“cô ‘ừm ’ cái rắm, đi theo tôi!” Hoàng Phủ Minh thật sự nhịn không nổi nữa, giống như lôi kéo một búp bê vải, cứng rắn kéo Tuyết Vi ra khỏi phòng ……
Phòng khách an tĩnh.
Ánh trăng dần dần bị ánh mặt trời bao phủ.
Hoàng Phủ Minh cứ như vậy trợn tròn mắt ngồi ở trên sô pha trừng mắt nhìn Tuyết Vi lúc nữa đêm.
Tuyết Vi cũng giống như không biết mỏi mệt, tròng mắt không mệt nhìn phòng ngủ Tà Nguyệt ở lầu hai, nhìn suốt nữa đêm.
“Còn xem chưa đủ sao? Có tin bây giờ tôi liền móc đôi mắt của cô ra hay không?!!” Hoàng Phủ Minh thật sự không thể nhịn được nữa, đã nổi giận mở miệng.
Ai ngờ Tuyết Vi giống như là biểu diễn trò chơi biến sắc mặt, hung hăng liếc mắt anh một cái: “Ai cần anh lo?!!” Tiếp tục si mê nhìn về phía phòng ngủ lầu hai ……
“Đáng chết!!”
Giờ phút này, anh chỉ có hai loại ý tưởng.
Một là, lên lầu giết Tà Nguyệt; hai là, lập tức giết chết cô gái não tàn này!!
“Oa!!!!”
Đúng lúc này, đột nhiên Tuyết Vi phát ra một tiếng thét chói tai.
“Kêu cái……” Hoàng Phủ Minh vừa muốn phát hỏa, liền nhìn đến vị trí lầu hai, trên người Tà Nguyệt mặc một bộ áo ngủ, chậm rãi từ trong phòng đi ra……
“hi, chào buổi sáng, bảo bối.” Thân thể anh chống đỡ ở tay vịn lầu hai, cười mê người.
Trong nháy mắt Tuyết Vi đã bị mê muội: “Sớm, sớm, Tà Nguyệt đại nhân……”
“A.” Khóe môi gợi cảm giơ lên một nụ cười tà tứ, con ngươi anh mị hoặc dần dần nhìn về phía Hoàng Phủ Minh ngồi ở trên sô pha.
Chậm rãi đi tới trong đại sảnh, đôi tay anh cắm túi tiền, cười tà nói: “Hoàng Phủ Quân Trường, em đói bụng.”
“em có ý tứ gì?” Hoàng Phủ Minh lạnh lùng nâng lên mi mắt.
“hừ, đã lâu em cũng chưa ăn đến bữa sáng tình yêu do Hoàng Phủ Quân Trường làm, thực sự có chút hoài niệm.”
“Cơ tình, có cơ tình, quả thực là tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía!!!” Tuyết Vi ngồi ở một bên, máu sôi trào cắn một góc khăn tay,
Phòng khách an tĩnh.
Ánh trăng dần dần bị ánh mặt trời bao phủ.
Hoàng Phủ Minh cứ như vậy trợn tròn mắt ngồi ở trên sô pha trừng mắt nhìn Tuyết Vi lúc nữa đêm.
Tuyết Vi cũng giống như không biết mỏi mệt, tròng mắt không mệt nhìn phòng ngủ Tà Nguyệt ở lầu hai, nhìn suốt nữa đêm.
“Còn xem chưa đủ sao? Có tin bây giờ tôi liền móc đôi mắt của cô ra hay không?!!” Hoàng Phủ Minh thật sự không thể nhịn được nữa, đã nổi giận mở miệng.
Ai ngờ Tuyết Vi giống như là biểu diễn trò chơi biến sắc mặt, hung hăng liếc mắt anh một cái: “Ai cần anh lo?!!” Tiếp tục si mê nhìn về phía phòng ngủ lầu hai ……
“Đáng chết!!”
Giờ phút này, anh chỉ có hai loại ý tưởng.
Một là, lên lầu giết Tà Nguyệt; hai là, lập tức giết chết cô gái não tàn này!!
“Oa!!!!”
Đúng lúc này, đột nhiên Tuyết Vi phát ra một tiếng thét chói tai.
“Kêu cái……” Hoàng Phủ Minh vừa muốn phát hỏa, liền nhìn đến vị trí lầu hai, trên người Tà Nguyệt mặc một bộ áo ngủ, chậm rãi từ trong phòng đi ra……
“hi, chào buổi sáng, bảo bối.” Thân thể anh chống đỡ ở tay vịn lầu hai, cười mê người.
Trong nháy mắt Tuyết Vi đã bị mê muội: “Sớm, sớm, Tà Nguyệt đại nhân……”
“A.” Khóe môi gợi cảm giơ lên một nụ cười tà tứ, con ngươi anh mị hoặc dần dần nhìn về phía Hoàng Phủ Minh ngồi ở trên sô pha.
Chậm rãi đi tới trong đại sảnh, đôi tay anh cắm túi tiền, cười tà nói: “Hoàng Phủ Quân Trường, em đói bụng.”
“em có ý tứ gì?” Hoàng Phủ Minh lạnh lùng nâng lên mi mắt.
“hừ, đã lâu em cũng chưa ăn đến bữa sáng tình yêu do Hoàng Phủ Quân Trường làm, thực sự có chút hoài niệm.”
“Cơ tình, có cơ tình, quả thực là tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía!!!” Tuyết Vi ngồi ở một bên, máu sôi trào cắn một góc khăn tay,
/495
|