“Nhã lệ, em đã gặp qua con gái thứ hai Nhà họ Tuyết hả?” Hoàng Phủ Dương Vinh lạnh lùng hỏi.
“Lão gia, chẳng lẽ ông quên mất sao? Lúc Sâm nhi chúng ta cùng Khả Duy kết hôn, Phỉ Nhi chính là phù dâu của Khả Duy, chuyện này chỉ chớp mắt, bất quá thời gian chỉ 2 năm, Phỉ Nhi thật là càng lúc càng xinh đẹp.”
Sâm nhi, đúng là trai trưởng của nhà họ Hoàng Phủ, Hoàng Phủ Sâm.
2 năm trước lúc cùng Tuyết Khả Duy kết hôn, Tuyết Phỉ Nhi cũng đã gặp mặt Hoàng Phủ lão gia cùng với Hoàng Phủ phu nhân.
“Hoàng Phủ bá mẫu, cảm ơn ngài khích lệ, ngài cũng là, một chút biến hóa so với 2 năm trước đều không có.”
“Ha ha, nhìn Phỉ Nhi có thể nói thêm, bên ngoài vẫn luôn nói con gái thứ hai Nhà họ Tuyết ngoan ngoãn hiểu chuyện, tuệ chí linh tâm, xem ra lời nói không sai. Minh Nhi, nếu tương lai có Phỉ Nhi làm nội trợ cho con, dì cùng cha con cũng thỏa mãn trăm phần trăm rồi.”
Vừa nghe lời này, mặt Tuyết Phỉ Nhi lập tức đỏ lên: “Hoàng Phủ bá mẫu……” Ngượng ngùng gục đầu xuống, dư quang trộm ngắm Hoàng Phủ Minh cách đó không xa.
Anh hiển nhiên đối với lời Dạ Phi Nhã Lệ nói vẫn duy trì một loại thái độ khịt mũi coi thường.
“cô, là con gái thứ ba Nhà họ Tuyết hả?”
“Vâng, Hoàng Phủ bá mẫu.”
“Ha hả, tôi cũng không thiếu nghe những người khác nhắc tới cô. Đều nói cô hào phóng khéo léo, tri thư đạt lý, lại có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, hôm nay nhìn lên, xem ra lời đồn đại một chút đều không có khoa trương đâu.” Dạ Phi Nhã Lệ nói đến đây, càng xem càng cảm thấy Tuyết Vi có chút quen mặt: “con gái thứ ba Nhà họ Tuyết, 2 năm trước trong hôn lễ sâm nhi của chúng tôi cùng chị cả của cô, có phải cô cũng tham dự hay không?”
“Không.” Trường hợp này có thể kết giao đến vương tôn quý tộc, lấy tính cách Địch Mạn Lị sao có thể kêu cô tham dự chứ?
“a, là như thế này ……” Dạ Phi Nhã Lệ nghi hoặc gật gật đầu.
Bà vốn tưởng rằng có thể là hôn lễ lần trước gặp qua Tuyết Vi, mới cảm thấy cô quen mắt, nhưng cô cũng không có tham gia hôn lễ, nhưng, Dạ Phi Nhã Lệ liền cảm thấy tựa hồ gặp qua Tuyết Vi ở nơi nào!!
Rốt cuộc là nơi nào chứ?
“Tốt, tốt, ăn cơm đi.” Hoàng Phủ Dương Vinh một câu lôi trở lại suy nghĩ của Dạ Phi Nhã Lệ, ông hiển nhiên đối với cô nói chuyện phiếm mười phần không có hứng thú.
Mọi người dời bước vào nhà ăn, một bàn phong phú món ngon sớm đã chuẩn bị xong.
Hoàng Phủ Dương Vinh ngồi ở chủ vị, Dạ Phi Nhã Lệ và Hoàng Phủ Minh ngồi ở hai bên ông.
Tuyết Phỉ Nhi sợ Tuyết Vi đoạt vị trí bên người Hoàng Phủ Minh, vội vàng bá chiếm tiên cơ.
Vừa vào tòa nhà này, Hoàng Phủ Minh mới chú ý tới quần áo Tuyết Phỉ Nhi, mùi nước hoa gay mũi quả thực xông đến làm anh muốn phun,
“Lão gia, chẳng lẽ ông quên mất sao? Lúc Sâm nhi chúng ta cùng Khả Duy kết hôn, Phỉ Nhi chính là phù dâu của Khả Duy, chuyện này chỉ chớp mắt, bất quá thời gian chỉ 2 năm, Phỉ Nhi thật là càng lúc càng xinh đẹp.”
Sâm nhi, đúng là trai trưởng của nhà họ Hoàng Phủ, Hoàng Phủ Sâm.
2 năm trước lúc cùng Tuyết Khả Duy kết hôn, Tuyết Phỉ Nhi cũng đã gặp mặt Hoàng Phủ lão gia cùng với Hoàng Phủ phu nhân.
“Hoàng Phủ bá mẫu, cảm ơn ngài khích lệ, ngài cũng là, một chút biến hóa so với 2 năm trước đều không có.”
“Ha ha, nhìn Phỉ Nhi có thể nói thêm, bên ngoài vẫn luôn nói con gái thứ hai Nhà họ Tuyết ngoan ngoãn hiểu chuyện, tuệ chí linh tâm, xem ra lời nói không sai. Minh Nhi, nếu tương lai có Phỉ Nhi làm nội trợ cho con, dì cùng cha con cũng thỏa mãn trăm phần trăm rồi.”
Vừa nghe lời này, mặt Tuyết Phỉ Nhi lập tức đỏ lên: “Hoàng Phủ bá mẫu……” Ngượng ngùng gục đầu xuống, dư quang trộm ngắm Hoàng Phủ Minh cách đó không xa.
Anh hiển nhiên đối với lời Dạ Phi Nhã Lệ nói vẫn duy trì một loại thái độ khịt mũi coi thường.
“cô, là con gái thứ ba Nhà họ Tuyết hả?”
“Vâng, Hoàng Phủ bá mẫu.”
“Ha hả, tôi cũng không thiếu nghe những người khác nhắc tới cô. Đều nói cô hào phóng khéo léo, tri thư đạt lý, lại có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, hôm nay nhìn lên, xem ra lời đồn đại một chút đều không có khoa trương đâu.” Dạ Phi Nhã Lệ nói đến đây, càng xem càng cảm thấy Tuyết Vi có chút quen mặt: “con gái thứ ba Nhà họ Tuyết, 2 năm trước trong hôn lễ sâm nhi của chúng tôi cùng chị cả của cô, có phải cô cũng tham dự hay không?”
“Không.” Trường hợp này có thể kết giao đến vương tôn quý tộc, lấy tính cách Địch Mạn Lị sao có thể kêu cô tham dự chứ?
“a, là như thế này ……” Dạ Phi Nhã Lệ nghi hoặc gật gật đầu.
Bà vốn tưởng rằng có thể là hôn lễ lần trước gặp qua Tuyết Vi, mới cảm thấy cô quen mắt, nhưng cô cũng không có tham gia hôn lễ, nhưng, Dạ Phi Nhã Lệ liền cảm thấy tựa hồ gặp qua Tuyết Vi ở nơi nào!!
Rốt cuộc là nơi nào chứ?
“Tốt, tốt, ăn cơm đi.” Hoàng Phủ Dương Vinh một câu lôi trở lại suy nghĩ của Dạ Phi Nhã Lệ, ông hiển nhiên đối với cô nói chuyện phiếm mười phần không có hứng thú.
Mọi người dời bước vào nhà ăn, một bàn phong phú món ngon sớm đã chuẩn bị xong.
Hoàng Phủ Dương Vinh ngồi ở chủ vị, Dạ Phi Nhã Lệ và Hoàng Phủ Minh ngồi ở hai bên ông.
Tuyết Phỉ Nhi sợ Tuyết Vi đoạt vị trí bên người Hoàng Phủ Minh, vội vàng bá chiếm tiên cơ.
Vừa vào tòa nhà này, Hoàng Phủ Minh mới chú ý tới quần áo Tuyết Phỉ Nhi, mùi nước hoa gay mũi quả thực xông đến làm anh muốn phun,
/495
|