Chương 70:
Khóe mắt Tiêu Cảnh giật giật mấy cái, mặt không cảm giác cười hai tiếng, “Thật ra thì em muốn ăn thật nhiều tôm hùm đi.”
Đường Tịch ừ một tiếng, cười híp mắt nhìn Tiêu Cảnh, “Anh ba, anh thật hiểu em.”
Tiêu Cảnh mở cửa xuống xe, để cho Đường Tịch chờ một chút, chuyển qua mở cửa xe đối diện, Đường Tịch từ trên xe bước xuống.
Quả nhiên vẫn còn có rất nhiều người vây quanh, nhưng không có người lấy điện thoại ra chụp hình, hơn nữa sau khi thấy Đường Tịch bước xuống rất nhiều người cũng tản ra…..
Đường Tịch nhìn thấy phản ứng của những người đó, nhìn Tiêu Cảnh đi kế bên mình thấp giọng hỏi: “Anh Ba, anh làm sao làm được?”
Tiêu Cảnh dương dương đắc ý nháy mắt một cái, nhìn người xung quanh thấp giọng ghé bên tai Đường Tịch, nói:
“Anh nói cho bọn họ biết em có bệnh tự kỉ sợ gặp người lạ, chúng ta thật vất vả dỗ dành em đi ăn hải sản, không muốn làm cho em cứ vậy quay trở về, tất cả mọi người hận hiền lành.”
Đường Tịch buồn cười, như vậy cũng có thể à?
Tiêu Dao đi tới một tay đè bả vai Đường Tịch, một tay che chở cô đi đến bên trong phòng ăn.
Tiêu Cảnh trợn mắt giận dữ nhìn anh cả của mình nhưng không có lên tiếng.
Quả nhiên dọc theo đường đi Đường Tịch cũng nghe có người đang bàn luận…..
“Ai nha, anh em nhà họ a thật là gien tốt, nhìn xem bốn anh em lớn lên đều đẹp mắt như vậy, em gái không chỉ có người xinh đẹp da thịt còn tốt như vậy.”
Một người khác nói, ” Đáng tiếc, lại bệnh tự kỉ.”
“Các anh của cô ấy đối với cô thật tốt a, nhìn xem còn đặc biệt giành thời gian cùng nhau mang cô ấy đi ăn hải sản, hơn nửa còn đem cô bảo vệ tốt như vậy.”
“Tôi mới vừa nghe một người anh trai nói, cô ấy rất thích ăn hải sản, cho nên mang cô tới bờ sông ăn.”
“Thật là anh trai tốt nhất thế giới a, các ngươi xem còn đặc biệt mặc đồng phục anh em nửa, thật là ấm áp tốt đẹp.”
Đường Tịch nhìn cách ăn mặc Tiêu Dao, quả nhiên kinh ngạc phát hiện mấy người anh em bọn họ lại mặc có điểm giống đồng phục anh em… .
Nếu như mà nói một mình đi ra ngoài, chính là đồng phục tình nhân . . . . Phía trên cô là áo sơ mi màu xanh lam nhạt phía dưới là quần jean ngắn màu trắng, mà các anh là áo sơ mi trắng cộng thêm quần jean màu lam nhạt, thật đáng yêu a!
Khó trách bọn họ bắt mắt như thế! Nguyên lai là vì vậy!
“Nhưng là các ngươi có hay không cảm thấy, người mới vừa cùng chúng ta nói chuyện có chút quen mắt à?”
“Nhìn thật giống Tiêu Cảnh a…”
“Hẳn không phải là đi, rất ít thấy Tiêu Cảnh mặc như vậy . . .”
Đường Tịch suy nghĩ một chút, ừ , Tiêu Cảnh bình thường đi làm đều là mặc tây trang. . . Vô cùng chính trực. . . Cô lặng lẽ quay đầu liếc nhìn Tiêu Cảnh một cái, trong đầu nghĩ, vẫn là mặc như thế đẹp mắt! Trẻ tuổi!
“Nhưng hấp dẫn người ta nhất vẫn là người đàn lạnh lùng chỉ một lòng che chở em gái có hay không a?” Vừa nói chính là một nữ sinh nhỏ kích động.
Một nữ sinh khác kích động gật đầu, “Đúng vậy đúng vậy, nhìn anh ấy khuôn mặt lạnh lùng nhưng hết sức nghiêm túc che chở em gái mình, rất sợ cô ấy đụng phải đến dập đầu, thật là làm thức tỉnh tôi, loại hình cô gái trẻ đẹp được không!”
“Nhất định nhất định! Trái tim tôi muốn tan chảy, cmn, người đàn ông này quá đẹp trai rồi!”
“Đúng vậy đúng vậy, mặt khác hai người còn lại đều trở thành vật làm nền cho anh ấy!”
Tiêu Dao nghe nói như vậy khóe miệng khẻ câu cười một cái, lập tức có người bắt đầu thét chói tay, “Cười, cười, người kia cười, cười lên càng đẹp mắt! Gào khóc, tôi cảm giác tôi muốn có nam thần mới rồi!”
“Nam thần của cô không phải là Phương Dật Hàng sao?”
“Gào khóc, tốt quấn quít, tôi muốn tiếp tục yêu thích Hàng Hàng của tôi còn muốn yêu thích người đàn ông này a!”
Tiêu Cảnh cùng Tiêu Sái lần nữa liếc nhau một cái, trong đầu nghĩ về sau không bao giờ cùng anh cả ra ngoài nữa!
Vừa vào phòng bao Tiêu Sái liền gào khóc thét lên, “Anh cả, anh thật giống diễn viên danh tiếng! Dứt khoát thừa dịp bây giờ ra mắt đi! Hẳn sẽ có rất nhiều fan, hôm nay cũng đã thu rất nhiều fan nữ.”
Tiêu Cảnh hừ gật đầu, “Đúng vậy, anh đi diễn TV,
Cũng không cần kĩ thuật diễn xuất, trong nháy mắt dùng gương mặt liền có thể giết được nhiều ngôi sao nam rồi.”
Tiêu Dao lười nghe hai người nói chuyện, cầm thực đơn hỏi Đường Tịch, “Muốn ăn cái gì?”
Đường Tịch từ bắt đầu còn có chút kích động nhỏ, nhưng thấy ăn, hoàn toàn không đem sự chú ý đặt ở chổ Tiêu Cảnh cùng Tiêu Sái đang nói chuyện bên kia, cầm thực đơn bắt đầu xem
“Trước tới hai mươi con cua lớn, sau đó hai mươi con tôm hùm lớn, uhm còn có bạch tuộc, …..! Còn có…”
Đường Tịch nhìn thực đơn một cái, chắc chắn trong thực đơn là không có tôm xào củ hành, hì hì nói với Tiêu Cảnh
“Anh ba, anh đã nói buổi tối hôm nay muốn thỏa mãn em muốn ăn cái gì thì ăn cái đó đúng không?”
Tiêu Cảnh cười đắc ý, “Đó là đương nhiên, anh ba em nói ra là giữ lời.”
Đường Tịch yên tâm gật đầu, ” Được, vậy anh ba anh đi làm cho em một phần tôm xào củ hành đến đây đi!”
Sau đó lại bắt đầu hì hục hì hục chọn món ăn, lại muốn thêm một phần bào ngư, Đường Tịch đưa thực đơn món ăn cho Tiêu Dao, “Em gọi xong rồi.”
Thật ra thì bào ngư cô cũng không phải đặc bệt thích ăn, vẫn thích nhất là mấy thứ kia, nhưng là vẫn thích hợp ăn .
Tiêu Sái hỏi, “Ăn hải sản liền ăn tôm hùm cùng cua lớn?”
Đường Tịch gật đầu, “Em ăn những thứ này.”
Dừng một chút nói tiếp, “Đúng rồi, mới vừa rồi em gọi là phần một người ăn, các anh muốn ăn, lại gọi lần nữa.”
Tiêu Sái nhìn thấy hai mươi con cua lớn cùng hai mươi con tôm hùm lớn ánh mắt trợn to, hỏi Đường Tịch:
“Em ăn được hết không?”
Đường Tịch nhìn thời gian trên điện thoại của mình, ừ một tiếng,
“Lúc này mới sáu giờ, đại khái có thể ăn hết năm con đi, năm giờ em lo lắng chưa đủ!”
Ngược lại bây giờ thân thể của mình không được, hơn nữa đặc biệt gầy, ăn nhiều một chút thêm chút thịt cũng tốt.
Tiêu Sái khóe mắt rút ra mấy cái, còn muốn nói chuyện, Tiêu Dao đã bắt đầu chọn món ăn rồi.
Tiêu Cảnh vội vàng nói, “Em gái, nếu như đã có cua lớn, tôm hùm còn có bạch tuộc cùng bào ngư rồi, chúng ta sẽ không ăn củ hành xào tôm được không nào?”
Đường Tịch lập tức lạnh mặt, “Không! Em muốn ăn củ hành xào tôm nha, củ hành xào tôm mà cùng cua lớn, tôm hùm lớn ăn chung là ngon nhất!”
Đặc biệt là thịt tôm hùm tươi non xào cùng củ hành bên trong có thêm nước sốt để chấm, thật là nước sốt đặc biệt, nước sốt cũng dể ăn!
Đường Tịch đối với bọ họ rất ít lạnh mặt, Tiêu Cảnh nhìn một cái cũng biết em gái là tức giận, hắn vừa muốn nói chuyện dỗ Đường Tịch, Tiêu Sái liền nói:
“Chính cậu nói cậu nói chuyện giữ lời, nhanh đi làm cho Tiểu Nhu Nhi một phần tôm xào củ hành”
Tiêu Cảnh quyết tâm, đứng lên, nhìn Đường Tịch, “Tiểu Nhu Nhi, em yên tâm, coi như là anh ba của em tự mình xuống bếp anh cũng cho em một phần tôm xào củ hành !”
Đường Tịch trên mặt lúc này mới lộ ra nụ cười, cô gật đầu, “Em rất chờ mong tôm xào củ hành của anh ba nha, anh nhất định phải cho em cua lớn cùng tôm hùm đi lên một lúc.”
Tiêu Cảnh không thể miễn cưỡng nhìn Đường Tịch một cái, trong nháy mắt cảm thấy thật là không có chút nào khả ái.
Đường Tịch giống như nhìn thấu tâm tư Tiêu Cảnh, lập tức cười ha hả mở cho Tiêu Cảnh một chai đồ uống, đưa tới “Bên ngoài trời nóng nực, anh ba anh uống một ly nước giải khát ướp lạnh đi, đừng để bị trúng nắng.”
P/s: Ngay cái chương toàn đồ ăn mà không biết nấu ăn nên tui chém từ lưa luôn kekeke.
/157
|