“Cũng không phải là chưa từng thấy qua?”
Lập tức ‘ tạch ’, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tuyết Vi vốn ửng hồng không khỏi lại nhiễm một tầng đỏ ửng, lưu manh đáng chết này!!
Theo bản năng xoay đầu, vừa muốn chửi ầm lên.
Ai ngờ, thân thể anh lộ ra trọn vẹn lại hiện ra ở trước mắt Tuyết Vi một lần nữa.
Mẹ nó!
‘size’ anh thật đúng là rất lớn!!
Tiếp tục xoay người, cô âm dương quái khí nói: “Hoàng Phủ Quân Trường, anh cũng không thể nói như vậy, rốt cuộc bây giờ đã khác xưa, anh lập tức là anh rể, dù sao cũng phải kiêng dè chút đi??”
Hoàng Phủ Minh đang lau mình dừng động tác trong tay, lạnh lùng nhìn thoáng qua Tuyết Vi, ngay sau đó nhếch môi cười nói: “Thật chua ngoa!”
Trong phút chốc, Tuyết Vi cảm thấy mặt mình đều phải phát hỏa: “Tôi, tôi cũng không phải, không phải bởi vì ghen mới nói như vậy, nói. Anh, anh đừng nghĩ nhiều.”
“Càng bôi càng đen!”
“này!!!” Cô thật sự không thể nhịn được nữa, cũng bất chấp kiêng dè cái gì, quay người liền vọt tới dưới giường: “rốt cuộc anh muốn thế nào?!!”
Hoàng Phủ Minh cũng không để ý tới cô, thảnh thơi, thảnh thơi ngồi ở đầu giường.
Đôi mắt Tuyết Vi cầm lòng không đậu dời về phía giữa hai chân anh, ừm…… Quả nhiên rất lớn.
“Nhìn đủ rồi chưa? Tôi phải lập tức mặc quần áo?”
Bị vô tình vạch trần như vậy, Tuyết Vi ra vẻ tự nhiên đôi tay vây quanh trước người: “Ai, người nào thèm nhìn. Mặc y phục của anh đi!!!”
Thừa dịp Hoàng Phủ Minh mặc quần áo, mắt cô nhìn đồ vật trong phòng vệ sinh, lại nhìn nhìn tạp vật trong phòng này. Chẳng lẽ? “này, Hoàng Phủ Minh, căn phòng này…… không phải là anh luôn luôn ở đi?”
“Bằng không thì sao?”
Đáng chết!
Cô đã sớm nên phản ứng kịp, nếu không ai sẽ bệnh tâm thần chạy đến chỗ người ta tắm rửa một cái, còn chính đại quang minh như vậy không mặc quần áo liền ra tới?
Nếu phòng này Hoàng Phủ Minh đang ở, Mộ tướng quân làm gì lại đem phòng cho cô?
“Không quấy rầy, tôi đi trước.”
Đợi Tuyết Vi vừa muốn xoay người rời đi……
“Thần hiên nói cái gì với cô, liền lừa
Lập tức ‘ tạch ’, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tuyết Vi vốn ửng hồng không khỏi lại nhiễm một tầng đỏ ửng, lưu manh đáng chết này!!
Theo bản năng xoay đầu, vừa muốn chửi ầm lên.
Ai ngờ, thân thể anh lộ ra trọn vẹn lại hiện ra ở trước mắt Tuyết Vi một lần nữa.
Mẹ nó!
‘size’ anh thật đúng là rất lớn!!
Tiếp tục xoay người, cô âm dương quái khí nói: “Hoàng Phủ Quân Trường, anh cũng không thể nói như vậy, rốt cuộc bây giờ đã khác xưa, anh lập tức là anh rể, dù sao cũng phải kiêng dè chút đi??”
Hoàng Phủ Minh đang lau mình dừng động tác trong tay, lạnh lùng nhìn thoáng qua Tuyết Vi, ngay sau đó nhếch môi cười nói: “Thật chua ngoa!”
Trong phút chốc, Tuyết Vi cảm thấy mặt mình đều phải phát hỏa: “Tôi, tôi cũng không phải, không phải bởi vì ghen mới nói như vậy, nói. Anh, anh đừng nghĩ nhiều.”
“Càng bôi càng đen!”
“này!!!” Cô thật sự không thể nhịn được nữa, cũng bất chấp kiêng dè cái gì, quay người liền vọt tới dưới giường: “rốt cuộc anh muốn thế nào?!!”
Hoàng Phủ Minh cũng không để ý tới cô, thảnh thơi, thảnh thơi ngồi ở đầu giường.
Đôi mắt Tuyết Vi cầm lòng không đậu dời về phía giữa hai chân anh, ừm…… Quả nhiên rất lớn.
“Nhìn đủ rồi chưa? Tôi phải lập tức mặc quần áo?”
Bị vô tình vạch trần như vậy, Tuyết Vi ra vẻ tự nhiên đôi tay vây quanh trước người: “Ai, người nào thèm nhìn. Mặc y phục của anh đi!!!”
Thừa dịp Hoàng Phủ Minh mặc quần áo, mắt cô nhìn đồ vật trong phòng vệ sinh, lại nhìn nhìn tạp vật trong phòng này. Chẳng lẽ? “này, Hoàng Phủ Minh, căn phòng này…… không phải là anh luôn luôn ở đi?”
“Bằng không thì sao?”
Đáng chết!
Cô đã sớm nên phản ứng kịp, nếu không ai sẽ bệnh tâm thần chạy đến chỗ người ta tắm rửa một cái, còn chính đại quang minh như vậy không mặc quần áo liền ra tới?
Nếu phòng này Hoàng Phủ Minh đang ở, Mộ tướng quân làm gì lại đem phòng cho cô?
“Không quấy rầy, tôi đi trước.”
Đợi Tuyết Vi vừa muốn xoay người rời đi……
“Thần hiên nói cái gì với cô, liền lừa
/495
|