Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 333 - Bốn Năm Tình Cảm Hóa Giải

/495


Thôi đi.

Cô thừa nhận, từ khi đi học, kỹ thuật cô buột băng vải chỉ tạm được, trên cơ bản mỗi lần thi cử đều sẽ đếm ngược xếp sau vài tên.

Cho dù Bạch Dạ tự tay làm lấy, tay cầm tay chỉ cho cô, cô cũng không có một chút tiến bộ.

“Kỳ thật tôi cảm thấy, băng gạc không cần buộc quá đẹp, có thể che khuất miệng vết thương là được.” Khẩu khí Tuyết Vi có vẻ theo hẳn lý thường.

Bạch Dạ nâng lên mí mắt, lại bất đắc dĩ nhìn cô liếc mắt một cái, chỉ phải thở dài lắc lắc đầu……

Bỗng nhiên trong văn phòng trở nên lặng ngắt như tờ.

Mắt Tuyết Vi ngắm Bạch Dạ trước mặt, lại lập tức rũ xuống mi mắt, trộm ngắm anh liếc mắt một cái, lại thu tầm mắt trở về, sau khi vài lần vòng đi vòng lại ……

“Muốn nói cái gì thì nói đi.” Bạch Dạ nhàn nhạt mở miệng, đôi mắt không hề có độ ấm cũng nhìn về phía mặt Tuyết Vi.

Thân mình cô cứng đờ, trái tim khẩn trương nhảy động lên. “tôi…… tôi…… tôi muốn cùng Minh cử hành hôn lễ……” Tầm mắt rủ xuống, đôi tay nhỏ của Tuyết Vi gắt gao nắm thành quyền.

“Đây là lựa chọn cuối cùng của cô sao?”

Bên tai, truyền đến tiếng Bạch Dạ không có dao động như cũ, ánh mắt cô bồi trở về chậm rãi đối diện đôi mắt anh. “ừ……”

“Vì sao muốn nói với tôi?”

“tôi cũng không biết nguyên nhân. Chỉ cảm thấy…… Là một công đạo đi.” Yêu với không yêu; cùng với phân công đạo.

“A, cô thành thục hơn so với tôi.” Bạch Dạ thương cảm cười, bàn tay chậm rãi nâng gương mặt Tuyết Vi lên: “Tôn trọng lựa chọn của cô……” môi lạnh lẽo như chuồn chuồn lướt nước dừng ở trên trán Tuyết Vi.

Trong nháy mắt này ……

Nước mắt nháy mắt tràn ngập ở hốc mắt Tuyết Vi.

Bất luận khi nào chỗ nào, dù cho Bạch Dạ Vĩnh viễn là khắc nghiệt như vậy, ai cũng không hiểu ôn nhu ở bên trong người đàn ông này.

Anh vĩnh viễn ở bên ngoài đóng gói phong khinh vân đạm, làm người cảm thấy người đàn ông này không hề có tình cảm.

Nhưng nội tâm anh tinh tế lại có ai có thể hiểu?

Bao gồm Tuyết Vi……

Cô cũng không từng đọc hiểu qua người đàn ông này!

“Nha đầu ngốc, khóc cái gì?” Ngón tay thon dài, nhẹ nhàng lau đi nước mắt nơi khóe mắt Tuyết Vi, Bạch Dạ nhàn nhạt nở nụ cười.

“Cảm ơn anh…… Bạch…… Huấn luyện viên……”

Cảm ơn anh, bảo hộ tôi nhiều năm như vậy;

Cảm ơn anh, bao dung tôi nhiều năm


/495

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status