“Không có ý tứ gì. Cô đã biết, tôi từ trước đã chán ghét cô và Triết Hạo ở bên nhau, là em trai tôi ngốc, mê loại con gái tham mộ hư vinh, bất quá nếu bây giờ các người đã chia tay, tôi cũng không nói cái gì. Nhưng…… Tôi hy vọng trong chốc lát nữa cô có thể lập tức rời khỏi cái phòng kia!!”
A, thật là buồn cười, gian phòng kia rõ ràng là bọn họ bao, Diệp Tụng Linh một người từ ngoài đến có cái tư cách gì đuổi người?!!
“Tụng Linh, kỳ thật, tôi cũng rất chán ghét bạn trai cô ta, miệng độc như vậy, cũng dám châm chọc tôi?!!” Tiểu Mỹ vừa nhớ tới những lời Tà Nguyệt châm chọc mình, liền cảm thấy rất là tức giận bất bình.
“Tiểu Mỹ, Tà Nguyệt cũng không tệ lắm, chỉ là…… Tìm bạn gái như vậy có vẻ không có nhiều cấp bậc.” Diệp Tụng Linh ghét bỏ liếc mắt Tuyết Vi một cái.
Cô hoàn toàn coi như không nghe thấy, giọng nói lạnh lùng: “Hai người các người nếu đã Nói xong, xin lỗi, tôi phải đi về!!”
“Tuyết Vi, chẳng lẽ cô không nghe thấy tôi vừa mới nói cái gì sao? Tôi hy vọng cô lập tức rời đi! Cô đừng cho là tôi không nhìn ra tới, ánh mắt cô vừa mới rồi vẫn luôn nhìn chằm chằm người đàn ông bên người tôi. Người đàn ông kia chính là con mồi của tôi, con mồi của cô là Tà Nguyệt, tốt nhất đừng làm ra chuyện đã ăn trong chén lại nhìn trong nồi, cẩn thận!! Không có kết cục tốt!!!”
Tuyết Vi càng nghe càng cảm thấy buồn cười, ‘ con mồi ’ trong miệng Diệp Tụng Linh nhiều ít cũng coi như nửa vị hôn phu của cô, bây giờ cô có thể lý giải vì có người ở với mình phát ra tín hiệu đoạt người đàn ông sao?!
Thực tốt!!
Đôi mắt phượng lạnh lùng nheo lại: “Chị Linh, chị nói rất đúng, đã ăn trong chén lại nhìn trong nồi đích xác không có kết cục gì tốt, nhưng…… Con người của tôi từ trước đến nay đều bá đạo như thế!! Tôi chính là chú ý người đàn ông kia. Đầu năm nay giảng chính là cổ tay, cuối cùng, anh hươu chết về tay ai, liền xem…… bản lĩnh chị, tôi!”
“cô!!!”
“Không quan hệ, Tụng Linh, cô đừng nóng giận, cô ta đoạt không qua cô. Hơn nữa……” Tiểu Mỹ hung tợn nhìn về phía Tuyết Vi: “một lát tôi liền gọi điện thoại cho anh
A, thật là buồn cười, gian phòng kia rõ ràng là bọn họ bao, Diệp Tụng Linh một người từ ngoài đến có cái tư cách gì đuổi người?!!
“Tụng Linh, kỳ thật, tôi cũng rất chán ghét bạn trai cô ta, miệng độc như vậy, cũng dám châm chọc tôi?!!” Tiểu Mỹ vừa nhớ tới những lời Tà Nguyệt châm chọc mình, liền cảm thấy rất là tức giận bất bình.
“Tiểu Mỹ, Tà Nguyệt cũng không tệ lắm, chỉ là…… Tìm bạn gái như vậy có vẻ không có nhiều cấp bậc.” Diệp Tụng Linh ghét bỏ liếc mắt Tuyết Vi một cái.
Cô hoàn toàn coi như không nghe thấy, giọng nói lạnh lùng: “Hai người các người nếu đã Nói xong, xin lỗi, tôi phải đi về!!”
“Tuyết Vi, chẳng lẽ cô không nghe thấy tôi vừa mới nói cái gì sao? Tôi hy vọng cô lập tức rời đi! Cô đừng cho là tôi không nhìn ra tới, ánh mắt cô vừa mới rồi vẫn luôn nhìn chằm chằm người đàn ông bên người tôi. Người đàn ông kia chính là con mồi của tôi, con mồi của cô là Tà Nguyệt, tốt nhất đừng làm ra chuyện đã ăn trong chén lại nhìn trong nồi, cẩn thận!! Không có kết cục tốt!!!”
Tuyết Vi càng nghe càng cảm thấy buồn cười, ‘ con mồi ’ trong miệng Diệp Tụng Linh nhiều ít cũng coi như nửa vị hôn phu của cô, bây giờ cô có thể lý giải vì có người ở với mình phát ra tín hiệu đoạt người đàn ông sao?!
Thực tốt!!
Đôi mắt phượng lạnh lùng nheo lại: “Chị Linh, chị nói rất đúng, đã ăn trong chén lại nhìn trong nồi đích xác không có kết cục gì tốt, nhưng…… Con người của tôi từ trước đến nay đều bá đạo như thế!! Tôi chính là chú ý người đàn ông kia. Đầu năm nay giảng chính là cổ tay, cuối cùng, anh hươu chết về tay ai, liền xem…… bản lĩnh chị, tôi!”
“cô!!!”
“Không quan hệ, Tụng Linh, cô đừng nóng giận, cô ta đoạt không qua cô. Hơn nữa……” Tiểu Mỹ hung tợn nhìn về phía Tuyết Vi: “một lát tôi liền gọi điện thoại cho anh
/495
|