Ôm Mộc Vân Phong trên tay, nhìn cô nhắm chặt hai mắt và khuôn mặt tái nhợt, làm cho trong long Phượng Như Ảnh hơi hoảng hốt, vội vàng đưa tay thử hơi thở của cô, đến khi cảm thấy hô hấp của Mộc Vân Phong ổn định, Phượng Như Ảnh mới yên tâm.
Nhưng chỉ trong chốc lát, lông mày của anh lại nhíu lại. Đưa tay sờ trán của Mộc Vân Phong, nhiệt độ trên người đã nóng lên, thì ra là cô nhiễm lạnh nên sốt lên. Lúc này, lòng của Phượng Như Ảnh nhất thời dâng lên một chút thương tiếc. Anh nhìn vẻ mặt say ngủ của Mộc Vân Phong, nhẹ nhàng cúi đầu, chạm nhẹ một cái trên mặt cô, sau đó bước nhanh hơn.
Mở cửa ra thì nhìn thấy người đàn ông trung niên kia đang ngồi ngủ gà gật ở bên ngoài, lúc này nghe thấy tiếng động mới tỉnh lại. Khi ông ta nhìn thấy đôi tay Phượng Như Ảnh đang ôm cô gái vào trong ngực một cách cẩn thận như bảo vệ báu vật, trong mắt xẹt qua vẻ sáng tỏ. Nhưng khi ông ta nhìn thấy đôi cánh tay ngọc ngà và cặp đùi thon dài xinh
Nhưng chỉ trong chốc lát, lông mày của anh lại nhíu lại. Đưa tay sờ trán của Mộc Vân Phong, nhiệt độ trên người đã nóng lên, thì ra là cô nhiễm lạnh nên sốt lên. Lúc này, lòng của Phượng Như Ảnh nhất thời dâng lên một chút thương tiếc. Anh nhìn vẻ mặt say ngủ của Mộc Vân Phong, nhẹ nhàng cúi đầu, chạm nhẹ một cái trên mặt cô, sau đó bước nhanh hơn.
Mở cửa ra thì nhìn thấy người đàn ông trung niên kia đang ngồi ngủ gà gật ở bên ngoài, lúc này nghe thấy tiếng động mới tỉnh lại. Khi ông ta nhìn thấy đôi tay Phượng Như Ảnh đang ôm cô gái vào trong ngực một cách cẩn thận như bảo vệ báu vật, trong mắt xẹt qua vẻ sáng tỏ. Nhưng khi ông ta nhìn thấy đôi cánh tay ngọc ngà và cặp đùi thon dài xinh
/203
|