Hạ Vãn Y rất kinh ngạc,cho nên cũng đi cùng Hạ Hoàn Ninh tới bệnh viện,Hạ Vãn Y biết thì chắc Ninh Diễm cũng biết, mà thời điểm Hạ Vãn Y nói cho Ninh Diễm, Ninh Diễm đang hẹn hò cùng Hạ Hoàn Châu, cho nên Hạ Hoàn Châu cũng biết, mà Hạ Hoàn Châu biết sự tình, Dương Mộ Khôn nhất định cũng sẽ biết, cho nên thời điểm Hạ Vãn Y cùng Hạ Hoàn Ninh đến bệnh viện, mấy người kia cũng đã đến.
Hạ Vãn Y nhìn mấy người kia:”Làm thế nào mà các người cũng tới?”
Dương Mộ Khôn nói:”Ngược lại là các người.Cũng biết sự tình nhưng lại không nói cho bọn này biết.Thật là không có nghĩa khí.”
Hạ Hoàn Ninh lười nói nhiều với bọn hắn,trực tiếp tiến vào bệnh viện, mọi người cũng đi theo Hạ Hoàn Ninh đi vào,thời điểm bọn họ đến phòng bệnh,Tiêu Sái đính ngoài hành lang khóe miệng giật giật: như thế này cũng là quá mức khoa trương đi.mấy người bọn họ thế nào mà lại cùng nhau tới…
“Hai anh em gần đây có chút thiếu suy nghĩ a… . .” Dương Tĩnh Nhàn từ trong phòng bệnh của Tiêu Nhu đi ra, Dương Mộ Khôn vội vàng im lặng,mở miệng chào:”Cô cô ~ “
Dương Tĩnh Nhàn nhìn về phía mọi người, ánh mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, rất nhanh lại khôi phục điềm tĩnh, “Các cháu đã tới a! tiểu Khôn cũng tới!”
Mọi người cùng chào đáp lại:”Gì Dương khỏe.”
Dương Tĩnh Nhàn khẽ mỉm cười:”Các cháu khỏe.”
Tất cả mọi người bắt đầu cùng Dương Tĩnh Nhàn nói chuyện,chỉ có Hạ Hoàn Ninh đứng ở một bên hỏi:”Gì Dương,cháu bây giờ có thể gặp Tiểu Nhu không?”
Dương Tĩnh Nhàn sắc mặt có trong nháy mắt đình trệ, gật đầu:”Có thể, các cháu nói nhẹ một tí.”
Tất cả mọi người vào phòng thăm Tiêu Nhu,thấy cô gái sắc mặt tái nhợt nằm trên giường bệnh nhưng vẫn đẹp như tiên nữ,trong lòng đều có cảm giác khó chịu, Hạ Vãn Y mím môi một cái, mặc dù nàng và Tiêu Nhu mới gặp mặt một lần, lần đó Tiêu Nhu hoạt bát tràn đầy sức sống, nhưng bây giờ lại nằm trên giường bệnh không nhúc nhích.”
Lúc này Tiêu Cảnh đi vào, sắc mặt không được tốt lắm,nói:”Tiểu Nhu hiện tại còn rất yếu,mọi người ra ngoài đi.”
Thấy Tiêu Cảnh nói như vậy,mọi người cũng không tiện ở lâu trong phòng bệnh,tất cả đều ra hành lang.Tiêu Cảnh nói với Hạ Hoàn Ninh:”Hiện tại Tiểu Nhu lâm phải tình huống này,không biết lúc nào mới có thể tỉnh lại, cho nên tôi muốn nói nếu như quảng cáo ấy quá gấp,liền tìm người mẫu khác đi,dĩ nhiên chúng tôi sẽ trả phí bồi thường vì vi phạm hợp đồng.”
Hạ Hoàn Ninh mở miệng,hướng về phía phòng bệnh của Tiêu Nhu nhìn một cái, hỏi:”Cô ấy đã hôn mê như vậy bao lâu rồi?”
Tiêu Cảnh nói thật,:”Từ thứ hai đã như vậy,chúng tôi cứ nghĩ chắc khoảng hai ba ngày là tình lại,nhưng bác sĩ đã nói rằng nếu em ấy tỉnh lại được có lẽ là một kì tích.” Tiêu Cảnh mím môi một cái:”Chúng tôi vẫn đang đợi kỳ tích xuất hiện, nhưng trước mắt còn chưa có xuất hiện.”
Ninh Diễm cau mày:”Tại sao có thể như vậy?”
Đầu tiên hắn thật sự rất có thành kiến với Tiêu Nhu,nhưng qua đêm đó cùng Tiêu Nhu tán gẫu,hắn liền đổi hoàn toàn cách nhìn với cô.Lần này đáp ứng giúp Hạ Hoàn Ninh chụp quảng cáo,muốn nhìn xem Tiêu Nhu rốt cuộc có bao nhiêu năng lực,nhưng bây giờ Tiêu Nhu lại xảy ra chuyện,thật khiến người ta phản ứng không kịp.
Hạ Hoàn Ninh nói:”Vậy chúng ta chờ Tiêu Nhu tỉnh lại đi,tôi chỉ coi trọng cô ấy,những người mẫu khác chụp khiến tôi không có cảm giác.”
“Nhưng quảng cáo kia ngày hôm sau liền muốn action sao?” Tiêu Cảnh cau mày:” Trụ sở OLS sẽ không có ý kiến sao?”
Huống chi Hạ Hoàn Ninh trước nói qua, bởi vì nước hoa Huyễn Điệp đưa ra thị trường trước thời hạn,nhất định trước thời hạn phải cho ra quảng cáo,vậy nên lại càng gấp.
Hạ Hoàn Ninh hé miệng:”Chờ một chút đi,tôi về thử nghĩ biện pháp,Tiêu Nhu luôn là người tuân thủ cam kết,biết đâu ngày mai cô ấy liền tỉnh lại?” Mọi người không nói lời nào, nhưng là lại biết lời này của Hạ Hoàn Ninh không đáng tin,bởi vì nếu như Tiêu Nhu có thể tỉnh lại,đã sớm tỉnh, nhưng bây giờ vẫn chưa tỉnh lại. . . . . “
Các người không phải nói Tiêu Nhu là ngã từ trên cầu thang bệnh biện xuống sao?” Hạ Hoàn Châu đột nhiên hỏi:”Cô ấy tới bệnh viện làm gì?”
“Thật ra ở cách vách cũng có một phòng bệnh đây.” Tiêu Cảnh chép miệng nói:”Hiện tại cũng không thể xuống giường,đây là lần đầu tiên tôi thấy anh cả có bộ dạng yếu ớt như vây.”
Hạ Vãn Y không nói gì,không nghe sai khiến liến hướng về phía phòng bệnh đi tới,Tiêu Dao bởi vì vết thương quá đau mà trên trán đầy mồ hôi,nghe bọn họ ở bên ngoài nói chuyện, lại không có khí lực gì,thấy có người đẩy cửa đi vào. Hắn mở mắt nhìn một cái, cau mày nói:”Các người đã tới.”
Dương Mộ Khôn nhìn không ngờ Tiêu Dao lại suy yếu như thế, chậc chậc hai tiếng:”Hai anh em các người thật đúng là .. . . .” Họa không phải chỉ đến một lần a. . . . . Ý thức được tự mình nói ra mà nói, Dương Mộ Khôn liền nói, “Anh thật là lợi hại a, tài lái xe tốt như vậy, lại để xảy ra tai nạn xe cộ!”
“Vì đuổi theo nên hơi gấp gáp.” Tiêu Dao chân mày cũng không thèm nhấc, trầm giọng nói, “Làm thế nào mà tất cả đều đến rồi?” Hạ Hoàn Châu cười nói:”Trò cười!Với giao tình của chúng ta,anh xảy ra tai nạn xe cộ, bất kể thế nào mọi người cũng phải tới thăm hỏi mới đúng a, thế nào?không chết được chứ ?”
Tiêu Dao vì quá đau, cũng không thích cùng bọn họ khua môi múa mép, ừ một tiếng liền quay đầu nhắm mắt ngủ, Hạ Vãn Y thấy dáng vẻ mệt mỏi của Tiêu Dao, vội vàng nói:”Mọi người đi ra ngoài trước đi, để cho hắn nghỉ ngơi cho khỏe.”
Mọi người thấy bộ dạng Tiêu Dao như thế cũng biết vết thương cực kì nghiêm trọng,cũng không nói nhiều,để cho Tiêu Dao tĩnh dưỡng, đều đi ra ngoài.
Cuối cùng liên quan tới Tiêu Nhu cùng OLS,dưới sự kiên trì của Hạ Hoàn Ninh, trước tiên sẽ vẫn để trống vị trí đó,nếu như Tiêu Nhu vẫn không tỉnh lại, hắn sẽ một lần nữa chọn những người mẫu khác.
Tiêu Sái cùng Tiêu Cảnh đưa bọn họ xuống lầu, Ninh Diễm hỏi:”Người ở nhà lớn Tiêu gia đều không biết sao?”
Nhắc tới nhà lớn Tiêu gia,sắc mặt Tiêu Sái trầm xuống,hắn ừ một tiếng, “Chưa nói cho bọn họ biết, nói cho bọn họ biết cũng chỉ thêm phiền.”
Ninh Diễm nhìn hai người một cái, nói”Nhưng bất kể cái gì,hai người cũng nên nói cho nhà lớn của Tiêu gia một tiếng,nếu như bọn họ thông qua người khác mới biết,hai người cho rằng họ sẽ tiếp tục để Tiêu Nhu sóng với gia đình hai người sao?”
Những người khác không tham dự cái đề tài này, Tiêu Cảnh nhíu mày một cái, trầm giọng nói:”Chúng ta biết, chuyện này chúng ta sẽ xem xét.Mọi người cứ đi trước,có gì sẽ thông báo sau.”
Lúc này một chiếc xe quân dụng việt dã dừng ở trước mặt mọi người,mọt bộ đội đặc chủng mặc đồng phục tác chiến xuống xe, mở cửa cho một người nam nhân từ trên xe bước xuống,nam nhân đi tới, Dương Mộ Khôn nhìn thấy liền há hốc mồm: “Đây không phải là…”
/157
|