“Ai, kỳ thật lần này Minh không cần bị đám lão đầu kia làm khó dễ, cũng không biết là kẻ nào thiếu đạo đức, thế nhưng đem tình báo tiết lộ cho các nhà kinh doanh thuốc, làm cho cô bị bắt, Minh vừa muốn chạy về bị phạt.” Mộ Thần Hiên vừa đi, vừa tức giận bất bình nhắc mãi.
“Tiết lộ bản phân tích dược vật …… Nhất định là Người của Quân khu Huyền Vũ……”
Tuyết Vi như suy tư gì nói xong, Mộ Thần Hiên nhanh chóng đứng lại bước chân: “làm sao mà cô biết được?”
“Tôi đoán.” Cô nhẹ nhàng bâng quơ bỏ qua đề tài này, lo lắng hỏi: “Có bao nhiêu nghiêm trọng?”
“Cái gì có bao nhiêu nghiêm trọng?”
“Hoàng…… Hoàng Phủ Quân Trường sẽ chịu nhiều ít nghiêm trọng xử phạt??”
“Mẹ nó theo lẽ thường mà nói, lần này là Minh xúc phạm quân pháp, bị ghi tội là không thể tránh được, có khả năng còn phải bị xử phạt ba mươi trượng sống đi.”
Ba mươi trượng sống ……
A, theo như lời Mộ Thần Hiên nói, kỳ thật Hoàng Phủ Minh hoàn toàn có thể tránh được một kiếp, nhưng……
Tuyết Vi hít sâu một hơi, chậm rãi nhắm hai tròng mắt lại.
“Tuyết Vi……”
“Cái gì?”
“cái gì…… Thực xin lỗi …… Tôi không phải…… Tôi không phải cố ý lừa gạt cô.”
Mi mắt rủ xuống, cô vô lực lắc đầu: “không quan hệ với anh.”
“bên trong, cô cũng đừng trách cứ Minh, anh cũng nhất định không phải cố ý lừa gạt cô.”
“A, cũng không quan hệ với anh……”
Này hết thảy, đều là cô ngốc, là cô trì độn.
Bây giờ hồi tưởng lại, Hoàng Phủ Minh chân chính mấy lần muốn chứng minh thân phận của anh, là cô không tin mà thôi.
Cũng có lẽ……
Cô không muốn ‘ Mộ Thần Hiên ’ kia là Hoàng Phủ Minh, cho nên cố ý trốn tránh sự thật này.
Rốt cuộc……
Đợi ở bên người Quân Trường, khác xa so với đợi ở bên người tướng quân muốn vất vả hơn rất nhiều.
Bây giờ, Tuyết Vi mới biết, ‘ Mộ Thần Hiên ’ cũng không có bị chị của cô lợi dụng, bất quá bọn họ là kết giao bình thường thôi. Bất quá, bây giờ biết hết thảy…… Cũng đã chậm……
Đi ra khỏi viện Giám thị, Tuyết Vi đã quên mất từ biệt với Mộ Thần Hiên, liền thất hồn lạc phách như vậy dần dần biến mất ở trước cửa lớn viện Giám thị ……
*
“Bạch tướng
“Tiết lộ bản phân tích dược vật …… Nhất định là Người của Quân khu Huyền Vũ……”
Tuyết Vi như suy tư gì nói xong, Mộ Thần Hiên nhanh chóng đứng lại bước chân: “làm sao mà cô biết được?”
“Tôi đoán.” Cô nhẹ nhàng bâng quơ bỏ qua đề tài này, lo lắng hỏi: “Có bao nhiêu nghiêm trọng?”
“Cái gì có bao nhiêu nghiêm trọng?”
“Hoàng…… Hoàng Phủ Quân Trường sẽ chịu nhiều ít nghiêm trọng xử phạt??”
“Mẹ nó theo lẽ thường mà nói, lần này là Minh xúc phạm quân pháp, bị ghi tội là không thể tránh được, có khả năng còn phải bị xử phạt ba mươi trượng sống đi.”
Ba mươi trượng sống ……
A, theo như lời Mộ Thần Hiên nói, kỳ thật Hoàng Phủ Minh hoàn toàn có thể tránh được một kiếp, nhưng……
Tuyết Vi hít sâu một hơi, chậm rãi nhắm hai tròng mắt lại.
“Tuyết Vi……”
“Cái gì?”
“cái gì…… Thực xin lỗi …… Tôi không phải…… Tôi không phải cố ý lừa gạt cô.”
Mi mắt rủ xuống, cô vô lực lắc đầu: “không quan hệ với anh.”
“bên trong, cô cũng đừng trách cứ Minh, anh cũng nhất định không phải cố ý lừa gạt cô.”
“A, cũng không quan hệ với anh……”
Này hết thảy, đều là cô ngốc, là cô trì độn.
Bây giờ hồi tưởng lại, Hoàng Phủ Minh chân chính mấy lần muốn chứng minh thân phận của anh, là cô không tin mà thôi.
Cũng có lẽ……
Cô không muốn ‘ Mộ Thần Hiên ’ kia là Hoàng Phủ Minh, cho nên cố ý trốn tránh sự thật này.
Rốt cuộc……
Đợi ở bên người Quân Trường, khác xa so với đợi ở bên người tướng quân muốn vất vả hơn rất nhiều.
Bây giờ, Tuyết Vi mới biết, ‘ Mộ Thần Hiên ’ cũng không có bị chị của cô lợi dụng, bất quá bọn họ là kết giao bình thường thôi. Bất quá, bây giờ biết hết thảy…… Cũng đã chậm……
Đi ra khỏi viện Giám thị, Tuyết Vi đã quên mất từ biệt với Mộ Thần Hiên, liền thất hồn lạc phách như vậy dần dần biến mất ở trước cửa lớn viện Giám thị ……
*
“Bạch tướng
/495
|