“Ha hả, con hiểu được liền tốt.” Tuyết Vĩ Quốc ấm lòng cười, nhưng trong con ngươi lại xẹt qua một tia sáng giảo hoạt. “Vi Vi, bây giờ đầu con còn đau phải không?”
“Đã hết đau, cha, ngài vẫn nên đi xem mẹ con đi thôi, con tin tưởng bây giờ mẹ càng thêm cần cha.”
“Yên tâm đi, Vi Vi, trước khi cha tới thăm con, đã mang theo đồ vật đi thăm mẹ con.”
Không có!!!
Xạo!!
Sắc mặt Tuyết Vi trầm xuống, suốt buổi sáng nay cô đều ở trong phòng bệnh của mẹ, vừa mới trở về cũng chỉ vài phút mà thôi, căn bản là không gặp được Tuyết Vĩ Quốc!
Cha…… đang nói dối!!
Hiểu được, đã hiểu.
Hôm nay cha lại đây cũng không phải tới xin lỗi; cũng không phải tới thăm cái gì. Bất quá là thấy con gái được Hoàng Phủ Minh sủng ái, cho nên…… Đặc biệt trình diễn một hồi cảnh khổ nhục kế, đúng không?!!
A, thì ra là thế…… Thì ra là thế……
“Cha, con có chút mệt mỏi, mời cha trở về đi.” Khẩu khí, khôi phục cứng lạnh, Tuyết Vi kéo chăn đắp ở trên người.
“Vi Vi, có phải con không thoải mái hay không? Có cần cha kêu bác sĩ lại đây không?”
“Không cần, ngài trở về đi.”
“Như vậy …… cha đây liền đi trước?” Tuyết Vĩ Quốc thử tính hỏi xong.
Tuyết Vi đều không có để ý tới.
Ông chỉ đành phải mang theo vương quản gia chậm rãi rời khỏi phòng bệnh……
‘ Cộc cộc cộc……’ giây lát, tiếng đập cửa lần thứ hai truyền đến.
Tuyết Vi không kiên nhẫn dùng chăn che đầu lại: “Cha, ngài còn có chuyện gì sao? Con muốn nghỉ ngơi.”
“Tôi không phải ba ba cô.”
Giọng nói mị hoặc cách chăn truyền tới lỗ tai Tuyết Vi, cô vội vàng nhấc chăn lên nhìn lại cửa ……
Chỉ thấy, mặt Hoàng Phủ Nguyệt mang tươi cười đi đến.
“làm sao anh lại tới nữa?!”
“Nghe khẩu khí của cô, giống như không chào đón tôi hả?” Anh lôi ghế ra ngồi ở bên giường, chậm rãi nhếch chân lên bắt chéo.
“anh chạy nhanh trở về SE đưa tin đi thôi, phỏng chừng không biết có bao nhiêu fan muốn khóc sắp chết!”
“Rồi nói sau.” Hoàng Phủ Nguyệt không chút để ý gợi lên khóe môi: “Tôi thật không nghĩ tới, thương thế của cô, vậy mà là bị người cha hai mặt đánh hả?”
Hai mặt?
Tuyết Vi nghi hoặc nhíu nhíu mày: “làm sao anh biết thương thế của tôi là bị ba ba tôi đánh?”
“Tôi đã tới từ rất sớm rồi, bất quá nhìn
“Đã hết đau, cha, ngài vẫn nên đi xem mẹ con đi thôi, con tin tưởng bây giờ mẹ càng thêm cần cha.”
“Yên tâm đi, Vi Vi, trước khi cha tới thăm con, đã mang theo đồ vật đi thăm mẹ con.”
Không có!!!
Xạo!!
Sắc mặt Tuyết Vi trầm xuống, suốt buổi sáng nay cô đều ở trong phòng bệnh của mẹ, vừa mới trở về cũng chỉ vài phút mà thôi, căn bản là không gặp được Tuyết Vĩ Quốc!
Cha…… đang nói dối!!
Hiểu được, đã hiểu.
Hôm nay cha lại đây cũng không phải tới xin lỗi; cũng không phải tới thăm cái gì. Bất quá là thấy con gái được Hoàng Phủ Minh sủng ái, cho nên…… Đặc biệt trình diễn một hồi cảnh khổ nhục kế, đúng không?!!
A, thì ra là thế…… Thì ra là thế……
“Cha, con có chút mệt mỏi, mời cha trở về đi.” Khẩu khí, khôi phục cứng lạnh, Tuyết Vi kéo chăn đắp ở trên người.
“Vi Vi, có phải con không thoải mái hay không? Có cần cha kêu bác sĩ lại đây không?”
“Không cần, ngài trở về đi.”
“Như vậy …… cha đây liền đi trước?” Tuyết Vĩ Quốc thử tính hỏi xong.
Tuyết Vi đều không có để ý tới.
Ông chỉ đành phải mang theo vương quản gia chậm rãi rời khỏi phòng bệnh……
‘ Cộc cộc cộc……’ giây lát, tiếng đập cửa lần thứ hai truyền đến.
Tuyết Vi không kiên nhẫn dùng chăn che đầu lại: “Cha, ngài còn có chuyện gì sao? Con muốn nghỉ ngơi.”
“Tôi không phải ba ba cô.”
Giọng nói mị hoặc cách chăn truyền tới lỗ tai Tuyết Vi, cô vội vàng nhấc chăn lên nhìn lại cửa ……
Chỉ thấy, mặt Hoàng Phủ Nguyệt mang tươi cười đi đến.
“làm sao anh lại tới nữa?!”
“Nghe khẩu khí của cô, giống như không chào đón tôi hả?” Anh lôi ghế ra ngồi ở bên giường, chậm rãi nhếch chân lên bắt chéo.
“anh chạy nhanh trở về SE đưa tin đi thôi, phỏng chừng không biết có bao nhiêu fan muốn khóc sắp chết!”
“Rồi nói sau.” Hoàng Phủ Nguyệt không chút để ý gợi lên khóe môi: “Tôi thật không nghĩ tới, thương thế của cô, vậy mà là bị người cha hai mặt đánh hả?”
Hai mặt?
Tuyết Vi nghi hoặc nhíu nhíu mày: “làm sao anh biết thương thế của tôi là bị ba ba tôi đánh?”
“Tôi đã tới từ rất sớm rồi, bất quá nhìn
/495
|