Bị châm chọc như vậy, Địch Uy nghiến răng nghiến lợi chỉ vào Mộ Thần Hiên trước mắt: “Ngài!!!” Sau một lúc lâu, không nghẹn ra một chữ, phủi tay phẫn nộ rời đi phòng chủ điều khiển trung ương.
“Tất cả mọi người đi ra ngoài!” Hoàng Phủ Minh ngồi ở chủ vị lạnh lùng mở miệng.
“Vâng, Hoàng Phủ Quân Trường.” Tất cả quan quân trong phòng nhất nhất rút lui, cuối cùng chỉ còn lại có Hoàng Phủ Minh, Bạch Dạ, Mộ Thần Hiên ba người mà thôi……
“Hắc, lúc này anh biểu hiện thế nào??” Mộ Thần Hiên đắc ý dào dạt nhếch chân lên bắt chéo.
Lại chưa phát giác sắc mặt Hoàng Phủ Minh càng thêm ám trầm: “Chủ ý của người nào?” Bốn chữ lạnh như hàn băng rơi xuống.
Đôi mắt Mộ Thần Hiên khẩn trương lưỡng lự: “Cái gì, cái gì chủ ý của người nào?”
“Tôi hỏi anh!! Là ai cho anh cái chủ ý trâu bò này, kêu binh đoàn thứ ba các người vậy mà toàn bộ trốn tránh!!?” ‘ bốp ’ một tiếng, mắt nghiêm khắc của Hoàng Phủ Minh chợt lóe, dùng sức vỗ xuống mặt bàn.
Mộ Thần Hiên sợ tới mức thiếu chút nữa té từ trên ghế xuống, quả nhiên là anh không cách nào che dấu nổi tuệ nhãn của Hoàng Phủ Minh!
Phải biết rằng, Hoàng Phủ Minh từ mười tuổi đã bắt đầu đặt chân vào quân sự, có thể nói mười sáu tuổi cũng đã khống chế tất cả phương diện chiến thuật quân sự.
Cho dù người khác nhìn không thấu quỷ kế của Mộ Thần Hiên, anh còn có thể nhìn không thấu sao? Cơ hồ hình thức tất cả quân sự tác chiến, anh chỉ xem là có thể đoán được bước tiếp theo đối phương muốn làm gì!
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Hoàng Phủ Minh vẫn luôn được khen là kỳ tài quân sự!
“Minh, cậu cần gì phải truy vấn nhiều như vậy, dù sao thi đấu thắng không phải xong rồi sao??”
“Thần Hiên, luyện tập tuy rằng không quan trọng, nhưng nếu bị người khác nhận thấy được anh dùng phương thức chỉ huy như vậy tới chỉ huy tác chiến, nhất định sẽ bị viện Giám thị chộp tới thẩm vấn.” Bạch Dạ vẫn luôn trầm mặc đã sâu kín mở miệng.
“Không nghiêm trọng như vậy chứ?”
“anh cảm thấy sao?” Bạch Dạ như suy tư gì rũ xuống mi mắt.
Bởi vì mấy ngày trước anh phê chuẩn chuyện Tuyết Vi xin hình máu eu, nhóm nguyên lão viện Giám thị chết sống bắt lấy nhược điểm của anh không bỏ, liên tiếp thét gọi anh lên viện Giám thị tiếp thu thẩm vấn, có thể thấy được……
Chậm rãi nâng lên mi mắt: “Bây giờ, người viện Giám thị kia rõ ràng nhìn chằm chằm ba người chúng ta không bỏ, chỉ cần có bất luận khe hở gì, bọn họ liền sẽ đem việc nhỏ phóng đại. Lần này anh sử dụng chiêu số tác chiến, nếu là đổi tới thực chiến diễn luyện, toàn bộ binh đoàn thứ ba đều phải lấy tội đào binh tới luận xử.”
Tội đào binh, là phương diện hình phạt quân sự nghiêm trọng nhất, nếu quá mức trọng đại là
“Tất cả mọi người đi ra ngoài!” Hoàng Phủ Minh ngồi ở chủ vị lạnh lùng mở miệng.
“Vâng, Hoàng Phủ Quân Trường.” Tất cả quan quân trong phòng nhất nhất rút lui, cuối cùng chỉ còn lại có Hoàng Phủ Minh, Bạch Dạ, Mộ Thần Hiên ba người mà thôi……
“Hắc, lúc này anh biểu hiện thế nào??” Mộ Thần Hiên đắc ý dào dạt nhếch chân lên bắt chéo.
Lại chưa phát giác sắc mặt Hoàng Phủ Minh càng thêm ám trầm: “Chủ ý của người nào?” Bốn chữ lạnh như hàn băng rơi xuống.
Đôi mắt Mộ Thần Hiên khẩn trương lưỡng lự: “Cái gì, cái gì chủ ý của người nào?”
“Tôi hỏi anh!! Là ai cho anh cái chủ ý trâu bò này, kêu binh đoàn thứ ba các người vậy mà toàn bộ trốn tránh!!?” ‘ bốp ’ một tiếng, mắt nghiêm khắc của Hoàng Phủ Minh chợt lóe, dùng sức vỗ xuống mặt bàn.
Mộ Thần Hiên sợ tới mức thiếu chút nữa té từ trên ghế xuống, quả nhiên là anh không cách nào che dấu nổi tuệ nhãn của Hoàng Phủ Minh!
Phải biết rằng, Hoàng Phủ Minh từ mười tuổi đã bắt đầu đặt chân vào quân sự, có thể nói mười sáu tuổi cũng đã khống chế tất cả phương diện chiến thuật quân sự.
Cho dù người khác nhìn không thấu quỷ kế của Mộ Thần Hiên, anh còn có thể nhìn không thấu sao? Cơ hồ hình thức tất cả quân sự tác chiến, anh chỉ xem là có thể đoán được bước tiếp theo đối phương muốn làm gì!
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Hoàng Phủ Minh vẫn luôn được khen là kỳ tài quân sự!
“Minh, cậu cần gì phải truy vấn nhiều như vậy, dù sao thi đấu thắng không phải xong rồi sao??”
“Thần Hiên, luyện tập tuy rằng không quan trọng, nhưng nếu bị người khác nhận thấy được anh dùng phương thức chỉ huy như vậy tới chỉ huy tác chiến, nhất định sẽ bị viện Giám thị chộp tới thẩm vấn.” Bạch Dạ vẫn luôn trầm mặc đã sâu kín mở miệng.
“Không nghiêm trọng như vậy chứ?”
“anh cảm thấy sao?” Bạch Dạ như suy tư gì rũ xuống mi mắt.
Bởi vì mấy ngày trước anh phê chuẩn chuyện Tuyết Vi xin hình máu eu, nhóm nguyên lão viện Giám thị chết sống bắt lấy nhược điểm của anh không bỏ, liên tiếp thét gọi anh lên viện Giám thị tiếp thu thẩm vấn, có thể thấy được……
Chậm rãi nâng lên mi mắt: “Bây giờ, người viện Giám thị kia rõ ràng nhìn chằm chằm ba người chúng ta không bỏ, chỉ cần có bất luận khe hở gì, bọn họ liền sẽ đem việc nhỏ phóng đại. Lần này anh sử dụng chiêu số tác chiến, nếu là đổi tới thực chiến diễn luyện, toàn bộ binh đoàn thứ ba đều phải lấy tội đào binh tới luận xử.”
Tội đào binh, là phương diện hình phạt quân sự nghiêm trọng nhất, nếu quá mức trọng đại là
/495
|