Lấy lại đây?
Từ Vãn không cảm thấy quan hệ giữa mình và Tố Vô Tâm có thể tốt đến có thể trực tiếp “lấy” một viên thần thạch lại đây, dựa theo định luật nói chuyện với cô là tất sẽ châm biếm của Tố Vô Tâm, hắn nhất định sẽ nhìn thẳng vào màn hình máy tính không chút để ý hỏi cô: “Ngươi cảm thấy ngươi đủ đẹp để ta có thể cho không ngươi thần thạch sao?”
Nếu cô tự kỉ cảm thấy mình đủ xinh đẹp, như vậy sau đó Tố Vô Tâm nhất định sẽ nói: “Mở bản đồ Đại Công Kê* ra. Đầu tiên, từ phía Đông Bắc sang phía Đông Nam, đi phẫu thuật thẩm mĩ; Sau đó, từ phía Tây Nam sang phía chính nam, đi phẫu thuật chuyển đổi giới tính; Cuối cùng, trở lại chỗ cũ, có lẽ ngươi lại vẫn chẳng xinh đẹp như cũ.” (Công Kê: gà trống)
Cô cũng không biết từ khi nào thì mình hiểu rõ tên vú em Tố Vô Tâm này đến vậy.
Bất quá “lấy” không được, “mua” thì vẫn có thể, khi Tố Vô Tâm đi giao nhiệm vụ Nhất Đao Độc Bá đã về đến bang hội giao bang cống, thuận tiện gửi tán gẫu riêng cho hắn.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Tiểu Tâm Tâm, phong thạch bán cho ta được không?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Cho ta một lí do nên bán cho ngươi.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Chỉ bằng vào ta là bang chủ duy hộ ngươi đến vậy, tốt xấu cho ta chút mặt mũi a!
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Yến Cung Việt Giáp kêu ta tự mình ra giá hắn muốn mua, ngươi hẳn là biết ra giá với Yến Cung Việt Giáp có nghĩa là gì.
Cô đương nhiên biết, mọi người trong toàn phục đều biết.
Trước kia có một đôi tình lữ, phàm là thứ mà hai người bọn họ muốn, báo giá luôn bay loạn đầy trời. Không quan tâm, người ta có tiền, người ta tùy hứng!
Yến Cung Việt Giáp kêu Tố Vô Tâm ra giá, liền có nghĩa rằng chẳng sợ Tố Vô Tâm đòi chanh vũ cấp 80 của Họa Bình cũng có thể, điều này đầy đủ thể hiện đặc tính của một người chơi nhân dân tệ phung phí tiền bạc của Yến Cung Việt Giáp.
Nhưng Tố Vô Tâm nói như vậy có nghĩa là hắn cũng không có bán cho Yến Cung Việt Giáp.
Từ Vãn lập tức nghi ngờ, Tố Vô Tâm không phải là do Yến Cung Việt Giáp phái tới sao?
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Nhưng ngươi chung quy là không có bán cho hắn, vì sao?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ta không bán cho hắn, không có nghĩa là ta không cho hắn. Ta có thể phân giải Phong Thần Thạch thành mớ đá vụn vô dụng, sau đó đưa cho hắn.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: !!! Tâm Tâm, kì thực ngươi mới chính là đấu sĩ nhân dân tệ ẩn hình phải không!
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Không, ta cũng không có tiêu tiền lung tung.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Nếu là ta ta sẽ hung hăng thịt hắn một bút!
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Nếu là một người xa lạ, ta sẽ dùng giá thị trường bắn cho hắn; Nếu là người quen, ta có thể giảm giá hoặc tặng cho hắn; Nhưng mà, nếu sau khi ngươi bán xong thứ này sẽ rơi vào tay người mà ngươi không thích thì sao?
Từ Vãn thực nghiêm túc suy nghĩ một lúc, nếu là cô chiếm được một món trang bị cực phẩm, cô không cần, mà kẻ thù của cô thực cần, cô sẽ làm như thế nào?
Cô không thiếu tiền, cho nên cũng không để ý một món trang bị có thể kiếm được bao nhiêu, điều cô muốn nhìn thấy là kẻ thù của cô nghiến răng nghiến lợi nổi giận lôi đình, cho nên nhất định sẽ đến trước mặt người đó từ từ phá hủy thứ đó, sau đó nói cho người nọ: “Ta có tiền, ta thích chơi trò đốt tiền, đốt thành tro đem bón phân cũng không cho ngươi, ta vui vẻ, ta vui vẻ toàn thế giới đều vui vẻ!” (Hề: ghê @@)
Bất quá…
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Nhưng mà ngươi không biết là hiện tại có một người có quan hệ rất tốt với ngươi cần thứ này sao? Tỷ như ta?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Khi nào thì quan hệ giữa ta với ngươi trở thành rất tốt rồi?
Có quan hệ tốt nhất với hắn chỉ có một người, Cầm Âm Phục Vô Yên.
Tố Vô Tâm nghĩ, ý đồ muốn ôm đùi của Nhất Đao Độc Bá cũng quá rõ ràng đi, tuy rằng hắn cũng không cho bất kì ai biết Tố Vô Tâm chính là Sầu Bất Mị.
Tên nhóc này thật là thú vị, ngay tại vừa rồi khi Tố Vô Tâm nhìn thấy Nhất Đao Độc Bá thay pháp bảo chanh vũ Trục Nhật Ngoa mà Tiểu Hồng thu mua giúp, kì thực hắn rất rõ ràng tài lực của Nhất Đao Độc Bá không phải là giả vờ.
Là điều gì khiến cho Đê Điều Đích Võng Hồng ưu ái Nhất Đao Độc Bá, làm thương nhân căn bản không cần kĩ thuật chiến thuật, chỉ lo kiếm tiền, nếu trên người Nhất Đao Độc Bá không có thứ gì có thể tạo ra lợi nhuận cho hắn, Võng Hồng như nào lại thân thiết với Nhất Đao Độc Bá như vậy?
Năng lực tiềm ẩn, chung quy cũng sẽ bộc phát, phán đoán của Tố Vô Tâm luôn thật chính xác.
Người khác không coi trọng Toàn Phục Công Địch, nhưng hắn lại đột nhiên có chút coi trọng. Hắn nghĩ, quyết định tiến vào Toàn Phục Công Địch của mình có lẽ là một sự lựa chọn không tệ.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Thứ này ngươi cũng không dùng được, hai ta không nói đến tình cảm, ngươi ra giá đi, ra bao nhiêu cũng được, Yến Cung Việt Giáp trả được, ta cũng trả được!
Tố Vô Tâm lập tức sửng sốt, giọng điệu của lời này, giống hệt như Tang Du Vị Vãn.
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ta tạm thời không bán.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ngươi định lập bàn thờ cho Thần Phong Thạch gắn lên tường một ngày thắp ba nén hương tế bái chiến lợi phẩm lần đầu tiên hạ Dạ Kiêu của Họa Bình ngươi sao? Cầu ngươi a đây cũng không phải bữa khuya có thể ăn vào bụng được, cần phải vậy sao?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ta muốn ủ ấm nó, bất quá ngươi yên tâm, nếu ngày nào đó ta nhàm chán muốn dùng ngực đập vỡ tảng đá, ta nhất định sẽ gửi một nửa đá vụn cho Yến Cung Việt Giáp, gửi một nửa còn lại cho ngươi, một mũi tên trúng hai con chim! (Hề: cái trò dùng ngực đập bể đá hình như là 1 chiêu trong xiếc)
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Tố! Vô! Tâm!
…
Mị lực của Từ Vãn vẫn chưa đủ lớn, thế cho nên đến cuối cùng Thần Phong Thạch vẫn chặt chẽ nằm trong lòng bàn tay Tố Vô Tâm, nhất định không cho cô sờ một cái.
Ngược lại vào lúc này Long Kính gửi tán gẫu riêng cho cô trước, về chuyện bang chiến Đại Quang Minh cung ngày mai.
[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Nhất Đao huynh đệ, ta nói chuyện giữ lời, bang chiến ngày mai ngươi đến làm chỉ huy cho ta, chỉ cho phép thắng không có phép thua!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Có chút khó khăn…
[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Ta đã nói rồi đó, ngươi đừng có cho ta leo cây!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Chuyện này không dễ nói, ta cũng là người cực kì bận rộn.
[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Phải phải phải, ngươi chính là để ý chuyện thù lao, hai món chanh trang, ta biết!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ta gọi điện thoại đẩy cuộc xã giao tối mai, nói rồi đó!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: A đúng rồi, hai vị trí, ta phải mang theo vú anh may mắn của ta, Tố Vô Tâm.
[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Vú anh…
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Đúng vậy, hắn là nam.
Long Kính chống trán, đây là lại sắp xuất hiện một đôi Sầu Bất Mị cùng Phục Vô Yên nữa sao?
Tiểu Hồng nghe chuyện Tố Vô Tâm lại chọc Từ Vãn tức giận một lần chụp bàn cười lớn: “Nhất Đao ta cảm thấy, nếu khắc tính của Tang Du Vị Vãn là đại diện của thục nữ Lâu Tâm Nguyệt, như vậy khắc tinh của Nhất Đao Độc Bá nhất định là Tố Vô Tâm!”
Từ Vãn giống như hừ cười một tiếng: “Cặn bã năm đó quan ngàn khoảnh!” (Hề: ta cũng ko hiểu thâm ý câu này, bản gốc là “Phẩn thổ đương niên vạn hộ hầu”)
Tiểu Hồng không hiểu thâm ý sâu xa của câu nói của Từ Vãn, chỉ cảm thấy ngữ điệu khinh miệt của cô đặc biệt lạnh lẽo cùng tràn ngập trào phúng.
Từ Vãn mở ra tài khoản Nhất Đao Độc Bá đi đến bản đồ Đại Quang Minh cung, cũng chính là chiến trường của trận bang chiến ngày mai.
Vừa đạp bước đầu tiên vào bản đồ, cô đã phát hiện phía trước có điểm trắng đang di động, không phải là người khác, đúng là Tố Vô Tâm!
Tố Vô Tâm cũng quan tâm đến trận bang chiến ngày mai sao? Cũng phải, dù sao bất luận hắn là ai, cũng nhất định sẽ không phải người qua đường.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ngươi đến đây làm chi? Nghiên cứu địa hình?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ta cảm thấy con người của ngươi mặc dù toàn thân từ trên xuống dưới đều tràn đầy khuyết điểm là cuồng vọng tự đại cùng không coi ai ra gì, nhưng vẫn có một ưu điểm.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Nguyện nghe thuyết minh.
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Thần kinh thô, không mang thù.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ngươi là đang khen ta, hay đang châm chọc ta đây?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ngươi nói xem?
Từ Vãn là thực sự có chút tức giận, ở trong khung đối thoại đánh một hàng chữ: Nếu không phải vì ngươi nhớ thương Tang Du Vị Vãn như vậy, ngươi cho là ta sẽ coi ngươi là ai? Bất quá chỉ là một tảng đá trong cái hố ven đường, đạp một cước tính một cước mà thôi!
Bất quá khi cô đánh xong hàng chữ này, lại im lặng xóa đi, cô nghĩ cô còn chưa đến mức phải lấy bốn chữ Tang Du Vị Vãn làm cái cớ, như vậy thật ngây thơ.
Tay Từ Vãn đang không ngừng xóa chữ bỗng bị trượt, khi chỉ còn lại ba chữ, ấn phải phím Enter.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Nếu không phải
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Không phải cái gì?
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Nếu không phải vì thao tác cùng kiến thức của ngươi đủ cao, ta còn sẽ không nhìn thẳng vào ngươi!
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Cũng vậy.
Tố Vô Tâm biết Nhất Đao Độc Bá nhất định đã tiếp nhận lời mời chỉ huy bang chiến của Long Kính cho nên đến Đại Quang Minh cung điều tra địa hình, mà hắn chưa nói, hắn vẫn lo lắng tính cách của Nhất Đao Độc Bá quá mức cao ngạo dễ dàng khinh địch, sợ hắn ngay cả địa hình cũng không xem ngày mai đương trường triển khai, cho nên mới đến đây nghiên cứu địa hình để làm chuẩn bị.
Nhưng lại không ngờ, chỉ cần là vừa nói chuyện với cô, hắn sẽ không nhịn được muốn áp chế khí phách và kiêu ngạo của cô đi một chút.
Tang Du Vị Vãn thất bại trước Lâu Tâm Nguyệt, chính là bởi vì cô quá mạnh mẽ cùng quá hiếu thắng, vĩnh viễn không hiểu được cúi đầu trước người khác là như thế nào, thế cho nên khi một người thanh cao kiêu ngạo như cô phát sinh mâu thuẫn với Lâu Tâm Nguyệt, đại bộ phận các nam người chơi đều đứng ở phe của Lâu Tâm Nguyệt.
Bản tính của đàn ông mà thôi.
Nếu Tang Du Vị Vãn biết cúi đầu, như vậy một người con gái luôn vô cùng cường thế đột nhiên yếu đuối, sẽ càng làm người ta đau lòng hơn nước mắt của một cô gái vẫn luôn yếu đuối.
Từ Vãn không có cố ý đuổi Tố Vô Tâm đi, cô đi từ Ánh Nguyệt Tuyền đến điểm hồi sinh, đi sau núi lại đi dàn tế, vòng qua bãi đất trống đi qua hẻm mê cung đến Đại Quang Minh đỉnh, từng bước một, đi đặc biệt cẩn thận.
Tố Vô Tâm liền đi theo bên cạnh cô, không nói gì, khó được im lặng.
Đại Quang Minh đỉnh là bộ phận cuối cùng của bản đồ Đại Quang Minh cung, cũng là nơi có không gian rộng độ linh hoạt cao, hẻm mê cung ở phía trước là một cứ điểm quan trọng, trạm vị phía sau cũng vô cùng trọng yếu.
Đại Quang Minh đỉnh có kiến trúc hình bán cầu, khí thế khôi hồng, ngay cả nhạc nền của trò chơi cũng đặc biệt hào hùng cùng thần bí.
Cô đi dạo quanh công trình kiến trúc một vòng, lớp sương mù dày đặc lượn lờ bao quanh đỉnh núi làm cho người ta phảng phất như đặt mình trong cung điện tiên giới.
Từ Vãn bình thường rất ít mở nhạc nền trong trò chơi, chỉ có khi PK mới mở ra để thông qua âm thanh đi phán đoán vị trí chạy vị của đối thủ, nhưng cô đột nhiên lại đi mở nhạc nền của trò chơi, muốn nghe âm nhạc độc đáo của bản đồ này một chút, để có thể xây dựng được tâm cảnh rộng lớn như vậy.
Trong khoảnh khắc mở nhạc nền lên, cô nghe được ngoài tiếng nhạc ra còn xen lẫn một ít âm thanh vụn vặt, là âm thanh khi nhân vật trong trò chơi hoạt động mới có thể phát ra. Nhưng bốn phía đều là sương mù dày đặc, cô cũng không nhìn thấy người.
Người sẽ đến Đại Quang Minh cung vào lúc này?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Yến Cung Việt Giáp ở trong này! Cẩn thận!
Cùng lúc đó, cô nghe được tiếng gió xen lẫn trong tiếng nhạc, âm thanh của mũi tên xé toạc không khí, lao thẳng về phía Tố Vô Tâm mà đi!
Từ Vãn không cảm thấy quan hệ giữa mình và Tố Vô Tâm có thể tốt đến có thể trực tiếp “lấy” một viên thần thạch lại đây, dựa theo định luật nói chuyện với cô là tất sẽ châm biếm của Tố Vô Tâm, hắn nhất định sẽ nhìn thẳng vào màn hình máy tính không chút để ý hỏi cô: “Ngươi cảm thấy ngươi đủ đẹp để ta có thể cho không ngươi thần thạch sao?”
Nếu cô tự kỉ cảm thấy mình đủ xinh đẹp, như vậy sau đó Tố Vô Tâm nhất định sẽ nói: “Mở bản đồ Đại Công Kê* ra. Đầu tiên, từ phía Đông Bắc sang phía Đông Nam, đi phẫu thuật thẩm mĩ; Sau đó, từ phía Tây Nam sang phía chính nam, đi phẫu thuật chuyển đổi giới tính; Cuối cùng, trở lại chỗ cũ, có lẽ ngươi lại vẫn chẳng xinh đẹp như cũ.” (Công Kê: gà trống)
Cô cũng không biết từ khi nào thì mình hiểu rõ tên vú em Tố Vô Tâm này đến vậy.
Bất quá “lấy” không được, “mua” thì vẫn có thể, khi Tố Vô Tâm đi giao nhiệm vụ Nhất Đao Độc Bá đã về đến bang hội giao bang cống, thuận tiện gửi tán gẫu riêng cho hắn.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Tiểu Tâm Tâm, phong thạch bán cho ta được không?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Cho ta một lí do nên bán cho ngươi.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Chỉ bằng vào ta là bang chủ duy hộ ngươi đến vậy, tốt xấu cho ta chút mặt mũi a!
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Yến Cung Việt Giáp kêu ta tự mình ra giá hắn muốn mua, ngươi hẳn là biết ra giá với Yến Cung Việt Giáp có nghĩa là gì.
Cô đương nhiên biết, mọi người trong toàn phục đều biết.
Trước kia có một đôi tình lữ, phàm là thứ mà hai người bọn họ muốn, báo giá luôn bay loạn đầy trời. Không quan tâm, người ta có tiền, người ta tùy hứng!
Yến Cung Việt Giáp kêu Tố Vô Tâm ra giá, liền có nghĩa rằng chẳng sợ Tố Vô Tâm đòi chanh vũ cấp 80 của Họa Bình cũng có thể, điều này đầy đủ thể hiện đặc tính của một người chơi nhân dân tệ phung phí tiền bạc của Yến Cung Việt Giáp.
Nhưng Tố Vô Tâm nói như vậy có nghĩa là hắn cũng không có bán cho Yến Cung Việt Giáp.
Từ Vãn lập tức nghi ngờ, Tố Vô Tâm không phải là do Yến Cung Việt Giáp phái tới sao?
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Nhưng ngươi chung quy là không có bán cho hắn, vì sao?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ta không bán cho hắn, không có nghĩa là ta không cho hắn. Ta có thể phân giải Phong Thần Thạch thành mớ đá vụn vô dụng, sau đó đưa cho hắn.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: !!! Tâm Tâm, kì thực ngươi mới chính là đấu sĩ nhân dân tệ ẩn hình phải không!
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Không, ta cũng không có tiêu tiền lung tung.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Nếu là ta ta sẽ hung hăng thịt hắn một bút!
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Nếu là một người xa lạ, ta sẽ dùng giá thị trường bắn cho hắn; Nếu là người quen, ta có thể giảm giá hoặc tặng cho hắn; Nhưng mà, nếu sau khi ngươi bán xong thứ này sẽ rơi vào tay người mà ngươi không thích thì sao?
Từ Vãn thực nghiêm túc suy nghĩ một lúc, nếu là cô chiếm được một món trang bị cực phẩm, cô không cần, mà kẻ thù của cô thực cần, cô sẽ làm như thế nào?
Cô không thiếu tiền, cho nên cũng không để ý một món trang bị có thể kiếm được bao nhiêu, điều cô muốn nhìn thấy là kẻ thù của cô nghiến răng nghiến lợi nổi giận lôi đình, cho nên nhất định sẽ đến trước mặt người đó từ từ phá hủy thứ đó, sau đó nói cho người nọ: “Ta có tiền, ta thích chơi trò đốt tiền, đốt thành tro đem bón phân cũng không cho ngươi, ta vui vẻ, ta vui vẻ toàn thế giới đều vui vẻ!” (Hề: ghê @@)
Bất quá…
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Nhưng mà ngươi không biết là hiện tại có một người có quan hệ rất tốt với ngươi cần thứ này sao? Tỷ như ta?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Khi nào thì quan hệ giữa ta với ngươi trở thành rất tốt rồi?
Có quan hệ tốt nhất với hắn chỉ có một người, Cầm Âm Phục Vô Yên.
Tố Vô Tâm nghĩ, ý đồ muốn ôm đùi của Nhất Đao Độc Bá cũng quá rõ ràng đi, tuy rằng hắn cũng không cho bất kì ai biết Tố Vô Tâm chính là Sầu Bất Mị.
Tên nhóc này thật là thú vị, ngay tại vừa rồi khi Tố Vô Tâm nhìn thấy Nhất Đao Độc Bá thay pháp bảo chanh vũ Trục Nhật Ngoa mà Tiểu Hồng thu mua giúp, kì thực hắn rất rõ ràng tài lực của Nhất Đao Độc Bá không phải là giả vờ.
Là điều gì khiến cho Đê Điều Đích Võng Hồng ưu ái Nhất Đao Độc Bá, làm thương nhân căn bản không cần kĩ thuật chiến thuật, chỉ lo kiếm tiền, nếu trên người Nhất Đao Độc Bá không có thứ gì có thể tạo ra lợi nhuận cho hắn, Võng Hồng như nào lại thân thiết với Nhất Đao Độc Bá như vậy?
Năng lực tiềm ẩn, chung quy cũng sẽ bộc phát, phán đoán của Tố Vô Tâm luôn thật chính xác.
Người khác không coi trọng Toàn Phục Công Địch, nhưng hắn lại đột nhiên có chút coi trọng. Hắn nghĩ, quyết định tiến vào Toàn Phục Công Địch của mình có lẽ là một sự lựa chọn không tệ.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Thứ này ngươi cũng không dùng được, hai ta không nói đến tình cảm, ngươi ra giá đi, ra bao nhiêu cũng được, Yến Cung Việt Giáp trả được, ta cũng trả được!
Tố Vô Tâm lập tức sửng sốt, giọng điệu của lời này, giống hệt như Tang Du Vị Vãn.
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ta tạm thời không bán.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ngươi định lập bàn thờ cho Thần Phong Thạch gắn lên tường một ngày thắp ba nén hương tế bái chiến lợi phẩm lần đầu tiên hạ Dạ Kiêu của Họa Bình ngươi sao? Cầu ngươi a đây cũng không phải bữa khuya có thể ăn vào bụng được, cần phải vậy sao?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ta muốn ủ ấm nó, bất quá ngươi yên tâm, nếu ngày nào đó ta nhàm chán muốn dùng ngực đập vỡ tảng đá, ta nhất định sẽ gửi một nửa đá vụn cho Yến Cung Việt Giáp, gửi một nửa còn lại cho ngươi, một mũi tên trúng hai con chim! (Hề: cái trò dùng ngực đập bể đá hình như là 1 chiêu trong xiếc)
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Tố! Vô! Tâm!
…
Mị lực của Từ Vãn vẫn chưa đủ lớn, thế cho nên đến cuối cùng Thần Phong Thạch vẫn chặt chẽ nằm trong lòng bàn tay Tố Vô Tâm, nhất định không cho cô sờ một cái.
Ngược lại vào lúc này Long Kính gửi tán gẫu riêng cho cô trước, về chuyện bang chiến Đại Quang Minh cung ngày mai.
[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Nhất Đao huynh đệ, ta nói chuyện giữ lời, bang chiến ngày mai ngươi đến làm chỉ huy cho ta, chỉ cho phép thắng không có phép thua!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Có chút khó khăn…
[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Ta đã nói rồi đó, ngươi đừng có cho ta leo cây!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Chuyện này không dễ nói, ta cũng là người cực kì bận rộn.
[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Phải phải phải, ngươi chính là để ý chuyện thù lao, hai món chanh trang, ta biết!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ta gọi điện thoại đẩy cuộc xã giao tối mai, nói rồi đó!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: A đúng rồi, hai vị trí, ta phải mang theo vú anh may mắn của ta, Tố Vô Tâm.
[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Vú anh…
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Đúng vậy, hắn là nam.
Long Kính chống trán, đây là lại sắp xuất hiện một đôi Sầu Bất Mị cùng Phục Vô Yên nữa sao?
Tiểu Hồng nghe chuyện Tố Vô Tâm lại chọc Từ Vãn tức giận một lần chụp bàn cười lớn: “Nhất Đao ta cảm thấy, nếu khắc tính của Tang Du Vị Vãn là đại diện của thục nữ Lâu Tâm Nguyệt, như vậy khắc tinh của Nhất Đao Độc Bá nhất định là Tố Vô Tâm!”
Từ Vãn giống như hừ cười một tiếng: “Cặn bã năm đó quan ngàn khoảnh!” (Hề: ta cũng ko hiểu thâm ý câu này, bản gốc là “Phẩn thổ đương niên vạn hộ hầu”)
Tiểu Hồng không hiểu thâm ý sâu xa của câu nói của Từ Vãn, chỉ cảm thấy ngữ điệu khinh miệt của cô đặc biệt lạnh lẽo cùng tràn ngập trào phúng.
Từ Vãn mở ra tài khoản Nhất Đao Độc Bá đi đến bản đồ Đại Quang Minh cung, cũng chính là chiến trường của trận bang chiến ngày mai.
Vừa đạp bước đầu tiên vào bản đồ, cô đã phát hiện phía trước có điểm trắng đang di động, không phải là người khác, đúng là Tố Vô Tâm!
Tố Vô Tâm cũng quan tâm đến trận bang chiến ngày mai sao? Cũng phải, dù sao bất luận hắn là ai, cũng nhất định sẽ không phải người qua đường.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ngươi đến đây làm chi? Nghiên cứu địa hình?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ta cảm thấy con người của ngươi mặc dù toàn thân từ trên xuống dưới đều tràn đầy khuyết điểm là cuồng vọng tự đại cùng không coi ai ra gì, nhưng vẫn có một ưu điểm.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Nguyện nghe thuyết minh.
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Thần kinh thô, không mang thù.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ngươi là đang khen ta, hay đang châm chọc ta đây?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ngươi nói xem?
Từ Vãn là thực sự có chút tức giận, ở trong khung đối thoại đánh một hàng chữ: Nếu không phải vì ngươi nhớ thương Tang Du Vị Vãn như vậy, ngươi cho là ta sẽ coi ngươi là ai? Bất quá chỉ là một tảng đá trong cái hố ven đường, đạp một cước tính một cước mà thôi!
Bất quá khi cô đánh xong hàng chữ này, lại im lặng xóa đi, cô nghĩ cô còn chưa đến mức phải lấy bốn chữ Tang Du Vị Vãn làm cái cớ, như vậy thật ngây thơ.
Tay Từ Vãn đang không ngừng xóa chữ bỗng bị trượt, khi chỉ còn lại ba chữ, ấn phải phím Enter.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Nếu không phải
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Không phải cái gì?
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Nếu không phải vì thao tác cùng kiến thức của ngươi đủ cao, ta còn sẽ không nhìn thẳng vào ngươi!
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Cũng vậy.
Tố Vô Tâm biết Nhất Đao Độc Bá nhất định đã tiếp nhận lời mời chỉ huy bang chiến của Long Kính cho nên đến Đại Quang Minh cung điều tra địa hình, mà hắn chưa nói, hắn vẫn lo lắng tính cách của Nhất Đao Độc Bá quá mức cao ngạo dễ dàng khinh địch, sợ hắn ngay cả địa hình cũng không xem ngày mai đương trường triển khai, cho nên mới đến đây nghiên cứu địa hình để làm chuẩn bị.
Nhưng lại không ngờ, chỉ cần là vừa nói chuyện với cô, hắn sẽ không nhịn được muốn áp chế khí phách và kiêu ngạo của cô đi một chút.
Tang Du Vị Vãn thất bại trước Lâu Tâm Nguyệt, chính là bởi vì cô quá mạnh mẽ cùng quá hiếu thắng, vĩnh viễn không hiểu được cúi đầu trước người khác là như thế nào, thế cho nên khi một người thanh cao kiêu ngạo như cô phát sinh mâu thuẫn với Lâu Tâm Nguyệt, đại bộ phận các nam người chơi đều đứng ở phe của Lâu Tâm Nguyệt.
Bản tính của đàn ông mà thôi.
Nếu Tang Du Vị Vãn biết cúi đầu, như vậy một người con gái luôn vô cùng cường thế đột nhiên yếu đuối, sẽ càng làm người ta đau lòng hơn nước mắt của một cô gái vẫn luôn yếu đuối.
Từ Vãn không có cố ý đuổi Tố Vô Tâm đi, cô đi từ Ánh Nguyệt Tuyền đến điểm hồi sinh, đi sau núi lại đi dàn tế, vòng qua bãi đất trống đi qua hẻm mê cung đến Đại Quang Minh đỉnh, từng bước một, đi đặc biệt cẩn thận.
Tố Vô Tâm liền đi theo bên cạnh cô, không nói gì, khó được im lặng.
Đại Quang Minh đỉnh là bộ phận cuối cùng của bản đồ Đại Quang Minh cung, cũng là nơi có không gian rộng độ linh hoạt cao, hẻm mê cung ở phía trước là một cứ điểm quan trọng, trạm vị phía sau cũng vô cùng trọng yếu.
Đại Quang Minh đỉnh có kiến trúc hình bán cầu, khí thế khôi hồng, ngay cả nhạc nền của trò chơi cũng đặc biệt hào hùng cùng thần bí.
Cô đi dạo quanh công trình kiến trúc một vòng, lớp sương mù dày đặc lượn lờ bao quanh đỉnh núi làm cho người ta phảng phất như đặt mình trong cung điện tiên giới.
Từ Vãn bình thường rất ít mở nhạc nền trong trò chơi, chỉ có khi PK mới mở ra để thông qua âm thanh đi phán đoán vị trí chạy vị của đối thủ, nhưng cô đột nhiên lại đi mở nhạc nền của trò chơi, muốn nghe âm nhạc độc đáo của bản đồ này một chút, để có thể xây dựng được tâm cảnh rộng lớn như vậy.
Trong khoảnh khắc mở nhạc nền lên, cô nghe được ngoài tiếng nhạc ra còn xen lẫn một ít âm thanh vụn vặt, là âm thanh khi nhân vật trong trò chơi hoạt động mới có thể phát ra. Nhưng bốn phía đều là sương mù dày đặc, cô cũng không nhìn thấy người.
Người sẽ đến Đại Quang Minh cung vào lúc này?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Yến Cung Việt Giáp ở trong này! Cẩn thận!
Cùng lúc đó, cô nghe được tiếng gió xen lẫn trong tiếng nhạc, âm thanh của mũi tên xé toạc không khí, lao thẳng về phía Tố Vô Tâm mà đi!
/21
|