Chương 59: Để cho em cùng anh đi tìm Tịch Tịch có được không?
Đường Tịch bồi Kiều Vũ Tân đợi đến năm giờ chiều mới rời khỏi, lúc rời đi Kiều Vũ Tân tự mình đưa Đường Tịch ra ngoài, Đường Tịch nói cái gì đều không có khuyên được, cuối cùng Kiều Vũ Tân được người giúp việc đỡ ra ngoài tiễn Đường Tịch lên xe, Kiều Vũ Tân kéo tay Đường Tịch , “Tiểu Nhu , cám ơn con hôm nay tới bồi dì , cũng bởi vì con ở cùng dì nên dì mới cảm thấy hôm nay đặc biệt trôi qua nhanh, không giống như trước kia , mỗi một ngày đều bằng một năm.”
Đường Tịch mỉm cười ngồi xổm tại trước mặt Kiều Vũ Tân, khẽ cười nói, “Thứ 6 cuối tuần con trở lại bồi dì .”
Kiều Vũ Tân cười gật đầu, ” Được, con thích ăn cái gì, nói cho dì biết, để dì cho người giúp việc chuẩn bị xong trước khi con đến.”
“Hành bạo nổ con tôm nha, cua lớn, tôm hùm Châu Úc lớn.” Tiêu Nhu mặt không đổi sắc chọn món ăn, nói ba loại thức ăn, cười một tiếng, “Liền ba loại này đi, con đặc biệt thích ăn cua lớn cùng tôm hùm Châu Úc lớn, mùi vị cực kỳ ngon .”
Ở Tiêu gia đợi hơn một tháng, Tiêu Nhu thích ăn những thứ này Kiều Vũ Tân không có chút nào cảm thấy kỳ quái, cười gật đầu, “Còn thích ăn cái gì chứ ?”
“Hải sản xà lách đi.” Đường Tịch trên mặt cười có chút ngượng ngùng, “Bên trong nhất định phải là bạch tuộc, vì bạch tuộc mùi vị cực kỳ ngon.”
Cô là chân chính thích ăn hải sản.
Kiều Vũ Tân cười, ” Được, hải sản chỗ này của dì đều là bọn họ mỗi sáng sớm được ngư dân đánh đưa tới, đến lúc đó dì để cho bọn họ chuẩn bị xong, con muốn những thứ này à , tiểu case.”
Đường Tịch đưa tay ôm Kiều Vũ Tân một chút, đứng dậy cáo từ, ” Dì Kiều , quen biết được dì , con đặc biệt cao hứng, dạ dày của con càng cao hứng hơn.”
Kiều Vũ Tân cười ha ha một tiếng không thôi cùng Đường Tịch nói gặp lại “Thiws sáu cuối tuần , dì để cho tài xế đi qua đón con .”
Đường Tịch cười gật đầu, lên xe.
Mãi đến xe mất dạng , Kiều Vũ Tân mới để cho người giúp việc đưa chính mình đi vào. Quản gia bên kia cầm điện thoại báo cáo tình trạng ngày hôm nay của Kiều Vũ Tân cho Kiều Lương, lão quản gia vẻ mặt vui mừng nói, “Vẫn là tiểu thiếu gia cậu có biện pháp, hôm nay tiểu thư cười, cười rất vui vẻ, hơn nữa cơm trưa cũng ăn so bình thường nhiều gấp đôi, còn đích thân nấu trà chiêu đãi cô gái kia, tiểu thư còn hẹn tiểu cô gái kia thứ 6 cuối tuần tới chơi .”
Bên kia Thái Bình Dương ở một đảo nhỏ phụ cận , Kiều Lương tự mình đi ra bờ biển nhìn xác máy bay , tay cầm điện thoại di động xiết chặt, âm thanh trầm thấp, “Còn gì nữa không?”
Âm thanh của quản gia theo bên trong điện thoại di động truyền tới, “Tiểu thư còn hỏi cô gái kia thích ăn cái gì, thứ 6 cuối tuần phải chuẩn bị . Phu nhân như vậy nhìn qua rất có vẻ rất tức giận, bà thật giống như lần nữa sống lại, suy nghĩ cuối tuần phải chuẩn bị thức ăn cho cô gái kia .”
Kiều Lương ngồi xổm người xuống nhặt một nhóm hài cốt lên , sóng biển dâng làm ướt giày đá bóng cùng quần vận động của hắn nhưng là hắn không chút nào để ý, đem hài cốt tiện tay đưa cho nhân viên làm viêc sau lưng mình , Kiều Lương hỏi, “Cô gái kia muốn ăn món gì?”
Xem ra cô gái kia đúng là có sức ảnh hưởng rất lớn, mẹ hắn đã vài năm đều chưa từng động thủ làm qua cái gì , mà cô ta ở lại một ngày liền đem mẹ dụ được đi ”
“Hành bạo nổ con tôm nha, cua lớn, tôm hùm Châu Úc lớn cùng hải sản xà lách.” Tiếng cười của quản gia theo bên trong điện thoại di động truyền tới, ” Cô gái nhỏ này còn cố ý nói bên trong hải sản xà lách nhất định phải có bạch tuộc tươi ngon? ? ?”
Nhưng là Kiều Lương đứng ở trong nước biển giống như là không nghe được bất kỳ thanh âm gì, hắn đứng tại chỗ, trong đầu thoáng qua vô số ký ức .
” Em tới tiệc đứng để ăn hải sản , ăn cái gì hành bạo nổ con tôm nha, đó là ở quán ăn Trung Quốc , em không phải là muốn ăn cua lớn cùng tôm hùm Châu Úc lớn sao?”
“Con tôm mà cũng là hải sản a, em chính là muốn ăn hành bạo nổ con tôm nha, em còn muốn ăn bạch tuộc, bạch tuộc phải tươi sống , hải sản xà lách! Cái đó cũng ăn rất ngon!”
“Cái này không có vấn đề, nhưng là chúng ta chớ ăn hành bạo nổ con tôm nha , lần sau chúng ta đi phòng ăn Trung ăn.”
“Không được! Hành bạo nổ con tôm nhất định phải phối hợp cua lớn cùng tôm hùm Châu Úc lớn ăn chung, ăn mới ngon!”
” Em đây là ăn theo phương pháp của nơi nào a ?”
“Đường thị tự nghĩ ra phương pháp ăn… . . Ai nha bất kể rồi,
Em nhất định phải ở chỗ này ăn đến hành bạo nổ con tôm nha, em nhất định phải hành bạo nổ con tôm mà cùng cua lớn còn có tôm hùm Châu Úc lớn ăn chung.”
“Được được được, anh đi vào bếp cùng đầu bếp thương lượng một chút, nhìn một chút có thể hay không làm cho em một phần, em trước qua bên kia chọn món ăn chờ anh .”
“Em cũng biết A Lương tốt nhất, em đi chiếm chỗ ngồi á… .”
Trí nhớ sâu xa càng ngày càng rõ ràng , Kiều Lương nhắm hai mắt lại, hai tay giữ chặt nhau . Hắn đột nhiên cúp điện thoại, đem điện thoại di động cho vào trong túi . Hắn rốt cuộc đang suy nghĩ gì! Cái cô bé nhu nhược đó , làm sao sẽ cùng cô ấy có bất kỳ liên lạc!
Đứng sau lưng Kiều Lương , nhân viên làm việc hiển nhiên cảm giác sau lưng Kiều Lương áp suất thấp, mọi người đồng loạt lui về phía sau một bước. Bỗng nhiên một người đàn ông hơn hai mươi tuổi chạy tới, vội vàng nói, “BOSS, ở đảo đối diện gọi điện thoại tới, phát hiện DNA của Đường tiểu thư, Tần tiểu thư đã đã chạy tới.”
Kiều Lương trong lòng trầm xuống, sắc mặt càng khó coi, ” Chuẩn bị thuyền, qua đảo bên kia .”
Kiều Lương đứng ở đầu thuyền nhìn thấy cái đảo càng ngày càng gần , trong lòng chìm xuống . Bỗng nhiên có một loại nhắc nhở ,nhắc nhở hắn không nên đi cái đảo đó , cô gái kia chính là mất tích, mà không phải chết, cô ấy như vậy ít nhất còn có thể còn sống.
Ngay vào lúc này một cô gái dáng dấp xinh đẹp nhưng nhu nhược , khóc lóc chạy tới. Ngay tại thời điểm cô ấy chạy đến bờ biển , bỗng nhiên dưới chân bị vấp , cả người ngã xuống ở trên bờ cát, cô gái đó ngước mắt nhìn Kiều Lương, trong mắt mang theo nước mắt .
Cô gái đó muốn đứng lên nhưng là vùng vẫy một lúc lâu đều không có thể đứng lên được , Kiều Lương đứng ở trên thuyền nhìn sâu cô gái một cái, nhảy xuống thuyền, lại cũng không có nhìn cô gái một cái, hỏi người đàn ông đi theo hắn tới , “Phát hiện ở địa phương nào.”
“BOSS đi theo tôi .” Người đàn ông lạnh nhạt nhìn cô gái trên đất một cái, mang theo Kiều Lương hướng cái đảo bên kia đi tới.
Cô gái đó ngọa nguậy hồi lâu đứng lên, hô to một tiếng, “Kiều Lương, mang em đi chung với , em muốn biết tình huống của Tịch Tịch , bất kể là sống hay chết!”
Kiều Lương dừng bước, quay đầu nhìn cô gái một cái, cười lạnh một tiếng, gằn từng chữ, “Cô, dựa vào cái gì?”
Cô gái trong nháy mắt cảm thấy lạnh cả người, cô há miệng, thật lâu mới lên tiếng, ” Em là người bạn duy nhất của Tịch Tịch , em có quyền lợi biết sống chết của cô ấy , em phải phải biết!”
Kiều Lương cúi đầu, nhìn cát trắng dưới chân, tròng mắt hơi híp, ” Cô như thế nào chắc chắn người tôi tìm là Đường Tịch ? Đường Tịch có quan hệ gì với tôi?”
Nghe được Kiều Lương nói như vậy, trên mặt cô gái tái nhợt, trong mắt lại thoáng dãn ra, cô nói, ” Em biết thái độ lúc đó của Tịch Tịch làm thương tổn anh , nhưng là đó chính là Tịch Tịch không phải sao ? Anh không thể bởi vì Tịch Tịch không có tha thứ anh , mà hận cô ấy . Kiều Lương, trước anh hãy để thù hận đối với Tịch Tịch xuống , để tìm Tịch Tịch có được không?”
Cô gái thấy Kiều Lương trên mặt dãn ra, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cô thận trọng từng bước từng bước hướng Kiều Lương đi tới, đứng ở trước mặt Kiều Lương, thấp giọng nói, “Kiều Lương, để cho em cùng anh đi tìm Tịch Tịch, có được không?”
/157
|