất chức vị, Tô Thần căm hận đến tận xương tủy, cô sẽ lập tức chỉnh cô ta thân bại danh liệt.
Tô Thần từng cứu cô, ai làm hại Tô Thần , cô sẽ giúp Tô Thần đòi lại.
An Noãn không thừa nhận cũng phải thừa nhận, sự điềm đạm đáng yêu vừa nãy của cô nếu so với nữ chủ trước mặt này thì kém xa.
“Xin chào” Tần Mộc sắc mặt không đổi, chạm tay Bạch Lộ, không có bất kì biểu hiện gì cho thấy bị hấp dẫn, cho dù là một giây, so với hành động đối đãi với An Noãn khác một trời một vực.
Đối với Tần Mộc mà nói, trên thế giới này ngoại trừ An Noãn, những người phụ nữ khác cũng chỉ là một kí hiệu, không có bất kì hứng thú nghiên cứu gì, hắn thưởng thức năng lực làm việc của Bạch Lộ, nhưng không có nghĩa là hắn hiếu kì đối với cô ta, ngoài An Noãn tất cả phụ nữ khác hắn đều không hiếu kì.
Bạch Lộ có chút thất vọng, cô không đủ đẹp so với người đứng bên cạnh hắn sao? Không đủ ưu tú sao? Vì báo thù, cô đã đặc biệt đi chỉnh sửa nhan sắc, nhưng phản ứng của Tần Mộc lại ngoài dự liệu của cô, nhưng dù như vậy lại càng kích thích lòng háo thắng trong lòng cô.
An Noãn mím môi, chính mình tự suy tư về tình tiết, tình tiết đã sớm thoát khỏi kịch bản, trong sách nữ chủ gặp lại nam chủ không phải như vậy.
Cô luôn theo đuổi mô típ‘’cẩu huyết’’, cho nên muốn cẩu huyết đến cùng.
Cho nên tình tiết gặp lại được thiết lập sau khi tai nạn giao thông, nhưng lần trước cô bị thương, Tần Mộc lái xe càng trở nên cẩn thận, người khác không đụng vào, căn bản không có khả năng xảy ra tai nạn, cho nên cơ bản không có khả năng đụng phải Bạch Lộ, nhưng vẫn có vài thứ không đổi, ví dụ cá tính nữ chủ vẫn thế, nữ chủ mạnh mẽ trở về, tính tình thay đổi 180 độ, cứ như trọng sinh vậy, đối xử với nữ phụ không chút nương tay.
Trong truyện nữ chủ vừa trở về liền cướp Tần Mộc, vì báo thù mà hai người họ ‘ngược luyến tình thâm”, còn nữ phụ thì rối loạn, sử dụng đủ các kiểu hãm hại, nhưng cuối cùng đều bị Bạch Lộ vạch trần, suy cho cùng Tần Mộc cũng là nam chủ, nên Bạch Lộ sau này tha thứ cho Tần Mộc, cuối cùng hạnh phúc bên nhau.
Tình tiết như vậy thật ‘đau dạ dày’ quá đi, may mà chỉ là tiểu thuyết, bằng không, An Noãn nhất định sẽ tới trước mặt Tần Mộc nhìn xem Tần Mộc có thay đổi gì không, cô nghĩ nếu như cô thấy trên mặt Tần Mộc có bất kì một thay đổi nhỏ nào đó, cô hẳn là rất buồn, bởi vì khi nhìn thấy trên mặt Tần Mộc không có bất cứ thay đổi gì An Noãn rất vui vẻ, hận không thể biến thành một con thỏ nhỏ, nhảy nhót tung tăng.
Đang lúc An Noãn suy tư, lại nghe thấy Bạch Lộ không lạnh không nhạt châm chọc nói:
“An tiểu thư thật giống chim hoàng yến.” An Noãn và Từ Kiều Kiều trước kia không thuận mắt nhau, nhưng cô biết Từ Kiều Kiều tuy rằng chán ghét cô, nhưng trước nay lại không nhìn cô bằng ánh mắt độc ác, đôi mắt kia của Bạch Lộ sắc lạnh giống như trong hầm băng vậy.
Chim hoàng yến sao? Nói cô hả? An Noãn tủm tỉm nhún nhún vai, “ không có cách nào, tôi trời sinh đã được ưu đãi hơn người, những thứ người khác cố gắng phấn đấu mấy chục năm đều không đạt được, tôi sinh ra đã có, hơn nữa tôi cũng vui vẻ làm một con chim hoàng yến, hoàng yến của Tần đại ca.” Có thể đem những chuyện vô lý ra nói thành chuyện vô cùng hợp tình hợp lý cũng chỉ có mình An Noãn.
Đổi lại, Tần Mộc buồn cười vỗ đầu cô.
Bạch Lộ cảm thấy châm chọc, đồng thời lại rất không có cách nào phản bác, chỉ đành miễn cưỡng cười.
Không khí trở nên có chút cứng ngắc!
“Ha ha, nếu như An tiểu thư và Bạch Lộ nói chuyện hợp như vậy, chi bằng chúng ta ngồi xuống uống ly trà.” An Noãn trùng mắt nhìn Tô Thần, mù hả, con mắt nào của ngươi thấy bọn ta có thể trờ chuyện, hứ.
Hai chiếc xe, bọn họ chọn tới khách sạn Thế Kỉ cách chỗ này nửa tiếng đi đường, bởi vì Tần Mộc và An Noãn còn chưa ăn cơm.
Trên xe, An Noãn cúi đầu, Tần Mộc nghiêng đầu nhìn một cái, nói: Không vui?
Cô ta nói em là chim hoàng yến! Tính khí trẻ con của An Noãn bùng phát, oán giận mách với Tần Mộc.
Không phải lúc nãy em đã đáp trả rồi sao, lúc ấy làm cho cô ta á khẩu không nói được gì.
Đó là cố ý nói cho cô ta nghe , em không muốn để người ta tự tung tự tác lại còn làm giảm uy phong của mình, hơn nữa anh với Tô Thần trước nay bằng mặt không bằng lòng, em muốn lấy thể diện cho anh, nhưng thực ratrong lòng vẫn rất để ý.”Bị người khác châm chọc là ‘bình hoa di động’ ai cũng sẽ để ý.
Tần Mộc cảm thấy có môt luồng ấm áp trong lòng, nhìn dáng vẻ uể oải của An Noãn không đành lòng tạ áp lực cho cô, dùng phương pháp nhẹ nhàng nói :” bà xã anh sau này là đại tác gia, sao có thể là chim hoàng yến?” Chim hoàng yến chỉ có thể dựa vào chủ nhân nuôi nấng, chăm sóc.
“Hay là có người không muốn là tác gia nữa, vậy thì tốt, anh có thể tiết kiệm một khoản tiền lớn.” Tần Mộc gật gật đầu, bàn tay đặt trên vô lăng gõ gõ vài cái.
An Noãn bị Tần Mộc chọc cười, không ngờ Tần địa ca còn có thể an ủi cô như vậy, nên vui vẻ ra mặt nói: “ Không được, ai nói em không làm tác gia, em nhất định sẽ xuất bản, đóng phim, anh từng nói sẽ đầu tư cho em, không được thất hứa.”
Ưm, anh tin tưởng nhà chúng ta sẽ xuất hiện một đại tác gia .
An Noãn nháy mắt liền không hề rối rắm chuyện này nữa.
Bắt đầu cùng Tần Mộc hi hi ha ha, bỗng chiếc xe trước mắt lướt qua, còn có ánh mắt đắc ý của Bạch Lộ làm cô lần nữa “đau dạ dày”.
Rút ra một tờ giấy ăn, giơ lên, nói với Tần Mộc: Tần đại ca, vượt qua cô ta, đừng để cô ta coi thường.
Tần Mộc lại không có bất kì ý muốn tăng tốc nào, phúc hắc cười:” nhanh làm gì, con đường này từ đầu đến cuối đều bị giám sát tốc độ, cứ để cô ta vượt, tin chắc qua đoạn đường này, cô ta sẽ phải thi lại bằng lái.”
“Phải không? Tần đại ca, anh thật xấu xa.
Tần Mộc không lạnh không nhạt nói: Cho dù không như vậy, cũng sẽ không lái nhanh, em quên lần trước bị thương rồi hả?
Được rồi. Thì ra là trùng hợp, An Noãn phồng lên giống như trái khí cầu rồi lại lập tức xẹp xuống.
“Tần đại ca, em có dự cảm, chút nữa trên bàn ăn, cô ta nhất định sẽ gây chuyện với em, đợi đến lúc đó nếu em không ứng phó được, anh nhớ giúp em nha, chúng ta ‘’phu thê đồng tâm, kì lợi đoạn kim”.
Lời này là dùng như vậy sao? Tần Mộc trầm mặc, Được.
Tần đại ca, anh thật tốt.
Bạch Lộ nhìn gương chiếu hậu, thấy mình càng ngày càng cách xa chiếc Porche, trong lòng không khỏi thất vọng, giống như đấm một đấm lên đệm bông vậy, toàn thân vô lực.
Trên bàn cơm, Tô Tần vẫn khen Bạch Lộ ưu tú như thế nào, Bạch Lộ có thể nói chuyện bất động sản như thế nào với Tần Mộc, giống như cố ý muốn xem thường An Noãn.
Hơn nữa còn cố ú nói cho Tần Mộc biết cô ta ở Mỹ cũng làm lĩnh vực này, nếu có cơ hội muốn vào công ty Tần Mộc phát triển, trên thực tế, An Noãn làm thư ký bao lâu như vậy, không nói là toàn bộ đều hiểu, nhưng sơ sơ thì vẫn biết, cho nên muốn xen vào nói là hoàn toàn không vấn đề.
“An tiểu thư, đề tài này có phải hơi khô khan không? Cũng khó trách, cô không phải người trong nghề, lại chưa từng học qua, thấy vô vị cũng khó tránh.”
không có, tôi bây giờ đang muốn học hỏi thêm nhiều thứ.
Nếu như theo không kịp thì đừng miễn cưỡng bản thân, có vài thứ phải dựa vào thiên phú!
Cái này tôi hiểu, nhưng Tần đại ca có nói tôi ưu tú hơn so với cô, cho nên việc cô có thể làm tốt thì tôi cũng có thể làm tốt, việc cô không thể làm tốt, tôi cũng có thể làm tốt, đúng không, Tần đại ca? Phải lấy lại khí thế cho tất cả nhân vật hi sinh và nữ phụ.
Ừm. Tần Mộc giúp An Noãn rót, đúng là như vậy.
Bạch Lộ thấy Tần Mộc lên tiếng trả lời, nhất thời đối những thức ăn này không có khẩu vị.
Cả bữa cơm, chỉ có An Noãn ăn sung sướng.
An Noãn trước khi đi, còn đặc biệt nghiêng cằm, nháy nháy mắt với Bạch Lộ, nhếch miệng lên cười.
Trên đường trở về, Bạch Lộ nhìn Tô Thần, có chút khó chịu nói: Không phải nói Tần Mộc rất không thích An Noãn sao?
Có lẽ là đang diễn kịch, chuyện trong hào môn gia tộc, làm gì có cái gọi là tình yêu chân thành. Tô Thần nói.
Hừ, tôi nhất định phải có được Tần Mộc, sau đó đá hắn, còn có An Noãn kia, tôi vừa nhìn đã thấy không thoải mái. Bạch Lộ hung hãn nói.
Đợi đến lúc đó, cô mới là mây trắng trên trời cao, còn cô ta chỉ là cặn bã dưới đất, cô muốn trừng phạt như thế nào cũng được. nhưng tiền đề là tôi đã chơi chán .
Nhìn khuôn mặt như sản xuất hàng loại kia nhất thời An Noãn căn bản không kịp phản ứng, phẫu thuật thẩm mỹ, nữ chủ sao lại chạy đi phẫu thuật thẩm mỹ, rõ ràng trong tiểu thuyết không có chi tiết này, tại sao trở về lại đổi cả mặt rồi, cả đầu An Noãn hiện lên toàn dấu chấm hỏi.
Bạch Lộ trước kia, trên khuôn mặt trứng ngỗng chừng bàn tay có một đôi mắt anh đào ngây thơ trong sáng như học sinh cấp III, mũi không cao lắm, thẳng và thanh tú, nhìn toàn thể trông rất trong sáng như hoa sen, chọc người thương tiếc. Nhưng Bạch Lộ trước mặt, đôi mắt đã được đụng dao kéo, mắt anh đào trở thành đôi mắt hai mí to tròn có thể dễ dàng bắt gặp bất kì lúc nào trên đường, mũi được nâng lên, đầu mũi nhọn, đôi môi cũng được bơm căng mọng, nhìn rất dễ thương, nhưng nhìn kĩ sẽ thấy rất không tự nhiên, khuôn mặt trứng ngỗng giờ đã thành mặt ‘xà tinh’, tựa như chỉ cần cúi đầu cằm sẽ xiên vào ngực, khí chất trước kia đã bị hủy hoàn toàn.
An Noãn bắt đầu nhớ lại nội dung tiểu thuyết, xác định khi nữ phụ sắp xếp tai nạn giao thông, không hề hủy hoại khuôn mặt của nữ chủ, cho nên gương mặt này nhất định là do cô ta tự muốn sửa, tại sao cô ta lại nghĩ không thông vậy chứ?
“A Thần, anh không sao chứ?” Tô Thần đã lại bình thường, chừng mắt nhìn An Noãn, Bạch Lộ xuất hiện cũng lờ mờ đoán được, hơn nữa từ từ ngữ phiến diện xung quanh cũng làm cô liên tưởng lại, cũng biết được xảy ra chuyện gì, cô quay lại nói giọng nhẹ nhàng không nhanh không chậm với những người xung quanh:
“ Các vị, bạn tôi là người đàn ông đứng đắn, của cải giàu có, căn bản không cần làm chuyện cướp người dơ bẩn này, ngược lại người để ý anh ấy, muốn được đứng bên cạnh anh ấy chỗ nào cũng có, tôi nghĩ mọi người đã hiểu lầm rồi, còn vị tiểu thư này, hi vọng cô về sau làm rõ mọi chuyện rồi hãy nói, đừng vu không cho người tốt, nếu như có lần sau, chúng tôi nhất định sẽ báo cảnh sát.”
Bạch Lộ vừa châm chọc vừa cảnh cáo, toàn thân phát ra một lỗ khí lạnh, làm cho người xung quanh yên lặng dần dần tản ra.
An Noãn châm chọc cười, đổi trắng thay đen, chẳng lẽ vừa nãy không phải Tô Thần nắm cổ tay cô chất vấn sao? Hắn và cô ta đều là đồ thần kinh, xoa xoa chỗ cổ tay mới bị Tô Thần nắm đỏ lên, quả nhiên lực chú ý của mọi người lại tập trung lên tay cô, trên mặt hiện lên vẻ khinh bỉ, hiệu quả giải thích đã giảm đi một nửa, An Noãn vô tội cười, cô chẳng qua nhắc nhở mọi người xung quanh một chút, lời của cô cũng không nhất định là giả, mà Bạch Lộ và Tô Thần nhìn động tác của An Noãn, khuôn mặt đều đen lại.
An Noãn đang muốn mở miệng đáp lễ Bạch Lộ.
Lại bị từ WC ra tới Tần Mộc hộ mạnh mẽ đem nàng hộ tại trong ngực, An Noãn như là côn đồ tìm được tổ chức, ngưu khí không được, ngửa đầu, khiêu khích nhìn hai người, lại không liệu được Tần Mộc lặng lẽ nói:
Lại bị Tần Mộc mới từ WC đi ra, mạnh mẽ ôm vào ngực bảo vệ, An Noãn như côn đồ tìm lại được tổ chức, khí thế hiên ngang, ngửa đầu, khiêu khích nhìn hai người, lại không ngờ Tần Mộc lặng lẽ nói:
Nếu là hiểu lầm, như vậy xin cáo từ .
A, đừng cáo từ, để cô chỉnh đốn đối phương hãy cáo từ, Tần đại ca, đừng quá khinh thường người ta, tốt xấu gì người ta cũng là nữ chủ.
“Đừng vội đi như vậy, Tần thiếu, đều là người quen cũ, cùng nhau uống chén trà đi.” Tô Thần gọi Tần Mộc lại.
Đúng vậy, đúng vậy!
Tần Mộc, chẳng lẽ lại không nhận ra vị mỹ nữ bên cạnh tôi, là thư ký trước kia của anh, Bạch Lộ.
Đúng a đúng a, tốt xấu gì cũng làm quen với người mới thẩm mỹ này rồi hãy đi.
Tần Mộc nhìn An Noãn đang khí thế bừng bừng trong lòng mình, đoán chừng cô không muốn rời đi.
Bạch Lộ thực rất bản lĩnh, từ lúc bắt đầu lãnh đạm đến khi ngạc nhiên bừng tỉnh, lại từ ngạc nhiên đó nở một nụ cười sáng lạn nói: “ Hóa ra là người quen, ngại quá, sau trận ốm nặng, tôi mất trí nhớ, xin tự giới thiệu một lần nữa, tôi là Bạch Lộ, xin chào, Tần tổng, thật hân hạnh được gặp anh!.”
Bạch Lộ nở nụ cười không chỗ sở hở, đưa tay bày tỏ vẻ hữu hảo, đây là nụ cười cô ta luyện đã lâu, trong ngọt ngào có trong sáng ngây thơ, trong dịu dàng có vài phần lãnh đạm, không có mấy đàn ông có thể chống lại được.
Báo thù, cách tốt nhất chính là bị người phụ nữ mình yêu thương nhất hủy hoại tất cả sự nghiệp, cho nên bước thứ nhất để báo thù, chính là để cho Tần Mộc yêu cô ta.
Khi ở nước ngoài, từ lúc Tô Thần mang tài liệu về Tần Mộc, đã xem qua vô số lần ảnh của Tần Mộc, chỉ nhìn ảnh chụp, cco ta cũng đã có một cảm giác tim đập thình thịch, Tần Mộc đúng là người đàn ông rất có ma lực, không chỉ rất đáng tiếc, nếu như hắn không phải kẻ thù của mình, vậy cô nhất định sẽ thích hắn, nhưng trên thế giới này không có nếu như, Tô Thần nói cho cô biết, người đàn ông này chính là kẻ thù của cô, vậy thì được rồi, chỉ cần Tô Thần nói, cô đều tin tưởng không nghi ngờ.
Kẻ thù gián tiếp hại chết cha mẹ, cô nhất định phải làm cho hắn nhận trừng phạt thích đáng, còn có cô bé bên cạnh hắn, là An Noãn đúng không, làm hại Tô Thần mất chức vị, Tô Thần căm hận đến tận xương tủy, cô sẽ lập tức chỉnh cô ta thân bại danh liệt.
Tô Thần từng cứu cô, ai làm hại Tô Thần , cô sẽ giúp Tô Thần đòi lại.
An Noãn không thừa nhận cũng phải thừa nhận, sự điềm đạm đáng yêu vừa nãy của cô nếu so với nữ chủ trước mặt này thì kém xa.
“Xin chào” Tần Mộc sắc mặt không đổi, chạm tay Bạch Lộ, không có bất kì biểu hiện gì cho thấy bị hấp dẫn, cho dù là một giây, so với hành động đối đãi với An Noãn khác một trời một vực.
Đối với Tần Mộc mà nói, trên thế giới này ngoại trừ An Noãn, những người phụ nữ khác cũng chỉ là một kí hiệu, không có bất kì hứng thú nghiên cứu gì, hắn thưởng thức năng lực làm việc của Bạch Lộ, nhưng không có nghĩa là hắn hiếu kì đối với cô ta, ngoài An Noãn tất cả phụ nữ khác hắn đều không hiếu kì.
Bạch Lộ có chút thất vọng, cô không đủ đẹp so với người đứng bên cạnh hắn sao? Không đủ ưu tú sao? Vì báo thù, cô đã đặc biệt đi chỉnh sửa nhan sắc, nhưng phản ứng của Tần Mộc lại ngoài dự liệu của cô, nhưng dù như vậy lại càng kích thích lòng háo thắng trong lòng cô.
An Noãn mím môi, chính mình tự suy tư về tình tiết, tình tiết đã sớm thoát khỏi kịch bản, trong sách nữ chủ gặp lại nam chủ không phải như vậy.
Cô luôn theo đuổi mô típ‘’cẩu huyết’’, cho nên muốn cẩu huyết đến cùng.
Cho nên tình tiết gặp lại được thiết lập sau khi tai nạn giao thông, nhưng lần trước cô bị thương, Tần Mộc lái xe càng trở nên cẩn thận, người khác không đụng vào, căn bản không có khả năng xảy ra tai nạn, cho nên cơ bản không có khả năng đụng phải Bạch Lộ, nhưng vẫn có vài thứ không đổi, ví dụ cá tính nữ chủ vẫn thế, nữ chủ mạnh mẽ trở về, tính tình thay đổi 180 độ, cứ như trọng sinh vậy, đối xử với nữ phụ không chút nương tay.
Trong truyện nữ chủ vừa trở về liền cướp Tần Mộc, vì báo thù mà hai người họ ‘ngược luyến tình thâm”, còn nữ phụ thì rối loạn, sử dụng đủ các kiểu hãm hại, nhưng cuối cùng đều bị Bạch Lộ vạch trần, suy cho cùng Tần Mộc cũng là nam chủ, nên Bạch Lộ sau này tha thứ cho Tần Mộc, cuối cùng hạnh phúc bên nhau.
Tình tiết như vậy thật ‘đau dạ dày’ quá đi, may mà chỉ là tiểu thuyết, bằng không, An Noãn nhất định sẽ tới trước mặt Tần Mộc nhìn xem Tần Mộc có thay đổi gì không, cô nghĩ nếu như cô thấy trên mặt Tần Mộc có bất kì một thay đổi nhỏ nào đó, cô hẳn là rất buồn, bởi vì khi nhìn thấy trên mặt Tần Mộc không có bất cứ thay đổi gì An Noãn rất vui vẻ, hận không thể biến thành một con thỏ nhỏ, nhảy nhót tung tăng.
Đang lúc An Noãn suy tư, lại nghe thấy Bạch Lộ không lạnh không nhạt châm chọc nói:
“An tiểu thư thật giống chim hoàng yến.” An Noãn và Từ Kiều Kiều trước kia không thuận mắt nhau, nhưng cô biết Từ Kiều Kiều tuy rằng chán ghét cô, nhưng trước nay lại không nhìn cô bằng ánh mắt độc ác, đôi mắt kia của Bạch Lộ sắc lạnh giống như trong hầm băng vậy.
Chim hoàng yến sao? Nói cô hả? An Noãn tủm tỉm nhún nhún vai, “ không có cách nào, tôi trời sinh đã được ưu đãi hơn người, những thứ người khác cố gắng phấn đấu mấy chục năm đều không đạt được, tôi sinh ra đã có, hơn nữa tôi cũng vui vẻ làm một con chim hoàng yến, hoàng yến của Tần đại ca.” Có thể đem những chuyện vô lý ra nói thành chuyện vô cùng hợp tình hợp lý cũng chỉ có mình An Noãn.
Đổi lại, Tần Mộc buồn cười vỗ đầu cô.
Bạch Lộ cảm thấy châm chọc, đồng thời lại rất không có cách nào phản bác, chỉ đành miễn cưỡng cười.
Không khí trở nên có chút cứng ngắc!
“Ha ha, nếu như An tiểu thư và Bạch Lộ nói chuyện hợp như vậy, chi bằng chúng ta ngồi xuống uống ly trà.” An Noãn trùng mắt nhìn Tô Thần, mù hả, con mắt nào của ngươi thấy bọn ta có thể trờ chuyện, hứ.
Hai chiếc xe, bọn họ chọn tới khách sạn Thế Kỉ cách chỗ này nửa tiếng đi đường, bởi vì Tần Mộc và An Noãn còn chưa ăn cơm.
Trên xe, An Noãn cúi đầu, Tần Mộc nghiêng đầu nhìn một cái, nói: Không vui?
Cô ta nói em là chim hoàng yến! Tính khí trẻ con của An Noãn bùng phát, oán giận mách với Tần Mộc.
Không phải lúc nãy em đã đáp trả rồi sao, lúc ấy làm cho cô ta á khẩu không nói được gì.
Đó là cố ý nói cho cô ta nghe , em không muốn để người ta tự tung tự tác lại còn làm giảm uy phong của mình, hơn nữa anh với Tô Thần trước nay bằng mặt không bằng lòng, em muốn lấy thể diện cho anh, nhưng thực ratrong lòng vẫn rất để ý.”Bị người khác châm chọc là ‘bình hoa di động’ ai cũng sẽ để ý.
Tần Mộc cảm thấy có môt luồng ấm áp trong lòng, nhìn dáng vẻ uể oải của An Noãn không đành lòng tạ áp lực cho cô, dùng phương pháp nhẹ nhàng nói :” bà xã anh sau này là đại tác gia, sao có thể là chim hoàng yến?” Chim hoàng yến chỉ có thể dựa vào chủ nhân nuôi nấng, chăm sóc.
“Hay là có người không muốn là tác gia nữa, vậy thì tốt, anh có thể tiết kiệm một khoản tiền lớn.” Tần Mộc gật gật đầu, bàn tay đặt trên vô lăng gõ gõ vài cái.
An Noãn bị Tần Mộc chọc cười, không ngờ Tần địa ca còn có thể an ủi cô như vậy, nên vui vẻ ra mặt nói: “ Không được, ai nói em không làm tác gia, em nhất định sẽ xuất bản, đóng phim, anh từng nói sẽ đầu tư cho em, không được thất hứa.”
Ưm, anh tin tưởng nhà chúng ta sẽ xuất hiện một đại tác gia .
An Noãn nháy mắt liền không hề rối rắm chuyện này nữa.
Bắt đầu cùng Tần Mộc hi hi ha ha, bỗng chiếc xe trước mắt lướt qua, còn có ánh mắt đắc ý của Bạch Lộ làm cô lần nữa “đau dạ dày”.
Rút ra một tờ giấy ăn, giơ lên, nói với Tần Mộc: Tần đại ca, vượt qua cô ta, đừng để cô ta coi thường.
Tần Mộc lại không có bất kì ý muốn tăng tốc nào, phúc hắc cười:” nhanh làm gì, con đường này từ đầu đến cuối đều bị giám sát tốc độ, cứ để cô ta vượt, tin chắc qua đoạn đường này, cô ta sẽ phải thi lại bằng lái.”
“Phải không? Tần đại ca, anh thật xấu xa.
Tần Mộc không lạnh không nhạt nói: Cho dù không như vậy, cũng sẽ không lái nhanh, em quên lần trước bị thương rồi hả?
Được rồi. Thì ra là trùng hợp, An Noãn phồng lên giống như trái khí cầu rồi lại lập tức xẹp xuống.
“Tần đại ca, em có dự cảm, chút nữa trên bàn ăn, cô ta nhất định sẽ gây chuyện với em, đợi đến lúc đó nếu em không ứng phó được, anh nhớ giúp em nha, chúng ta ‘’phu thê đồng tâm, kì lợi đoạn kim”.
Lời này là dùng như vậy sao? Tần Mộc trầm mặc, Được.
Tần đại ca, anh thật tốt.
Bạch Lộ nhìn gương chiếu hậu, thấy mình càng ngày càng cách xa chiếc Porche, trong lòng không khỏi thất vọng, giống như đấm một đấm lên đệm bông vậy, toàn thân vô lực.
Trên bàn cơm, Tô Tần vẫn khen Bạch Lộ ưu tú như thế nào, Bạch Lộ có thể nói chuyện bất động sản như thế nào với Tần Mộc, giống như cố ý muốn xem thường An Noãn.
Hơn nữa còn cố ú nói cho Tần Mộc biết cô ta ở Mỹ cũng làm lĩnh vực này, nếu có cơ hội muốn vào công ty Tần Mộc phát triển, trên thực tế, An Noãn làm thư ký bao lâu như vậy, không nói là toàn bộ đều hiểu, nhưng sơ sơ thì vẫn biết, cho nên muốn xen vào nói là hoàn toàn không vấn đề.
“An tiểu thư, đề tài này có phải hơi khô khan không? Cũng khó trách, cô không phải người trong nghề, lại chưa từng học qua, thấy vô vị cũng khó tránh.”
không có, tôi bây giờ đang muốn học hỏi thêm nhiều thứ.
Nếu như theo không kịp thì đừng miễn cưỡng bản thân, có vài thứ phải dựa vào thiên phú!
Cái này tôi hiểu, nhưng Tần đại ca có nói tôi ưu tú hơn so với cô, cho nên việc cô có thể làm tốt thì tôi cũng có thể làm tốt, việc cô không thể làm tốt, tôi cũng có thể làm tốt, đúng không, Tần đại ca? Phải lấy lại khí thế cho tất cả nhân vật hi sinh và nữ phụ.
Ừm. Tần Mộc giúp An Noãn rót, đúng là như vậy.
Bạch Lộ thấy Tần Mộc lên tiếng trả lời, nhất thời đối những thức ăn này không có khẩu vị.
Cả bữa cơm, chỉ có An Noãn ăn sung sướng.
An Noãn trước khi đi, còn đặc biệt nghiêng cằm, nháy nháy mắt với Bạch Lộ, nhếch miệng lên cười.
Trên đường trở về, Bạch Lộ nhìn Tô Thần, có chút khó chịu nói: Không phải nói Tần Mộc rất không thích An Noãn sao?
Có lẽ là đang diễn kịch, chuyện trong hào môn gia tộc, làm gì có cái gọi là tình yêu chân thành. Tô Thần nói.
Hừ, tôi nhất định phải có được Tần Mộc, sau đó đá hắn, còn có An Noãn kia, tôi vừa nhìn đã thấy không thoải mái. Bạch Lộ hung hãn nói.
Đợi đến lúc đó, cô mới là mây trắng trên trời cao, còn cô ta chỉ là cặn bã dưới đất, cô muốn trừng phạt như thế nào cũng được. nhưng tiền đề là tôi đã chơi chán .
/28
|