“được, coi như là tôi sai. Không phải tôi đã nói tạ tội với cô sao?”
“anh nói tạ tội với tôi khi nào?” Tuyết Vi tự nhận trình độ trí nhớ của mình còn không đến mức kém đến nổi ngay cả loại chuyện này đều quên, từ khi phát sinh sự kiện kia cô căn bản không có gặp mặt Hoàng Phủ Minh, làm sao nhận được lời anh xin lỗi?!
“chẳng lẽ cô không nhận được hoa tôi đưa cho cô sao?!”
“Hoa?” Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Phủ Minh chân thành, Tuyết Vi rũ xuống mi mắt, lâm vào bên trong trầm tư thật sâu.
Sau một lúc lâu.
Hai tròng mắt cô sáng ngời, đột nhiên ngẩng đầu, phẫn nộ nói: “Hóa ra hôm nay người đưa hoa cúc cho tôi chính là anh hả?!”
“Phụt……”
Tức khắc, mấy người cấp dưới cùng đi với Hoàng Phủ Minh đến mở họp liền ôm bụng phá lên cười, nếu không phải ngại với mặt mũi Hoàng Phủ Minh phỏng chừng hôm nay bọn họ cười chết ở đây.
Hoàng Phủ Minh mơ hồ đã nhận ra không thích hợp, xấu hổ trừng mắt nhìn mắt vài tên cấp dưới ở phía sau.
Những người đó lập tức thu hồi nụ cười, làm bộ cái gì cũng chưa nghe được quay đầu đi……
“Có vấn đề gì sao?”
“Có vấn đề gì? Sao? Ha, ha, ha, Hoàng Phủ Minh! Khó trách anh nha đến bây giờ đều tìm không thấy bạn gái, phỏng chừng đời này của anh cũng đừng nghĩ tìm được bạn gái!”
Kỳ thật hôm nay Tâm tình Tuyết Vi còn xem như không tồi. Sáng sớm liền thu được vô số hoa hồng, thì có người phụ nữ nào không cao hứng đâu?
Kết quả, không sai biệt lắm lúc mười giờ sáng, một nhân viên cửa hàng bán hoa chuyển phát nhanh liền đưa tới cho cô một bó hoa cúc. Cô lập tức liền phát hỏa hỏi nhân viên chuyển phát nhanh kia là ai đưa cho mình hoa cúc. Nhân viên chuyển phát nhanh tỏ vẻ đối phương cũng không có ký tên, bên trong hoa cũng không kẹp bất luận danh thiếp gì.
Toàn bộ buổi sáng Tuyết Vi trở thành trò cười cho các đồng sự trong văn phòng, làm cho Tuyết Vi xấu hổ và bực bội.
Cô liền tưởng sẽ là ai hận mình như vậy, vậy mà tại đây đưa tới một bó hoa cúc?!
Cảm tình là……
Cảm tình là……
Một tia mắt tràn đầy u oán chậm rãi nhìn về phía mặt Hoàng Phủ Minh, cô oán hận nghiến răng: “Hoàng Phủ Minh, đại Lễ Tình Nhân anh đưa hoa cúc cho tôi, tới ghê tởm tôi, vì sao anh không trực tiếp đưa cái vòng hoa lại đây cho tôi?!”
Nói cái này, Hoàng Phủ Minh cũng oan uổng.
Bản thân anh không phải là loại đàn ông biết dỗ phụ nữ, cho tới nay cũng
“anh nói tạ tội với tôi khi nào?” Tuyết Vi tự nhận trình độ trí nhớ của mình còn không đến mức kém đến nổi ngay cả loại chuyện này đều quên, từ khi phát sinh sự kiện kia cô căn bản không có gặp mặt Hoàng Phủ Minh, làm sao nhận được lời anh xin lỗi?!
“chẳng lẽ cô không nhận được hoa tôi đưa cho cô sao?!”
“Hoa?” Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Phủ Minh chân thành, Tuyết Vi rũ xuống mi mắt, lâm vào bên trong trầm tư thật sâu.
Sau một lúc lâu.
Hai tròng mắt cô sáng ngời, đột nhiên ngẩng đầu, phẫn nộ nói: “Hóa ra hôm nay người đưa hoa cúc cho tôi chính là anh hả?!”
“Phụt……”
Tức khắc, mấy người cấp dưới cùng đi với Hoàng Phủ Minh đến mở họp liền ôm bụng phá lên cười, nếu không phải ngại với mặt mũi Hoàng Phủ Minh phỏng chừng hôm nay bọn họ cười chết ở đây.
Hoàng Phủ Minh mơ hồ đã nhận ra không thích hợp, xấu hổ trừng mắt nhìn mắt vài tên cấp dưới ở phía sau.
Những người đó lập tức thu hồi nụ cười, làm bộ cái gì cũng chưa nghe được quay đầu đi……
“Có vấn đề gì sao?”
“Có vấn đề gì? Sao? Ha, ha, ha, Hoàng Phủ Minh! Khó trách anh nha đến bây giờ đều tìm không thấy bạn gái, phỏng chừng đời này của anh cũng đừng nghĩ tìm được bạn gái!”
Kỳ thật hôm nay Tâm tình Tuyết Vi còn xem như không tồi. Sáng sớm liền thu được vô số hoa hồng, thì có người phụ nữ nào không cao hứng đâu?
Kết quả, không sai biệt lắm lúc mười giờ sáng, một nhân viên cửa hàng bán hoa chuyển phát nhanh liền đưa tới cho cô một bó hoa cúc. Cô lập tức liền phát hỏa hỏi nhân viên chuyển phát nhanh kia là ai đưa cho mình hoa cúc. Nhân viên chuyển phát nhanh tỏ vẻ đối phương cũng không có ký tên, bên trong hoa cũng không kẹp bất luận danh thiếp gì.
Toàn bộ buổi sáng Tuyết Vi trở thành trò cười cho các đồng sự trong văn phòng, làm cho Tuyết Vi xấu hổ và bực bội.
Cô liền tưởng sẽ là ai hận mình như vậy, vậy mà tại đây đưa tới một bó hoa cúc?!
Cảm tình là……
Cảm tình là……
Một tia mắt tràn đầy u oán chậm rãi nhìn về phía mặt Hoàng Phủ Minh, cô oán hận nghiến răng: “Hoàng Phủ Minh, đại Lễ Tình Nhân anh đưa hoa cúc cho tôi, tới ghê tởm tôi, vì sao anh không trực tiếp đưa cái vòng hoa lại đây cho tôi?!”
Nói cái này, Hoàng Phủ Minh cũng oan uổng.
Bản thân anh không phải là loại đàn ông biết dỗ phụ nữ, cho tới nay cũng
/495
|