chương 62: P.S. I Love You
Kiều Lương đến phòng tin tức,thời điểm này đã có một người nắm laptop đang truy lùng địa chỉ email IP kia. Qua nửa giờ người kia mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Kiều Lương:”Vị trí trước mắt là ở bờ Tây California của nước Mĩ,xem kinh độ và vĩ độ hẳn là thành phố Trường than,nhưng không cách nào chắc chắn cái vị trí này là chính xác!”
Kiều Lương Hít mắt:”ý của ngươi vị trí này rất có thể là giả?”
Tiểu ngũ hướng về phía người kia trầm giọng nói:”Tiểu Lục,ngươi đừng thừa nước đục thả câu,dùng một câu duy nhất nói cho xong!”
Tiểu Lục nhún vai,nhìn về phía Kiều Lương nói:”nếu như là người bình thường,ta chỉ cần 5 phút là có thể truy lùng địa chỉ,cái địa chỉ IP này ta lại phải dùng nửa giờ mới xác định được vị trí,nhưng lại chớp mắt có thể lấy được tin tức nên ta cảm thấy đây rất có thể là một địa chỉ giả.
Kiều Lương nhéo mi tâm một cái,nhìn màn hình thật lâu,trầm giọng hỏi:”hộp thư này có khả năng hay không là giả,hoặc có khả năng bị trộm?”
Tiểu Lục mở miệng::”cho ta 5 phút”
Năm phút sau Tiểu Lục lắc đầu”hộp thư này có hệ số an toàn cao nhất toàn cầu,ghi ra số tiền đều đủ cho người ở thành phố A mua một bộ bất động sản rồi,hơn nữa ta tra ra được thời điểm ghi danh hòm thư này,chỉ cần dùng mật mã căn bản là không được,hơn nữa còn cần một phần chìa khóa bảo mật an toàn mới có thể ghi danh,cho nên nhất định là hòm thư tự gửi ra email nhưng ta khẳng định,thời điểm nàng gửi lá thư này không có mời hacker!”
Kiều Lương nghe được tin tức này trong nháy mắt thở phào nhẹ nhõm,có thể là nàng đã gửi lá thư này!Hắn nhìn về phía Tiểu Ngũ,Tiểu Ngũ lập tức hiểu ý nói:”Thiếu gia yên tâm,ta đã cho người chuẩn bị máy bay,phi cơ trực thăng đã ở trên đảo rồi,chúng ta có thể đi bất cứ lúc nào.”
Kiều Lương ừ một tiếng ,đi ra ngoài:”đi thành phố Trường Than”
Nàng nhất định đang phải ẩn nấp nên mới gửi bằng địa chỉ thật cho hắn.Nếu llaf như vậy,rất có thể nàng đang còn sống,chẳng qua là…Kiều Lương cúi đầu nhìn cái hộp hình vuông trong tay,ở trong đó đã xác nhận là ngón tay của nàng,vậy nàng là không phải…
Bất kể có phải hay không phải,miễn còn sống là tốt rồi!
Tiểu Ngũ và Tiểu Lục thu thập tin tức trong phòng xong,sai người để bọn họ đem nơi này don dẹp thu cất,sau đó cùng lên phi cơ Kiều Lương lên phi cơ trực thăng nịt chặt dây an toàn,trầm giọng phân phó Tiểu Ngũ để
Tiểu Ngũ ngôi bên người lái đáp một tiếng,đeo tai nge,bắt đầu gửi tin nhắn.
Phi cơ trực thăng rời hòn đảo,lần này rời đi trái tim Kiều Lương như sống lại,bởi vì hắn có hi vọng.Tuy cái hi vọng này rất mong manh nhưng ít nhất cũng đã có hi vọng,ít nhất vẫn có tin tức cho thấy nàng còn sống. Kiều Lương gắt gao ôm lấy cái hộp hình vuông:Tiểu Tịch,ngươi nhất định phải ở nơi đó chờ ta,biết không?
Lần này tìm thấy,nhất định hắn sẽ không để cho nàng rời đi,bất kể nàng thành hình dáng gì,đều phải vĩnh viễn ở lại bên cạnh hắn,hắn sẽ không bao giờ để nàng tách ra nữa.
Đường Tịch khóc mệt đến ngủ quên,hơn nữa còn dựa vào tường ngủ một đêm,sang hôm sau tỉnh lại đôi mắt căn bản không thể mở ra được,cổ cũng cứng ngắc như sắp rời ra,nàng từ từ đứng lên vào trong phòng rửa tay soi gương,thấy trong gương hai mắt sưng đỏ thành một đường,tóc bù xù còn mặc bộ đồ ngủ màu trắng,lập tức thét chói tai lên tiếng”Quỷ a!”
Cửa bị bật ra,Tiêu Sái vọt vào thấy bộ dạng Đường Tịch cũng trợn to mắt thét chói tai:”Mẹ nha…Có quỷ a”
Đường Tịch thấy Tiêu Sái,quay đầu nhìn gương một cái,lúc này mới nhận ra:cô gái quỷ này là nàng?Nguy rồi! tối hôm qua thật giống như làm lớn chuyện,bây giờ phải giải thích thế nào về đôi mắt sưng đỏ đến không còn hình dáng này?
Tiêu Sái nhận thức được mình vừa bị thất thố,mới nhận thức được nữ quỷ trước mặt là em gái mình.
Cách phòng Đường Tịch tương đối xa,Tiêu Cảnh gương mặt tỉnh táo đi tới hỏi:Sáng sớm các ngươi ồn ào cái gì,cuối tuần hẳn là ngủ nướng a!….Nha,em gái,ngươi tối qua làm cái gì,xem phim kinh dị rồi thành dạng này à?”
Đường Tịch đang vắt óc suy nghĩ một hồi,chợt…Phim kinh dị? một lí do rất tốt nha! Mở vòi nước lên rửa mặt,lấy khăn lau khô,nàng quay lại hỏi Tiêu Sái:”Nhị ca có thể xuống lầu lấy cho muội mấy viên đá được không?Nhân lúc ba mẹ chưa dậy,muội phải chằm mắt một chút.” Nếu không nhất định Dương Tĩnh Nhàn sẽ lo lắng,thầm nghĩ đây là ba mẹ của mình rồi,nàng không muốn họ lo lắng.
Tiêu Sái đối với muội muội là nói gì nghe nấy,lập tức xuống lầu lấy cho Đường Tịch một túi nước đá.Đường Tịch vuốt cổ nằm xuống giường,Tiêu Cảnh ngồi xuống ghế sa lon,nhíu mày hỏi:”chuyện gì xảy ra?”
“Tối hôm qua xem một bộ phim điện ảnh vô cùng bi thương,nước mắt căn bản là không ngừng được,khóc mãi cuối cùng ngồi trên thảm dựa vào giường ngủ thiếp đi”
Tiêu Cảnh hỏi:”phim điện ảnh gì?”
Đường Tịch mím môi một cái,phun ra ba chữ “ta yêu ngươi”
Tiêu Cảnh sững sờ,thét chói tai lên tiếng:”Em gái,ngươi đừng nói lung tung được không?!Ta là ca ca của ngươi”
Đường Tịch thích thú với vẻ kinh ngạc của Tiêu Cảnh,khóe miệng lộ ra ý cười nhưng trong lòng lại vô cùng cay đắng,chuyện của nàng và Kiều Lương cũng chẳng khác cốt truyện là bao nhiêu đâu,bất quá nàng vẫn may mắn vì đang còn sống,nhưng lại không dám xuất hiện trước mặt hắn.Nghĩ tới đây nàng liếc Tiêu Cảnh,nhẹ nhàng nói:”P.S. I Love You-Ta yêu ngươi! tối hôm qua muội xem phim đó!”
Tiêu Cảnh gật đầu,đây là bộ phim cũ từ nhiều năm trước,lúc ấy rắt được hoan nghênh,rất nhiều người vì tình yêu của hai nhân vật chính mà cảm động,nhưng càng nhiều hơn là vì nhân vật nam chính làm cho rung động.Tiêu Cảnh nhìn Đường Tịch:”Không nghĩ tới tiểu nha đầu như muội lại thích xem loại phim điện ảnh này”
Tiêu Sái cầm túi nước đã đi lên,nghe được Tiêu Cảnh nói những lời này liền hỏi:”xem điện ảnh gì?”
“P.S. I Love You”Tiêu Cảnh nói:”kinh ngạc chứ?nha đầu này hôm qua uống lộn thuốc,lại đem phim đem bộ phim cũ này ra xem,còn đem luôn hai mắt của mình biến thành quả đào rồi!”
Đường Tịch nhận lấy túi nước đá Tiêu Sái đưa cho,nói cảm ơn rồi đem túi nước đá chườm lên mắt mình” Muội cũng là thấy rồi xem một chút,ai biết được lại bi thương như vậy chứ!”
Tiêu Cảnh và Tiêu Sái liếc nhau một cái,mới nhớ tới nàng trước đây đều sống trong núi,lúc trước chưa xem qua bộ phim này cũng rất bình thường.Nghĩ tới đây,Tiêu Sái Liền nói:”Nếu muội thích như vậy tối nay chúng ta ra ngoài xem phim đi?Huynh muội mảnh nhỏ?”
Đường Tịch nghe Tiêu Sái nói vậy trong lòng trở nên ấm áp,Ngoài miệng lại nói:”Nhị ca, muội không hiểu điện ảnh,huynh muội mảnh nhỏ là cái gì?”
Tiêu Sái hưng phấn nói:”Huynh muội chúng ta sẽ đi xem chiếu phim trận?”
/157
|