‘ linh linh linh……’ điện thoại Địch Uy lại đột nhiên vang lên.
“Alo?” Tiếp điện thoại, vẻ mặt Địch Uy nháy mắt từ kinh ngạc biến thành kinh hoảng. Trong khoảnh khắc đợi ông ta cắt đứt điện thoại ……
Hoàng Phủ Minh câu môi cười, thần sắc âm lạnh đi tới trước mặt ông: “Cho ông thời gian mười phút, lập tức biến mất khỏi Quân Khu Bạch Hổ cho tôi!” Nói xong, anh liền mang theo Tuyết Vi rời đi.
Nhìn bóng dáng hai người kia rời đi, Địch Uy cầm di động trong tay ‘ lạch cạch ’ một tiếng rơi ở trên mặt đất.
“Địch thượng tướng, ngài……?”
“tôi…… Bị cách chức!” Địch Uy quỳ rạp xuống đất, không cam lòng hai tay rũ xuống mặt đất. Ông làm sao cũng nghĩ không rõ, đám người Viện Nguyên Lão kia vì sao sẽ thật sự cách chức ông!!?
Nhưng Tuyết Vi lại rõ ràng biết quy tắc ngầm của trò chơi này.
Ngoái đầu nhìn lại……
Lạnh lùng nhìn bóng dáng Địch Uy cô đơn trên sân thể dục.
Bên trong một hồi đấu tranh, hy sinh Vĩnh viễn là một ít tiểu binh bé nhỏ không đáng kể. Cho dù Địch Uy là một thượng tướng, ở trong mắt Hoàng Phủ Minh cùng đám người Viện Nguyên Lão, ông cũng bất quá là một con kiến mà thôi. Những người đó làm sao sẽ bởi vì một con kiến nhỏ đi đắc tội Hoàng Phủ Minh chứ?
Thực hiển nhiên……
Hoàng Phủ Minh cũng thập phần rõ ràng quy tắc trò chơi này, anh càng thêm sớm làm tốt chuẩn bị cùng địch nhân tác chiến.
Đáng tiếc, cho tới nay Tuyết Vi đều nhìn không thấu người đàn ông này sâu không lường được. Chỉ vì…… Anh chưa bao giờ ở trước mặt cô triển lộ qua một chút sở trường sử dụng thủ đoạn âm ngoan cùng với làm giàu bất nhân…… Tàn nhẫn…… ở trong quan trường.
Một mặt……
Nghĩ vậy, Tuyết Vi đột nhiên dừng bước.
Đại não mạc danh trở nên có chút hỗn loạn, ngay cả Hoàng Phủ Minh trước mắt cũng biến thành song ảnh.
“Vi?” Hiển nhiên Hoàng Phủ Minh đã nhận ra cô không thích hợp.
Giây tiếp theo……
Hai mắt Tuyết Vi tối sầm liền ngã vào trong lòng ngực anh ……
Trong chung cư cá nhân không quá lớn, Sắc mặt Hoàng Phủ Minh ngưng trọng ngồi ở trên sô pha lẳng lặng nhìn Tuyết Vi đang hôn mê bất tỉnh.
Mấy bác sĩ ra ra vào vào, bận rộn trong ngoài chẩn trị bệnh tình cho cô.
Chỉ chốc lát sau, một bác sĩ chủ trị liền đi tới trước mặt Hoàng Phủ
“Alo?” Tiếp điện thoại, vẻ mặt Địch Uy nháy mắt từ kinh ngạc biến thành kinh hoảng. Trong khoảnh khắc đợi ông ta cắt đứt điện thoại ……
Hoàng Phủ Minh câu môi cười, thần sắc âm lạnh đi tới trước mặt ông: “Cho ông thời gian mười phút, lập tức biến mất khỏi Quân Khu Bạch Hổ cho tôi!” Nói xong, anh liền mang theo Tuyết Vi rời đi.
Nhìn bóng dáng hai người kia rời đi, Địch Uy cầm di động trong tay ‘ lạch cạch ’ một tiếng rơi ở trên mặt đất.
“Địch thượng tướng, ngài……?”
“tôi…… Bị cách chức!” Địch Uy quỳ rạp xuống đất, không cam lòng hai tay rũ xuống mặt đất. Ông làm sao cũng nghĩ không rõ, đám người Viện Nguyên Lão kia vì sao sẽ thật sự cách chức ông!!?
Nhưng Tuyết Vi lại rõ ràng biết quy tắc ngầm của trò chơi này.
Ngoái đầu nhìn lại……
Lạnh lùng nhìn bóng dáng Địch Uy cô đơn trên sân thể dục.
Bên trong một hồi đấu tranh, hy sinh Vĩnh viễn là một ít tiểu binh bé nhỏ không đáng kể. Cho dù Địch Uy là một thượng tướng, ở trong mắt Hoàng Phủ Minh cùng đám người Viện Nguyên Lão, ông cũng bất quá là một con kiến mà thôi. Những người đó làm sao sẽ bởi vì một con kiến nhỏ đi đắc tội Hoàng Phủ Minh chứ?
Thực hiển nhiên……
Hoàng Phủ Minh cũng thập phần rõ ràng quy tắc trò chơi này, anh càng thêm sớm làm tốt chuẩn bị cùng địch nhân tác chiến.
Đáng tiếc, cho tới nay Tuyết Vi đều nhìn không thấu người đàn ông này sâu không lường được. Chỉ vì…… Anh chưa bao giờ ở trước mặt cô triển lộ qua một chút sở trường sử dụng thủ đoạn âm ngoan cùng với làm giàu bất nhân…… Tàn nhẫn…… ở trong quan trường.
Một mặt……
Nghĩ vậy, Tuyết Vi đột nhiên dừng bước.
Đại não mạc danh trở nên có chút hỗn loạn, ngay cả Hoàng Phủ Minh trước mắt cũng biến thành song ảnh.
“Vi?” Hiển nhiên Hoàng Phủ Minh đã nhận ra cô không thích hợp.
Giây tiếp theo……
Hai mắt Tuyết Vi tối sầm liền ngã vào trong lòng ngực anh ……
Trong chung cư cá nhân không quá lớn, Sắc mặt Hoàng Phủ Minh ngưng trọng ngồi ở trên sô pha lẳng lặng nhìn Tuyết Vi đang hôn mê bất tỉnh.
Mấy bác sĩ ra ra vào vào, bận rộn trong ngoài chẩn trị bệnh tình cho cô.
Chỉ chốc lát sau, một bác sĩ chủ trị liền đi tới trước mặt Hoàng Phủ
/495
|