An Noãn giật mình một cái, cmn, vừa nghe tiếng hét đã biết rất rất đau.
Nhìn biểu hiện của Tô Thần, nhất định đã xem cô là kẻ thù, An Noãn ý thức được nhân từ với kẻ thù chính là tàn nhẫn với bản thân mình, cho nên cô rất tự nhiên rút gót giày của mình ra, chỉ thấy Tô Thần lại che mông, hét lên thảm thiết lần nữa, đột nhiên hai mắt hắn đảo một vòng, Tô Thần ngã “oạch” một cái xuống nền đất bất động, An Noãn đoán chừng do đau quá mà hôn mê, bởi vì cô thấy khóe mắt Tô Thần có hai giọt nước mắt.
An noãn sờ hai bên, phát hiện mình không mang di động không thể chụp lại tình cảnh Tô Thần bây giờ, để sau này uy hiếp hắn, có chút tiếc nuối, cô chậc chậc vài tiếng, hai tay sờ cằm, đăm chiêu nhìn về phía Tô Thần.
Khi nhìn tới ống tiêm rơi trên mặt đất, hai mắt An Noãn liền sáng lên, các nghiên cứu dược phẩm của Tô thị luôn luôn là số 1 số 2 toàn quốc, như nghĩ ra điều gì, trong bóng tối, đôi mắt sáng lấp lánh kia, dường như những ánh sáng của châu ngọc hay sao mai cũng không sánh bằng.
Chỉ thấy An Noãn lục soát đồ trong túi Tô Thần.
Khi An Noãn đang lục túi quần Tô Thần, sờ thấy mấy bình thuốc, liền vui vẻ lên, cô cũng không khẳng định thứ mà cô muốn có ở trong đó không, nhung thôi, cứ lấy đem đi nghiên cứu tất vậy, hy vọng vận may của cô không quá kém.
Bụi cỏ đối diện vang lên tiếng “ xoạt.. xoạt...xoạt…”, An Noãn ngẩng đầu, là người phụ nữ vừa bị Tô Thần đánh ngất, sau khi Tô Thần hôn mê thì tỉnh lại.
Thôi xong, chút thì quên còn có cô nàng này, An Noãn vội vàng làm bộ làm tịch kiểm tra vết thương của Tô Thần.
Cô khẳng định, nếu không đưa ra một lời giải thích, người phụ nữ này tuyệt đối sẽ không buông tha cô.
Quả nhiên, cô ta nhìn thấy Tô Thần hôn mê trên mặt đất, gian nan bò dậy, đẩy An Noãn ra, che trở Tô Thần như gà mái bảo vệ con, cảnh giác nhìn An Noãn nói: “ Cô đã làm gì Tô thần?
Kiểu tóc vốn tinh xảo bị Tô Thần đánh nên có chút hỗn loạn, tên đàn ông giàu có xấu xa, luôn luôn có một đám phụ nữ đám theo, trước khi Bạch Lộ xuất hiện, Tô Thần có rất nhiều đàn bà, những người này, hoặc là vì tiền, hoặc là vì khuôn mặt hắn, tự nguyện ở bên cạnh hắn.
An Noãn bỗng nhiên nhớ một chị họ ở kiếp trước, gả cho một tên “ nhị phú đại”, kết hôn hai năm, tên kia bắt đầu trở nên vũ phu, nhưng dù hắn có đánh chị ấy như thế nào, chị ấy cũng không ly hôn, chị ấy nói, có tiền là tốt rồi.
Một người muốn đánh, một người muốn bị đánh, không cần phải khai thông cho người phụ nữ này, có nói cũng không thông.
An Noãn nhỏ giọng giải thích: “ Cô hiểu lầm rồi, chỗ vị tiên sinh kia đang che lại bị côn trùng cắn, tôi lo nếu bây giờ không hút ra lúc tới bệnh viện sẽ không kịp, nên…” An Noãn chỉ vào chỗ đó có chút khó mở miệng nói ra.
« Cô nói thật ? » Cô ta đẩy thân thể Tô Thần, thấy hắn rên rỉ hai tiếng, lại không thấy phản ứng gì, toàn thân trên dưới cũng không thấy miệng vết thương, hẳn là chỗ đang che kia là chỗ bị bị cắn, chỉ là, chỗ đó…., mặt cô ta có chút khô nóng.
Đôi mắt hồ ly của An Noãn liếc nhìn Tô Thần năm dưới đất, âm thanh vô cùng lo lắng vang lên : « ừm, sau khi cô hôn mê, anh ta rất lo lắng, nói là phải tìm người cứu cô, ai ngờ anh ta kêu lên hai tiếng, che mông hôn mê bất tỉnh. ‘’ Lời An Noãn có trăm ngàn sơ hở, nếu đổi là người khác, vừa nghe liền phát hiện ra, chứ đừng nói là tin lời An Noãn, nhưng phụ nữ khi yêu, chỉ số thông minh là số âm, biết Tô Thần vì mình mà suýt mất mạng, vô cùng cảm động, vội vàng cởi quần xem vết thương của hắn, dù sao cũng không phải chưa từng nhìn.
Một tay sờ mông Tô Thần quay lại hỏi An Noãn, miệng vết thương đâu ?
Hình ảnh kia quá hoàn mỹ, An Noãn không dám nhìn thẳng, dùng mười đầu ngón tay che mặt, ý đồ ngăn trở tầm mắt.
Phối hợp nói với cô ta, ở vùng phía trong, làm cho cô ta càng sờ vào bên trong, An Noãn không biết nên phục cô ta to gan, hay là liều lĩnh vì tình yêu, vì cô có thể tưởng tượng được, nếu Tô Thần tỉnh lại biết được, nhất định sẽ giết cô ta.
Người phụ nữ không thấy vết thương, liền kéo quần hắn xuống, lộ ra toàn bộ cái mông trắng bóng, An Noãn đột nhiên hét lớn : ‘’AAA’’
Che mắt xoay lưng lại kêu lên, lần này là thật sự che kín mắt .
Luôn miệng lầm bầm : Tôi cái gì cũng không thấy, không thấy.
Người phụ kia có chút tức giận khi An Noãn kinh sợ như vậy, lại không chú ý có một đám người, dẫn đầu là Tần Mộc đang tiến lại gần.
Tiếng kêu ngoài hậu viện không ít khách khứa đều nghe thấy, Tần Mộc vội tới, theo sau là một đám người, đương nhiên mọi người đều thấy hết màn này, sau khi khiếp sợ, liền tỉnh táo lại, tiếng kêu này cũng không thảm thiết như tiếng trước, dường như giống như cái gì đó…, âm thanh có chút ‘vi diệu’.
Tối nay, cái mông của Tô thiếu đã bị toàn bộ giới thượng lưu ở thành phố A nhìn thấy hết.
Nhưng kinh sợ nhất là, người thừa kế Tô gia, không ngờ lại có sở thích kì quái như vậy, hơn nữa lại còn to gan làm việc đó trong tiệc tẩy trần của Tần lão gia, hoàn toàn không coi Tần lão gia ra gì, xem ra Tô- Tần hai nhà thực không hợp nhau, đám người bọn họ phải suy nghĩ xem nên đứng về bên nào.
An Noãn nghe mọi người liên tục ‘’khụ…khụ… ‘’ như bị cảm mạo.
Tô Thần bỗng mở hai mắt, chỉ thấy ‘khí hảo công tâm’, hai mắt đảo đảo, lại hôn mê lần nữa.
Mà mặt Tần Mộc từ trầm mặc đã biến thành đen, tiến lên vài bước, kéo An Noãn qua, sợ cô nhìn thấy hình ảnh dơ bẩn đó.
Không thể để cô vợ nhỏ của hắn bị dạy dư được .
An Noãn cảm thấy mình đang chui vào vòng tay ấm áp quen thuộc, là vòng tay của Tần đại ca, hành động quá ‘man’, hơn nữa, cuối cùng anh cũng trở về, nhớ quá đi, cánh tay cũng ôm chặt hơn, An Noãn nằm trong ngực Tần Mộc, quang minh chính đại ăn đậu hũ của Tần Mộc.
Việc của Tô Thần, cô đã sớm quăng ra sau đầu, cái cũng không so được với Tần đại ca.
Tần đại ca, cuối cùng anh cũng về rồi.
Nghe tiếng rầu rĩ nhẹ lại ngứa ngứa trong ngực, Tần Mộc gật đầu đáp : ‘’ừm’’.
An Lôi nhìn hai người Tần Mộc và An Noãn, hắn luôn không đồng ý hôn nhân của An Noãn và Tần Mộc, nhưng thấy Tần Mộc đứng ra bảo hộ An Noãn, cũng coi như là yên tâm một chút, chung quy cũng đã kết hôn, không thể bức An Noãn ly hôn được, quan hệ bọn họ tốt lên, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm hơn.
Người phụ nữ bên cạnh Tô Thần dường như cuối cùng cũng phản ứng lại, có thể cô ta đã bị lừa.
Vội vàng đứng dậy, dùng thân mình che trở cho Tô Thần.
‘’Đừng nhìn, không như mọi người tưởng tượng đâu, tránh ra , tránh ra.’’
‘’Là cô, cô nói Tô Thần bị thương nên tôi mới làm như vậy, cô mau nói cho bọn họ biết sự thật, nếu không tôi sẽ cho cô biết tay.’’ Người phụ nữ đó hung hăng cảnh cáo An Noãn.
Lúc này An Noãn chui đầu ra khỏi ngực Tần Mộc, tức giận dậm chân, bộ dạng giận dữ xấu hổ tới cực điểm nói : ‘’cô…cô tại sao lại nói như vậy, rõ ràng…rõ ràng là các người làm mấy chuyện đó…. Tôi và có thù oán gì mà cô muốn vu hãm tôi ?’’ Nói tới chuyện ‘’đó đó’’, sắc mặt An Noãn đỏ bừng lên, khó mở miệng nói, nhưng những người xung quag đều hiểu ý cô.
An Noãn oan ức nhìn Tần Mộc, lại hơi giật giật ống tay áo Tần Mộc nói : ‘’ Tần đại ca, em muốn về nhà.’’ Nói xong An Noãn nước mắt ròng ròng chui vào vòng tay ấm áp của Tần Mộc.
Người phụ kia thấy mọi người xung quanh đều không tin cô ta, rất tức giận, giương nanh vuốt xông lên chỗ An Noãn : ‘’ Cô nói dối, rõ ràng lúc nãy cô không nói như vậy.’’
An Lôi trực tiếp bước lên một bước, đẩy cô ta ra.
Tần Mộc cau mày trầm mặc nói ‘’ Vị tiểu thư này, ở đây nhiều người như vậy, không có chứng cứ gì đừng có hãm hại người khác.’’ Tần mộc phát hiện người phụ này đã không biết xấu hổ lại còn thích hãm hại người khác.
‘’ Vừa nãy cô ta nói Tô Thần bị thương, tôi chỉ muốn xem Tô Thần bị thương ở đâu.’’ Lý do này là thật, nhưng nghe lại thấy rất gượng ép.
Mọi người rõ ràng đều không tin, Tần Mộc không mặn không nhạt châm chọc : ‘’ Vậy sao ? nếu vậy xin hỏi cô xem lâu như vậy, hắn bị thương chỗ nào ?’’
Mông Tô Thần bị mọi người nhìn hết rồi, nhưng lại không có người nào nhìn thấy vết thương của Tô Thần.
Tôi không thấy, cho nên mới nói cô ta lừa tôi.
Tôi không biết vợ tôi lại lợi hại như thế, có thể đánh một người đàn ông tới hôn mê trên đất.
Lý do quá gượng ép, không thể tin được .
Ha ha, chắc không phải An Noãn lợi hại, mà là Tô Thần quá yếu . Trần Mãn Tân cười to ý nói.
Những lời này đã thành công mang mọi người trở về vấn đề cũ.
Người phụ kia nói không được, mà không nói cũng không được, bởi vì dù có nói thế nào, đều biến thành Tô Thần quả thực có sở thích kì quái kia, liền trừng mắt nhìn An Noãn, tựa hồ như muốn nói cô chờ đó.
Tần Mộc ở lại xử lý, An Noãn được An Lôi và Lâm An kéo về phòng khách, ‘’ người phụ này đúng là quá không biết xấu hổ, xong việc lại muốn kéo An Noãn xuống nước, làm hỏng thanh danh của An Noãn, anh nhất định phải điều tra xem là thiên kim nhà ai, phải cảnh cáo một trận.’’ An gia bừng bừng khí thế, lại là người giới thượng lưu giàu có, nói những lời này, hoàn toàn có thể tin được.
‘’Theo anh thấy, loại người kết giao với dạng phụ nữ như thế này, Tô Thần cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì, về sau tiệc tùng gì, có thể không mời Tô gia thì đừng mời, tránh rước phiền phức.’’ An Lôi tổng hết lại nói.
Em cũng thấy như vậy.
An Noãn ngoan ngoãn ngồi bên cạnh anh cả và chị dâu nghe hai người bọn họ bất bình, bênh vực cô.
An Noãn biết bọn họ hiểu lầm, không chỉ họ, mà mọi người đều hiểu lầm, được rồi, hiểu lầm thì hiểu lầm, một hiểu lầm tuyệt vời như vậy, cô cũng không muốn giải thích.
Chẳng qua không cần mỗi người đi qua người cô đều sờ sờ đầu cô như xoa xoa đầu con cún như thế được không.
Cho đến khi, chỗ tóc để xõa kia bị sờ thành như mấy tuần chưa gội đầy dầu mỡ mới thôi.
An Noãn cố nhẫn nhìn tâm trạng muốn bộc phát, tới khi Tần Mộc đưa cô về nhà.
Vài ngày sau tin tức lan ra như mọc cánh, tên Tô Thần được giới chuyển thông đổi thành anh Tô nào đó, sau đó đăng một loạt bức hình….. trên trang chủ weibo.
Tô Thần tức giận lại hôn mê, trong hôn mê cũng thấy tức giận, tin tức trên mạng tuy đã được Tô thị đè xuống nhưng ai cũng biết, sau scandan lần này của Tô thị, đơn hàng vài triệu cũng bay mất.
Tô Thần lòng dạ hẹp hòi, đã hận thấu xương An Noãn ,kế hoạch ban đầu là muốn thu mua Tần thị, vào lúc này, đột nhiên lại thay đổi chủ ý, quay ra đối đầu với An thị, muốn ngay lập tức An Noãn phải thân bại danh liệt.
Nhìn biểu hiện của Tô Thần, nhất định đã xem cô là kẻ thù, An Noãn ý thức được nhân từ với kẻ thù chính là tàn nhẫn với bản thân mình, cho nên cô rất tự nhiên rút gót giày của mình ra, chỉ thấy Tô Thần lại che mông, hét lên thảm thiết lần nữa, đột nhiên hai mắt hắn đảo một vòng, Tô Thần ngã “oạch” một cái xuống nền đất bất động, An Noãn đoán chừng do đau quá mà hôn mê, bởi vì cô thấy khóe mắt Tô Thần có hai giọt nước mắt.
An noãn sờ hai bên, phát hiện mình không mang di động không thể chụp lại tình cảnh Tô Thần bây giờ, để sau này uy hiếp hắn, có chút tiếc nuối, cô chậc chậc vài tiếng, hai tay sờ cằm, đăm chiêu nhìn về phía Tô Thần.
Khi nhìn tới ống tiêm rơi trên mặt đất, hai mắt An Noãn liền sáng lên, các nghiên cứu dược phẩm của Tô thị luôn luôn là số 1 số 2 toàn quốc, như nghĩ ra điều gì, trong bóng tối, đôi mắt sáng lấp lánh kia, dường như những ánh sáng của châu ngọc hay sao mai cũng không sánh bằng.
Chỉ thấy An Noãn lục soát đồ trong túi Tô Thần.
Khi An Noãn đang lục túi quần Tô Thần, sờ thấy mấy bình thuốc, liền vui vẻ lên, cô cũng không khẳng định thứ mà cô muốn có ở trong đó không, nhung thôi, cứ lấy đem đi nghiên cứu tất vậy, hy vọng vận may của cô không quá kém.
Bụi cỏ đối diện vang lên tiếng “ xoạt.. xoạt...xoạt…”, An Noãn ngẩng đầu, là người phụ nữ vừa bị Tô Thần đánh ngất, sau khi Tô Thần hôn mê thì tỉnh lại.
Thôi xong, chút thì quên còn có cô nàng này, An Noãn vội vàng làm bộ làm tịch kiểm tra vết thương của Tô Thần.
Cô khẳng định, nếu không đưa ra một lời giải thích, người phụ nữ này tuyệt đối sẽ không buông tha cô.
Quả nhiên, cô ta nhìn thấy Tô Thần hôn mê trên mặt đất, gian nan bò dậy, đẩy An Noãn ra, che trở Tô Thần như gà mái bảo vệ con, cảnh giác nhìn An Noãn nói: “ Cô đã làm gì Tô thần?
Kiểu tóc vốn tinh xảo bị Tô Thần đánh nên có chút hỗn loạn, tên đàn ông giàu có xấu xa, luôn luôn có một đám phụ nữ đám theo, trước khi Bạch Lộ xuất hiện, Tô Thần có rất nhiều đàn bà, những người này, hoặc là vì tiền, hoặc là vì khuôn mặt hắn, tự nguyện ở bên cạnh hắn.
An Noãn bỗng nhiên nhớ một chị họ ở kiếp trước, gả cho một tên “ nhị phú đại”, kết hôn hai năm, tên kia bắt đầu trở nên vũ phu, nhưng dù hắn có đánh chị ấy như thế nào, chị ấy cũng không ly hôn, chị ấy nói, có tiền là tốt rồi.
Một người muốn đánh, một người muốn bị đánh, không cần phải khai thông cho người phụ nữ này, có nói cũng không thông.
An Noãn nhỏ giọng giải thích: “ Cô hiểu lầm rồi, chỗ vị tiên sinh kia đang che lại bị côn trùng cắn, tôi lo nếu bây giờ không hút ra lúc tới bệnh viện sẽ không kịp, nên…” An Noãn chỉ vào chỗ đó có chút khó mở miệng nói ra.
« Cô nói thật ? » Cô ta đẩy thân thể Tô Thần, thấy hắn rên rỉ hai tiếng, lại không thấy phản ứng gì, toàn thân trên dưới cũng không thấy miệng vết thương, hẳn là chỗ đang che kia là chỗ bị bị cắn, chỉ là, chỗ đó…., mặt cô ta có chút khô nóng.
Đôi mắt hồ ly của An Noãn liếc nhìn Tô Thần năm dưới đất, âm thanh vô cùng lo lắng vang lên : « ừm, sau khi cô hôn mê, anh ta rất lo lắng, nói là phải tìm người cứu cô, ai ngờ anh ta kêu lên hai tiếng, che mông hôn mê bất tỉnh. ‘’ Lời An Noãn có trăm ngàn sơ hở, nếu đổi là người khác, vừa nghe liền phát hiện ra, chứ đừng nói là tin lời An Noãn, nhưng phụ nữ khi yêu, chỉ số thông minh là số âm, biết Tô Thần vì mình mà suýt mất mạng, vô cùng cảm động, vội vàng cởi quần xem vết thương của hắn, dù sao cũng không phải chưa từng nhìn.
Một tay sờ mông Tô Thần quay lại hỏi An Noãn, miệng vết thương đâu ?
Hình ảnh kia quá hoàn mỹ, An Noãn không dám nhìn thẳng, dùng mười đầu ngón tay che mặt, ý đồ ngăn trở tầm mắt.
Phối hợp nói với cô ta, ở vùng phía trong, làm cho cô ta càng sờ vào bên trong, An Noãn không biết nên phục cô ta to gan, hay là liều lĩnh vì tình yêu, vì cô có thể tưởng tượng được, nếu Tô Thần tỉnh lại biết được, nhất định sẽ giết cô ta.
Người phụ nữ không thấy vết thương, liền kéo quần hắn xuống, lộ ra toàn bộ cái mông trắng bóng, An Noãn đột nhiên hét lớn : ‘’AAA’’
Che mắt xoay lưng lại kêu lên, lần này là thật sự che kín mắt .
Luôn miệng lầm bầm : Tôi cái gì cũng không thấy, không thấy.
Người phụ kia có chút tức giận khi An Noãn kinh sợ như vậy, lại không chú ý có một đám người, dẫn đầu là Tần Mộc đang tiến lại gần.
Tiếng kêu ngoài hậu viện không ít khách khứa đều nghe thấy, Tần Mộc vội tới, theo sau là một đám người, đương nhiên mọi người đều thấy hết màn này, sau khi khiếp sợ, liền tỉnh táo lại, tiếng kêu này cũng không thảm thiết như tiếng trước, dường như giống như cái gì đó…, âm thanh có chút ‘vi diệu’.
Tối nay, cái mông của Tô thiếu đã bị toàn bộ giới thượng lưu ở thành phố A nhìn thấy hết.
Nhưng kinh sợ nhất là, người thừa kế Tô gia, không ngờ lại có sở thích kì quái như vậy, hơn nữa lại còn to gan làm việc đó trong tiệc tẩy trần của Tần lão gia, hoàn toàn không coi Tần lão gia ra gì, xem ra Tô- Tần hai nhà thực không hợp nhau, đám người bọn họ phải suy nghĩ xem nên đứng về bên nào.
An Noãn nghe mọi người liên tục ‘’khụ…khụ… ‘’ như bị cảm mạo.
Tô Thần bỗng mở hai mắt, chỉ thấy ‘khí hảo công tâm’, hai mắt đảo đảo, lại hôn mê lần nữa.
Mà mặt Tần Mộc từ trầm mặc đã biến thành đen, tiến lên vài bước, kéo An Noãn qua, sợ cô nhìn thấy hình ảnh dơ bẩn đó.
Không thể để cô vợ nhỏ của hắn bị dạy dư được .
An Noãn cảm thấy mình đang chui vào vòng tay ấm áp quen thuộc, là vòng tay của Tần đại ca, hành động quá ‘man’, hơn nữa, cuối cùng anh cũng trở về, nhớ quá đi, cánh tay cũng ôm chặt hơn, An Noãn nằm trong ngực Tần Mộc, quang minh chính đại ăn đậu hũ của Tần Mộc.
Việc của Tô Thần, cô đã sớm quăng ra sau đầu, cái cũng không so được với Tần đại ca.
Tần đại ca, cuối cùng anh cũng về rồi.
Nghe tiếng rầu rĩ nhẹ lại ngứa ngứa trong ngực, Tần Mộc gật đầu đáp : ‘’ừm’’.
An Lôi nhìn hai người Tần Mộc và An Noãn, hắn luôn không đồng ý hôn nhân của An Noãn và Tần Mộc, nhưng thấy Tần Mộc đứng ra bảo hộ An Noãn, cũng coi như là yên tâm một chút, chung quy cũng đã kết hôn, không thể bức An Noãn ly hôn được, quan hệ bọn họ tốt lên, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm hơn.
Người phụ nữ bên cạnh Tô Thần dường như cuối cùng cũng phản ứng lại, có thể cô ta đã bị lừa.
Vội vàng đứng dậy, dùng thân mình che trở cho Tô Thần.
‘’Đừng nhìn, không như mọi người tưởng tượng đâu, tránh ra , tránh ra.’’
‘’Là cô, cô nói Tô Thần bị thương nên tôi mới làm như vậy, cô mau nói cho bọn họ biết sự thật, nếu không tôi sẽ cho cô biết tay.’’ Người phụ nữ đó hung hăng cảnh cáo An Noãn.
Lúc này An Noãn chui đầu ra khỏi ngực Tần Mộc, tức giận dậm chân, bộ dạng giận dữ xấu hổ tới cực điểm nói : ‘’cô…cô tại sao lại nói như vậy, rõ ràng…rõ ràng là các người làm mấy chuyện đó…. Tôi và có thù oán gì mà cô muốn vu hãm tôi ?’’ Nói tới chuyện ‘’đó đó’’, sắc mặt An Noãn đỏ bừng lên, khó mở miệng nói, nhưng những người xung quag đều hiểu ý cô.
An Noãn oan ức nhìn Tần Mộc, lại hơi giật giật ống tay áo Tần Mộc nói : ‘’ Tần đại ca, em muốn về nhà.’’ Nói xong An Noãn nước mắt ròng ròng chui vào vòng tay ấm áp của Tần Mộc.
Người phụ kia thấy mọi người xung quanh đều không tin cô ta, rất tức giận, giương nanh vuốt xông lên chỗ An Noãn : ‘’ Cô nói dối, rõ ràng lúc nãy cô không nói như vậy.’’
An Lôi trực tiếp bước lên một bước, đẩy cô ta ra.
Tần Mộc cau mày trầm mặc nói ‘’ Vị tiểu thư này, ở đây nhiều người như vậy, không có chứng cứ gì đừng có hãm hại người khác.’’ Tần mộc phát hiện người phụ này đã không biết xấu hổ lại còn thích hãm hại người khác.
‘’ Vừa nãy cô ta nói Tô Thần bị thương, tôi chỉ muốn xem Tô Thần bị thương ở đâu.’’ Lý do này là thật, nhưng nghe lại thấy rất gượng ép.
Mọi người rõ ràng đều không tin, Tần Mộc không mặn không nhạt châm chọc : ‘’ Vậy sao ? nếu vậy xin hỏi cô xem lâu như vậy, hắn bị thương chỗ nào ?’’
Mông Tô Thần bị mọi người nhìn hết rồi, nhưng lại không có người nào nhìn thấy vết thương của Tô Thần.
Tôi không thấy, cho nên mới nói cô ta lừa tôi.
Tôi không biết vợ tôi lại lợi hại như thế, có thể đánh một người đàn ông tới hôn mê trên đất.
Lý do quá gượng ép, không thể tin được .
Ha ha, chắc không phải An Noãn lợi hại, mà là Tô Thần quá yếu . Trần Mãn Tân cười to ý nói.
Những lời này đã thành công mang mọi người trở về vấn đề cũ.
Người phụ kia nói không được, mà không nói cũng không được, bởi vì dù có nói thế nào, đều biến thành Tô Thần quả thực có sở thích kì quái kia, liền trừng mắt nhìn An Noãn, tựa hồ như muốn nói cô chờ đó.
Tần Mộc ở lại xử lý, An Noãn được An Lôi và Lâm An kéo về phòng khách, ‘’ người phụ này đúng là quá không biết xấu hổ, xong việc lại muốn kéo An Noãn xuống nước, làm hỏng thanh danh của An Noãn, anh nhất định phải điều tra xem là thiên kim nhà ai, phải cảnh cáo một trận.’’ An gia bừng bừng khí thế, lại là người giới thượng lưu giàu có, nói những lời này, hoàn toàn có thể tin được.
‘’Theo anh thấy, loại người kết giao với dạng phụ nữ như thế này, Tô Thần cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì, về sau tiệc tùng gì, có thể không mời Tô gia thì đừng mời, tránh rước phiền phức.’’ An Lôi tổng hết lại nói.
Em cũng thấy như vậy.
An Noãn ngoan ngoãn ngồi bên cạnh anh cả và chị dâu nghe hai người bọn họ bất bình, bênh vực cô.
An Noãn biết bọn họ hiểu lầm, không chỉ họ, mà mọi người đều hiểu lầm, được rồi, hiểu lầm thì hiểu lầm, một hiểu lầm tuyệt vời như vậy, cô cũng không muốn giải thích.
Chẳng qua không cần mỗi người đi qua người cô đều sờ sờ đầu cô như xoa xoa đầu con cún như thế được không.
Cho đến khi, chỗ tóc để xõa kia bị sờ thành như mấy tuần chưa gội đầy dầu mỡ mới thôi.
An Noãn cố nhẫn nhìn tâm trạng muốn bộc phát, tới khi Tần Mộc đưa cô về nhà.
Vài ngày sau tin tức lan ra như mọc cánh, tên Tô Thần được giới chuyển thông đổi thành anh Tô nào đó, sau đó đăng một loạt bức hình….. trên trang chủ weibo.
Tô Thần tức giận lại hôn mê, trong hôn mê cũng thấy tức giận, tin tức trên mạng tuy đã được Tô thị đè xuống nhưng ai cũng biết, sau scandan lần này của Tô thị, đơn hàng vài triệu cũng bay mất.
Tô Thần lòng dạ hẹp hòi, đã hận thấu xương An Noãn ,kế hoạch ban đầu là muốn thu mua Tần thị, vào lúc này, đột nhiên lại thay đổi chủ ý, quay ra đối đầu với An thị, muốn ngay lập tức An Noãn phải thân bại danh liệt.
/28
|