“Hiểu lầm? Minh Nhi, con là nghi ngờ cha già cả mắt mờ, hay là cố ý bao che tiện nhân này lả lơi ong bướm!!!??” Hoàng Phủ Dương Vinh lạnh giọng chất vấn.
Từ lúc vừa mới bắt đầu, lúc Lạc quản gia gọi điện thoại cho Hoàng Phủ Minh, cũng đã nói qua, là chính mắt lão gia bắt được Tuyết Vi và Hoàng Phủ Nguyệt yêu đương vụng trộm, lúc ấy, anh cũng đã biết phương diện này…… Tuyệt đối không phải là hiểu lầm cái gì!
Chỉ là……
“Nguyệt, em là đương sự, anh muốn nghe…… em giải thích!!” một đôi mắt nghiêm khắc của Hoàng Phủ Minh nhanh chóng nhìn về phía Hoàng Phủ Nguyệt, anh hy vọng Em trai thứ ba thích càn quấy này có thể lập tức thấy rõ ràng nguy cơ trước mắt, cũng nhanh chóng hóa giải!!
Nhưng ai biết……
“Anh hai, em và Tuyết Vi là thiệt tình yêu nhau!!” Hoàng Phủ Nguyệt trả lời đúng lý hợp tình, leng keng hữu lực, giống như bọn họ thật sự yêu nhau đã lâu, thật lâu.
Xong rồi…… Hết thảy đều xong rồi……
Một bên Tuyết Vi hít sâu một hơi, tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
Cô làm sao nhìn không ra dụng ý Hoàng Phủ Minh muốn Hoàng Phủ Nguyệt giải thích? Đồng dạng, cô cũng đem tất cả hy vọng đều ký thác ở trên người Hoàng Phủ Nguyệt, nhưng ai sẽ nghĩ đến……
Vậy mà Hoàng Phủ Nguyệt cấp ra đáp án như vậy?!!!
“Nguyệt!! Em mới cùng Tuyết Vi quen biết mấy ngày liền nói ra lời nói như vậy, hả?!!” Hoàng Phủ Minh một cái bước xa, vọt tới trước mặt Hoàng Phủ Nguyệt, âm ngoan nắm anh từ trên mặt đất lên.
“Anh hai, em thật sự thực thích Tuyết Vi.” Giờ phút này, biểu tình trên mặt Hoàng Phủ Nguyệt nghiêm túc như vậy.
Kêu Hoàng Phủ Minh hoàn toàn không lường trước, chỉ là mất công hết nửa ngày, rốt cuộc đã xảy ra chuyển biến thế nào, chính Em trai thứ ba vậy mà động tình đối với Tuyết Vi hả?!!
“Nguyệt, anh cảnh cáo em, lúc này!!! Tốt nhất em nghiêm túc một chút cho anh!!!” Trong khẩu khí Hoàng Phủ Minh tràn ngập ý nhắc nhở, đôi mắt nghiêm khắc không ngừng ngắm Dạ Phi Nhã Lệ cách đó không xa.
Hoàng Phủ Nguyệt đã xem thấu hết thảy, nhưng…… “Anh hai, em nói cho anh một lần cuối cùng, em là thật sự thích Tuyết Vi!”
“em!!!”
“Hồ nháo!!!” Không đợi Hoàng Phủ Minh nói cho hết lời, Hoàng Phủ Dương Vinh phẫn nộ đứng lên.
Giờ khắc này, Hoàng Phủ Minh biết rõ đại thế đã mất, bây giờ, cho dù anh có bản
Từ lúc vừa mới bắt đầu, lúc Lạc quản gia gọi điện thoại cho Hoàng Phủ Minh, cũng đã nói qua, là chính mắt lão gia bắt được Tuyết Vi và Hoàng Phủ Nguyệt yêu đương vụng trộm, lúc ấy, anh cũng đã biết phương diện này…… Tuyệt đối không phải là hiểu lầm cái gì!
Chỉ là……
“Nguyệt, em là đương sự, anh muốn nghe…… em giải thích!!” một đôi mắt nghiêm khắc của Hoàng Phủ Minh nhanh chóng nhìn về phía Hoàng Phủ Nguyệt, anh hy vọng Em trai thứ ba thích càn quấy này có thể lập tức thấy rõ ràng nguy cơ trước mắt, cũng nhanh chóng hóa giải!!
Nhưng ai biết……
“Anh hai, em và Tuyết Vi là thiệt tình yêu nhau!!” Hoàng Phủ Nguyệt trả lời đúng lý hợp tình, leng keng hữu lực, giống như bọn họ thật sự yêu nhau đã lâu, thật lâu.
Xong rồi…… Hết thảy đều xong rồi……
Một bên Tuyết Vi hít sâu một hơi, tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
Cô làm sao nhìn không ra dụng ý Hoàng Phủ Minh muốn Hoàng Phủ Nguyệt giải thích? Đồng dạng, cô cũng đem tất cả hy vọng đều ký thác ở trên người Hoàng Phủ Nguyệt, nhưng ai sẽ nghĩ đến……
Vậy mà Hoàng Phủ Nguyệt cấp ra đáp án như vậy?!!!
“Nguyệt!! Em mới cùng Tuyết Vi quen biết mấy ngày liền nói ra lời nói như vậy, hả?!!” Hoàng Phủ Minh một cái bước xa, vọt tới trước mặt Hoàng Phủ Nguyệt, âm ngoan nắm anh từ trên mặt đất lên.
“Anh hai, em thật sự thực thích Tuyết Vi.” Giờ phút này, biểu tình trên mặt Hoàng Phủ Nguyệt nghiêm túc như vậy.
Kêu Hoàng Phủ Minh hoàn toàn không lường trước, chỉ là mất công hết nửa ngày, rốt cuộc đã xảy ra chuyển biến thế nào, chính Em trai thứ ba vậy mà động tình đối với Tuyết Vi hả?!!
“Nguyệt, anh cảnh cáo em, lúc này!!! Tốt nhất em nghiêm túc một chút cho anh!!!” Trong khẩu khí Hoàng Phủ Minh tràn ngập ý nhắc nhở, đôi mắt nghiêm khắc không ngừng ngắm Dạ Phi Nhã Lệ cách đó không xa.
Hoàng Phủ Nguyệt đã xem thấu hết thảy, nhưng…… “Anh hai, em nói cho anh một lần cuối cùng, em là thật sự thích Tuyết Vi!”
“em!!!”
“Hồ nháo!!!” Không đợi Hoàng Phủ Minh nói cho hết lời, Hoàng Phủ Dương Vinh phẫn nộ đứng lên.
Giờ khắc này, Hoàng Phủ Minh biết rõ đại thế đã mất, bây giờ, cho dù anh có bản
/495
|