Nữ Thần Mau Xuyên: Con Đường Nghịch Tập Của Pháo Hôi
Chương 33: [TG2] Công chúa là bia đỡ đạn (2)
/49
|
Edit+beta: LinhLan601
Đinh —— đã truyền xong kí ức.
Nháy mắt, trong đầu Tô Nhụy xuất hiện vô số mảnh kí ức hỗn loạn, phần nhiều là thống khổ về vị công chúa này.
Khuê danh của nàng cũng là Tô Nhụy, vừa tròn 15 tuổi, phong hào Quỳnh Hoa công chúa.
Phụ hoàng của nguyên chủ chỉ có duy nhất một người thê tử là mẫu hậu nàng, không có hậu phi. Ở phía trên nàng còn có hai người ca ca. Đại ca là Tô Chi Hàm, hiện tại là Hoàng Thượng, Nhị ca Tô Chi Khiêm là Chiến Vương thanh danh vang dội. Mẫu thân Tô Nhụy là Thái Hậu, thân phận của nàng là chính là trưởng công chúa, tôn quý vô cùng.
Theo lý mà nói, người mang thân phận như vậy, hẳn là sẽ nhận được muôn vàn sủng ái, không phải chịu bất cứ ủy khuất nào.
Quả thực, trước khi đại ca Tô Nhụy đăng cơ, nàng là người như thế, nhận hết cưng chiều của người thân, chưa từng buồn đau, khổ sở. Đại ca sủng nàng, nhị ca che chở nàng, mẫu hậu thương yêu nàng. Có thứ gì tốt đều sẽ để lại cho nàng. Nếu đổi thành người khác, trưởng thành từ hoàn cảnh ấy sẽ dễ dàng bị người thân chiều hư.
Nhưng nguyên chủ lại không hề như vậy. Nàng ấy vô cùng hiểu chuyện, săn sóc các ca ca chu đáo, chưa từng gây ra bất cứ chuyện phiền toái gì cho bọn họ, có đôi khi còn chủ động chia sẻ ưu phiền với ca ca mình. Thời điểm bọn hắn không thể hiếu thuận mẫu thân, nàng lại trở thành là tiểu áo bông tri kỉ.
Chỉ là, không biết từ khi nào, tất cả đã lặng lẽ phát sinh biến hóa.
Đại ca luôn luôn thương yêu Tô Nhụy nhất dần dần thay đổi, trở nên lạnh nhạt, xa lạ. Còn luôn răn dạy, trách mắng nàng điêu ngoa, không có bộ dáng của một công chúa. Ngay cả với mẫu thân của bọn họ và nhị ca của nàng, hắn cũng đối xử như thế.
Không chỉ giam lỏng mẫu hậu, còn vu khống nhị ca âm mưu đoạt quyền. Nhất là với người muội muội như nguyên chủ, càng không có chút tình nghĩa nào. Thậm chí hắn còn đem hoàng hậu của mình, người được phụ hoàng chỉ hôn, đánh nhốt vào lãnh cung.
Nhưng trái lại, Tô Chi Hàm đối với đường muội Tô Viện, con gái của hoàng thúc, lại tốt đến không thể tốt hơn. Chẳng những khắp nơi vì nàng ta chống lưng, còn đem ngọc bội tùy thân của mình ban cho nàng ta, để nàng ta có thể tùy thời tiến cung tìm hắn khi gặp phải phiền toái.
Việc này đương nhiên là khiến cho Tô Nhụy ghen ghét. Nàng ấy là muội muội ruột thịt của hắn mà còn không có cái đãi ngộ ấy, Tô Viện chỉ là một biểu muội, vậy mà lại có thể nhận hết yêu thương, săn sóc của đại ca nàng.
Vì thế, nguyên chủ không ngừng tìm Tô Viện gây phiền toái. Nhưng vị đường muội này lại không có chút sợ hãi nào trước thân phận công chúa của Tô Nhụy, ỷ vào Hoàng Thượng chống lưng, khiến Tô Nhụy ăn không ít mệt.
Mỗi lần Tô Nhụy bị giáo huấn xong, Hoàng thượng không hề an ủi nàng, còn quở trách nàng một chút bộ dáng của công chúa cũng đều không có, không giống như Tô Viện hiểu chuyện, thấu tình đạt lí.
Tô Nhụy nghe được huynh trưởng dùng những lời lẽ cay nghiệt như vậy nói với chính mình, liền không rõ rốt cuộc ai mới là muội muội ruột của hắn. Vì cái gì hắn ta đối xử với nàng không một chút yêu thương, nhưng đối với người biểu muội kia, lại đào hết tim gan ra với ả.
Có điều, việc này cũng chưa phải là chuyện quan trọng nhất. Chuyện chân chính giết chết hy vọng của nguyên chủ chính là ngày mà nước láng giềng sang cầu hôn nàng ấy.
Nam Phong quốc cùng Đông Vũ Quốc nơi Tô Nhụy sống, là quan hệ thông gia. Hai quốc gia này thường xuyên dùng liên hôn để củng cố tình hảo hữu.
Lần này cũng không phải ngoại lệ.
Nam Phong quốc phái sứ giả tới thương lượng sự tình liên hôn. Chỉ là lần này, Quốc quân của bọn họ dù đã hơn năm mươi tuổi, lại muốn lựa chọn nữ tử trẻ tuổi để kế vị Hoàng Hậu.
Hoàng thượng vốn dĩ có thể cự tuyệt mối hôn sự này nhưng hắn ta lại không hề.
Hắn tin vào lời Tô Viện nói, đem muội muội ruột của mình đưa đi liên hôn. Mặc cho nàng cầu tình như thế nào, hắn cũng đều thờ ơ.
Nhị ca Tô Nhụy vì nàng mà chạy tới cầu xin, lại bị hắn ta dùng tội ám sát vua nhốt lại.
Ở trong ngục, Tô Viện hạ độc dược vào đồ ăn, Tô Chi Khiêm lập tức bị độc chết.
Thái Hậu nghe thấy tin dữ này, bị kích thích mà ngất đi, tỉnh dậy đã bị liệt mất nửa người.
Sau khi nguyên chủ biết được tin nhị ca vì mình mà chết thảm, liền lâm vào tự trách. Không muốn liên lụy thêm mẫu hậu, Tô Nhụy tự xin được đưa đi hòa thân.
Sau khi tới Nam Phong quốc, nguyên chủ mới hiểu vì sao nhiều năm như vậy Quốc quân nước này không có Hoàng Hậu khác. Ông ta là người yêu thích nam phong, coi nguyên chủ như một món đồ chơi mà hành hạ, đùa giỡn.
Tô Nhụy bị tra tấn vài năm, cuối cùng tự sát mà chết.
Ở Đông Vũ Quốc, Thái Hậu nghe được tin nữ nhi của mình đã qua đời, lập tức lịm đi, không bao giờ tỉnh lại nữa.
Đinh —— đã truyền xong kí ức.
Nháy mắt, trong đầu Tô Nhụy xuất hiện vô số mảnh kí ức hỗn loạn, phần nhiều là thống khổ về vị công chúa này.
Khuê danh của nàng cũng là Tô Nhụy, vừa tròn 15 tuổi, phong hào Quỳnh Hoa công chúa.
Phụ hoàng của nguyên chủ chỉ có duy nhất một người thê tử là mẫu hậu nàng, không có hậu phi. Ở phía trên nàng còn có hai người ca ca. Đại ca là Tô Chi Hàm, hiện tại là Hoàng Thượng, Nhị ca Tô Chi Khiêm là Chiến Vương thanh danh vang dội. Mẫu thân Tô Nhụy là Thái Hậu, thân phận của nàng là chính là trưởng công chúa, tôn quý vô cùng.
Theo lý mà nói, người mang thân phận như vậy, hẳn là sẽ nhận được muôn vàn sủng ái, không phải chịu bất cứ ủy khuất nào.
Quả thực, trước khi đại ca Tô Nhụy đăng cơ, nàng là người như thế, nhận hết cưng chiều của người thân, chưa từng buồn đau, khổ sở. Đại ca sủng nàng, nhị ca che chở nàng, mẫu hậu thương yêu nàng. Có thứ gì tốt đều sẽ để lại cho nàng. Nếu đổi thành người khác, trưởng thành từ hoàn cảnh ấy sẽ dễ dàng bị người thân chiều hư.
Nhưng nguyên chủ lại không hề như vậy. Nàng ấy vô cùng hiểu chuyện, săn sóc các ca ca chu đáo, chưa từng gây ra bất cứ chuyện phiền toái gì cho bọn họ, có đôi khi còn chủ động chia sẻ ưu phiền với ca ca mình. Thời điểm bọn hắn không thể hiếu thuận mẫu thân, nàng lại trở thành là tiểu áo bông tri kỉ.
Chỉ là, không biết từ khi nào, tất cả đã lặng lẽ phát sinh biến hóa.
Đại ca luôn luôn thương yêu Tô Nhụy nhất dần dần thay đổi, trở nên lạnh nhạt, xa lạ. Còn luôn răn dạy, trách mắng nàng điêu ngoa, không có bộ dáng của một công chúa. Ngay cả với mẫu thân của bọn họ và nhị ca của nàng, hắn cũng đối xử như thế.
Không chỉ giam lỏng mẫu hậu, còn vu khống nhị ca âm mưu đoạt quyền. Nhất là với người muội muội như nguyên chủ, càng không có chút tình nghĩa nào. Thậm chí hắn còn đem hoàng hậu của mình, người được phụ hoàng chỉ hôn, đánh nhốt vào lãnh cung.
Nhưng trái lại, Tô Chi Hàm đối với đường muội Tô Viện, con gái của hoàng thúc, lại tốt đến không thể tốt hơn. Chẳng những khắp nơi vì nàng ta chống lưng, còn đem ngọc bội tùy thân của mình ban cho nàng ta, để nàng ta có thể tùy thời tiến cung tìm hắn khi gặp phải phiền toái.
Việc này đương nhiên là khiến cho Tô Nhụy ghen ghét. Nàng ấy là muội muội ruột thịt của hắn mà còn không có cái đãi ngộ ấy, Tô Viện chỉ là một biểu muội, vậy mà lại có thể nhận hết yêu thương, săn sóc của đại ca nàng.
Vì thế, nguyên chủ không ngừng tìm Tô Viện gây phiền toái. Nhưng vị đường muội này lại không có chút sợ hãi nào trước thân phận công chúa của Tô Nhụy, ỷ vào Hoàng Thượng chống lưng, khiến Tô Nhụy ăn không ít mệt.
Mỗi lần Tô Nhụy bị giáo huấn xong, Hoàng thượng không hề an ủi nàng, còn quở trách nàng một chút bộ dáng của công chúa cũng đều không có, không giống như Tô Viện hiểu chuyện, thấu tình đạt lí.
Tô Nhụy nghe được huynh trưởng dùng những lời lẽ cay nghiệt như vậy nói với chính mình, liền không rõ rốt cuộc ai mới là muội muội ruột của hắn. Vì cái gì hắn ta đối xử với nàng không một chút yêu thương, nhưng đối với người biểu muội kia, lại đào hết tim gan ra với ả.
Có điều, việc này cũng chưa phải là chuyện quan trọng nhất. Chuyện chân chính giết chết hy vọng của nguyên chủ chính là ngày mà nước láng giềng sang cầu hôn nàng ấy.
Nam Phong quốc cùng Đông Vũ Quốc nơi Tô Nhụy sống, là quan hệ thông gia. Hai quốc gia này thường xuyên dùng liên hôn để củng cố tình hảo hữu.
Lần này cũng không phải ngoại lệ.
Nam Phong quốc phái sứ giả tới thương lượng sự tình liên hôn. Chỉ là lần này, Quốc quân của bọn họ dù đã hơn năm mươi tuổi, lại muốn lựa chọn nữ tử trẻ tuổi để kế vị Hoàng Hậu.
Hoàng thượng vốn dĩ có thể cự tuyệt mối hôn sự này nhưng hắn ta lại không hề.
Hắn tin vào lời Tô Viện nói, đem muội muội ruột của mình đưa đi liên hôn. Mặc cho nàng cầu tình như thế nào, hắn cũng đều thờ ơ.
Nhị ca Tô Nhụy vì nàng mà chạy tới cầu xin, lại bị hắn ta dùng tội ám sát vua nhốt lại.
Ở trong ngục, Tô Viện hạ độc dược vào đồ ăn, Tô Chi Khiêm lập tức bị độc chết.
Thái Hậu nghe thấy tin dữ này, bị kích thích mà ngất đi, tỉnh dậy đã bị liệt mất nửa người.
Sau khi nguyên chủ biết được tin nhị ca vì mình mà chết thảm, liền lâm vào tự trách. Không muốn liên lụy thêm mẫu hậu, Tô Nhụy tự xin được đưa đi hòa thân.
Sau khi tới Nam Phong quốc, nguyên chủ mới hiểu vì sao nhiều năm như vậy Quốc quân nước này không có Hoàng Hậu khác. Ông ta là người yêu thích nam phong, coi nguyên chủ như một món đồ chơi mà hành hạ, đùa giỡn.
Tô Nhụy bị tra tấn vài năm, cuối cùng tự sát mà chết.
Ở Đông Vũ Quốc, Thái Hậu nghe được tin nữ nhi của mình đã qua đời, lập tức lịm đi, không bao giờ tỉnh lại nữa.
/49
|